Chương 279: Tượng đồng sống lại
Côn tam khúc hóa xé gió mà vụt tới, Thường Nguyệt không chút nể nang mà nhắm thẳng vào đầu của tăng nhân trước mắt.
Chỉ là khác với đối thủ trước đó, tăng nhân lần này mặc dù mập hơn một chút, nhưng cả tốc độ và tính linh hoạt đều không thua thiệt một chút nào.
Chỉ thấy đối phương liền vô cùng dễ dàng liền lách người tránh né đầu côn sau đó tung chưởng đánh tới.
Bằng vào bản năng chiến đấu phi phàm của mình, Thường Nguyệt cũng có thể tránh né được, sau đó lại xoay côn phát động công kích.
Nhưng dù trường côn có nhanh tới đâu, đối thủ lần này của cô vợ trẻ vẫn có thể linh xảo né tránh được khiến cho vô số đòn công kích của Thường Nguyệt chỉ có thể đánh vào khoảng không.
Âm thầm nhíu mày, Thường Nguyệt biết đối thủ lần này của mình dường như cũng là sở hữu những giác quan được rèn luyện vô cùng tuyệt vời khiến cho đối phương có thể hoàn toàn nắm bắt được nhất chuyển nhất động của nàng và hoàn toàn tránh né được tất cả công kích.
Biết cứ đánh tiếp như hiện tại chỉ là vô ích, Thường Nguyệt ngay lập tức biến chiêu, nàng trực tiếp ném côn tam khúc trên tay đi, sau đấy lần nữa vận dụng bí thuật "Tự Tại" để bản thân có lại khả năng thao túng "gợn sóng" ở cấp độ thông thạo.
Đổi sang sử dụng "gợn sóng" vấn đề liền được giải quyết một cách dễ dàng vô cùng.
Từng quyền từng cước của Thường Nguyệt đều có thể đánh trúng đối thủ hay nói đúng hơn là đối thủ tự lao đầu vào đòn công kích của nàng khiến cho cô vợ trẻ không đánh trượt được.
Lão tăng nhân lần này có thể nói là né tương đối dẻo, nhưng đáng tiếc "gợn sóng" lại là đánh lan và bao trùm toàn bộ không gian hình cầu quanh đòn công kích, vì vậy mà đối thủ dù có né tránh được cú đánh trực diện, nhưng nếu không ngay lập tức thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của "gợn sóng" thì đối phương né tránh thì cũng chẳng khác nào tự th·iếp mặt vào cú đấm của Thường Nguyệt.
Chỉ là trước mắt cô vợ trẻ cũng đồng dạng là một cao thủ sử dụng "gợn sóng" mặc dù b·ị đ·ánh trúng, nhưng sát thương cũng không quá lớn khi mà đã bị "gợn sóng" của đối phương trung hòa triệt tiêu đi phần lớn uy lực trong "gợn sóng" của Thường Nguyệt.
Nhưng dù vậy, lão tăng nhân cũng không thể làm gì được cô vợ trẻ khi mà tình huống tương tự cũng diễn ra, trạng thái "gợn sóng" của lão tăng nhân lần này dường như cũng không mạnh như "gợn sóng" của đối thủ lần trước, thậm chí nếu không muốn nói là uy lực kém quá xa.
Điều này làm cho Thường Nguyệt có chút không hiểu, chẳng phải đối thủ càng về sau phải càng mạnh hơn người trước mới đúng sao?
Nhưng dù không hiểu, thế công của Thường Nguyệt vẫn chưa từng trì trệ hay yếu bớt mà càng lúc càng dồn dập, qua từng đợt tung chiêu "gợn sóng" của Thường Nguyệt cũng đang không ngừng mạnh lên trông thấy.
"Tự Tại" bí thuật có thể ngay lập tức biến sự hiểu biết của một người trở thành kinh nghiệm thực tiễn thông qua việc "tự nhận thức" hay nói cách khác là tự khẳng định bản thân, vì vậy mà càng sử dụng "gợn sóng" để chiến đấu Thường Nguyệt lại càng ngộ ra được nhiều tinh túy trong kỹ thuật này, mà càng hiểu được nhiều, thực lực của nàng cũng sẽ lập tức được tăng lên thông qua sự phản ánh từ tri thức mới.
"Bành!"
Một quyền siêu phát huy, Thường Nguyệt tung ra một cơn "gợn sóng" mạnh chưa từng có khiến cho lão tăng nhân không thể hoàn toàn đón đỡ liền b·ị đ·ánh văng ra xa nhưng đối phương cũng nhanh chóng ổn định lại được thân thể.
Nhưng Thường Nguyệt cũng không có ý định tiếp tục thở dốc mà vội phóng theo truy kích.
Hai đạo tàn ảnh liên tục giao thoa cho thấy tình hình trận đấu lúc này vô cùng căng thẳng.
Chiến trường chẳng mấy chốc đã dời tới dưới chân các tượng la hán, hay nói đúng hơn là lão tăng nhân bị thế công của Thường Nguyệt dồn ép bức phải lui tới tận đây.
"Kết thúc rồi!"
Thường Nguyệt thấy thời cơ khi mà đối phương đã bị dồn tới chân tường, không chút do dự, cô vợ trẻ liền vận dụng toàn bộ lực lượng của bản thân và hoàn toàn tập trung vào một quyền này.
Chứng kiến đòn công kích của đối phương đang nhắm thẳng vào đầu bản thân mà đập tới với tốc độ kinh hồn, tăng nhân mập mạp vẫn không chút nao núng, chỉ là động tác của đối phương sau đó lại tương đối kỳ lạ khi mà đối phương không hề nổ lực ngăn chặn cú đấm của Thường Nguyệt mà ngược lại còn tùy ý bỏ mặc đòn công kích trước mắt và đưa tay vỗ nhẹ bệ đá phía sau lưng.
Ngay khoảnh khắc sắp thành công đấm nát đầu đối phương, bản năng nguy hiểm đột ngột vang lên dữ dội cùng với bên trái chợt cảm thấy một cơn gió lạnh lẽo ập tới, Thường Nguyệt không chút do dự mà thu quyền để đổi thành thế thủ.
"Ầm!"
Một cự lực kinh khủng đánh trúng, thân thể cô vợ trẻ ngay lập tức liền b·ị đ·ánh bay sau đấy lại như một viên sao chổi mà đâm sầm vào một bệ đá khác ở phía bên kia quảng trường.
"Con mẹ nó, cái quần què gì vừa diễn ra vậy?"
Thường Nguyệt từ trong đống đá vụn chui ra, sắc mặt bực bội, nàng không khỏi chửi ầm lên.
Cảm nhận bả vai trái hơi mất cảm giác, Thường Nguyệt liền đưa tay nắn nắn vài cái:
"Rắc!"
Chỉnh lại khớp vai thành công, Thường Nguyệt vừa xoay vai vừa một lần nữa nghiêm mặt nhìn lại lão tăng nhân ở phía đối diện.
Thường Nguyệt vô cùng nghi hoặc hoàn toàn không biết vừa rồi bản thân bị thứ gì công kích.
Nhưng khi nhìn tới thứ ở phía sau lão tăng nhân, cô vợ trẻ không khỏi trừng mắt tựa như có chút không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình.
Nàng đang thấy gì?
"Tượng đồng la hán kia thế mà còn có thể cử động?!"
Nhìn bức tượng la hán phía sau lưng lão tăng nhân chậm chạp thu quyền sau đó tự quay lại tư thế cũ tựa như chưa từng có chuyện gì diễn ra, trong đầu Thường Nguyệt hoàn toàn trống rỗng hoàn toàn không thể lý giải được nguyên lý phía sau là gì.
"Móa nó, chẳng phải nói không thể dùng pháp thuật sao? Thế đây là gì? Tà thuật à?"
Mặc dù có rất nhiều nghi hoặc trong đầu, nhưng Thường Nguyệt không thể tiệp tục nghĩ ngợi được nữa bởi lão tăng nhân lần này đã chủ động lao tới.
Thấy vậy Thường Nguyệt không chút chậm trễ liền cũng tung ra một quyền.
Nhưng lần này nàng lại đấm hút, hay nói đúng hơn là lão tăng nhân thay đổi quỹ đạo của cú đấm giữa chừng không còn nhắm vào đầu nàng nữa mà chợt chếch ra một bên.
Ngay lập tức Thường Nguyệt liền như cảm giác được một luồng gợn sóng như có như không lướt qua bên người.
Bản năng nguy hiểm lại một lần nữa báo động, Thường Nguyệt liền biết có chuyện gì diễn ra, bản thân nàng hiện tại cũng đang đứng dưới chân một bức tượng la hán khác, vì vậy mà Thường Nguyệt ngay lập tức lách người mau chóng rời đi phạm vi của bệ đá phía sau lưng.
"Ầm!!"
Tượng la hán khổng lồ tung một quyền tới vị trí vừa đứng của Thường Nguyệt, lực lượng kinh khủng khiến cho toàn bộ mặt đất của quảng trường chợt run động trong giây lát.
Tại vị trí Thường Nguyệt vừa đúng, giờ đây đã hoàn toàn bị tượng la hán đấm vỡ nát, sau khi tượng la hán rút tay ra, còn lại chỉ là một cái hố sâu với miệng hố in hình quyền đầu của tượng la hán.
"Thì ra là vậy sao, thụ giáo thụ giáo, xem ra cổ võ tu có thể đối kháng với tiên đạo cũng không phải có nguyên do, một kỹ thuật nhìn như đơn giản như "gợn sóng" thế mà lại có nhiều hiệu quả kỳ diệu như thế."
Thường Nguyệt chứng kiến toàn bộ cảnh tượng vừa rồi liền không khỏi cảm khái một tiếng.
Nhớ lại nguyên lý của "gợn sóng" Thường Nguyệt dường như cũng đoán ra được gì đó.