Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng

Chương 233: Vô Ngã Chân Tướng Pháp




Chương 233: Vô Ngã Chân Tướng Pháp

(Cảm ơn "mèo xuyên không" và "GNYAv43585" đã chi mạnh tay để lì xì cho tác nha hê hê hê hê.)

"Không dối gạt sư huynh, sư đệ đây thật có hứng thú với chuyện đúc "Đạo Cơ" nên mong sư huynh có thể giới thiệu một chút."

Nghe vậy, Tiêu Nghị liền chợt nhíu mày một cái, hắn cảm thấy tên trước mắt có chút cố chấp và tự đại, chỉ mới Luyện Khí tầng bảy mà đã dám mơ tưởng xa vời tới chuyện đúc "Đạo Cơ" này quả thật là nghé con không sợ cọp mà.

Hừ, nếu đã cố chấp như vậy thì sau này lãnh hậu quả đừng có trách ta.

Tiêu Nghị thầm nghĩ.

Dù sao hắn bị miếng ngọc giản này hố thảm rồi, hiện tại có cơ hội chuyển dời cục nợ này sang người khác, hắn vui mừng còn không kịp làm sao lại có thể từ chối đây, nếu không phải cảm thấy chỉ là một Luyện Khí tầng bảy sợ là không có vật mà hắn cần, nếu không thì hắn đã sớm chào hàng tấm ngọc giản này ngày từ đầu rồi.

Chỉ là hiện tại vì nhớ tới chút chuyện không vui, Tiêu Nghị quyết định dù phải ăn thêm chút lỗ vốn cũng phải đem thứ này đổi đi cho khuất mắt.

"Ài, nếu sư đệ đã có ý định như thế thì sư huynh cũng không tiện nói gì thêm vậy, chỉ là trở ngại quy định của nơi này, ta phải nói rõ trong ngọc giản này ghi lại cũng không phải là pháp đúc "Đạo Cơ" tầm thường mà là pháp để đúc "Đạo Cơ" bằng cách giải trừ "Tiên Thiên Hồn Ràng Buộc" sư đệ tốt nhất nên nghĩ cho kỹ, đây là một việc làm rất rủi ro, đến lúc xảy ra chuyện ta sẽ không chịu trách nhiệm đâu."



"Tiên Thiên Hồn Ràng Buộc?"

Trần Lâm nghe xong liền ngớ người trong giây lát, nhưng sau đó liền bình thường trở lại rồi gật đầu nói:

"Tốt sư đệ hiểu rồi, còn mong sư huynh giải thích cụ thể."

Thấy vậy, trong lòng Tiêu Nghị liền đắc ý, theo hắn suy đoán, một tên đệ tử chỉ mới Luyện Khí tầng bảy thế này, ăn mặc cũng không phải quá đặc biệt, vậy tỉ lệ cao chỉ là đệ tử bình dân mà thôi, mà trong mắt hắn, đệ tử bình dân cũng không khác đám tán tu dơ bẩn ngoài kia là mấy, đều là một đám ngu đần thiếu thốn học thức, dù cho có vô tình nghe ngóng được một chút về "Tiên Thiên Ràng Buộc" và "Đạo Cơ" nhưng làm sao có thể hiểu nội tình sâu bên trong đó được.

Nếu đối phương suy nghĩ đơn giản khai mở "Tiên Thiên Hồn Ràng Buộc" cũng giống với khai mở "Tiên Thiên Thể Ràng Buộc" và "Tiên Thiên Nguyên Ràng Buộc" vậy sau này liền có quả đắng lớn cho đối phương ăn.

Đừng trách ta, đều là tiểu tử ngươi tự tìm mà thôi, có tham vọng muốn thực hiện thì cũng nên biết cái giá phải trả cho tham vọng đó.

Nhớ lại bản thân khi ấy bị Trầm Linh Nhi hố, Tiêu Nghị không khỏi chợt thầm than hắn khổ quá mà.

Thật ra khi ấy lúc quyết định trao đổi "Kim Quang Đại Thủ Ấn" hắn cũng đã suy xét tới phản ứng của gia tộc, chỉ là một bộ truyền thừa mới có thể giải trừ "Tiên Thiên Ràng Buộc" để đúc "Đạo Cơ" thật sự quá quý, dù cho hắn không phù hợp để luyện đi chăng nữa thì đem nó hiến cho gia tộc cũng tương tự có thể miễn trừ đi trách phạt không nói, có khi hắn còn được ban thưởng thêm.



Chỉ là nào ngờ thói đời khó lường, lòng nữ nhân càng khó lường hơn.

Truyền thừa đối phương đưa cho hắn thế mà lại là để giải trừ "Tiên Thiên Hồn Ràng Buộc" một chuyện cực kỳ điên cuồng mà ít người dám làm, bởi ví dụ xấu quá nhiều, tùy tiện tới nơi nào đó trong địa phận của Vô Danh Đạo hoặc Cửu Thiên Hồn Tháp rồi bóc lấy một người điên thì có năm thành khả năng người điên đó bị điên bởi tự vọc vạch linh hồn của mình, năm thành khả năng còn lại là người đó bị kẻ khác vọc vạch linh hồn.

Nói chung là bài học vỡ lòng cho mọi tu sĩ, đừng để linh hồn của mình bị vọc vạch.

Và vì những bất cập trên, đạo truyền thừa kia liền mất đi một nửa giá trị ban đầu, chỉ là khi ấy hắn còn chưa biết tới chuyện này vì thế nên không kịp nhìn ra vấn đề, nếu không thì cũng không rơi vào hoàn cảnh như hiện tại.

Chỉ là tình huống nếu chỉ tệ như thế thôi thì còn đỡ đi, ít nhất đem nộp lên, hắn không những không có thưởng mà còn có thể bị trách mắng một chút nhưng ít nhất vẫn có thể tránh bị truy cứu tội lỗi.

Nhưng khổ làm sao, tác giả của bộ truyền thừa kia lại là Lý Lục Cẩu, tông chủ của Vô Danh Đạo.

Có câu nói thế nào ấy nhỉ, "Người đúng đắn không đi lại đường Cửu Thiên, người hư hỏng không học theo Vô Danh Đạo."

Nếu pháp này vì là để giải trừ "Tiên Thiên Hồn Ràng Buộc" nên bị mất đi năm thành giá trị, thì khi biết được tác giả là tông chủ của Vô Danh Đạo, pháp này liền trực tiếp trở thành vô giá... trị.



Dù sao Vô Danh Đạo đều là một lũ điên, người đi đầu cái phe phái ấy càng điên tới mức nào không cần nghĩ cũng biết, vì vậy mà pháp của đối phương sáng tạo ra cũng điên cuồng vô cùng, hầu như chưa từng có người luyện xong mà còn bình thường cả.

Vì vậy nên khi biết hắn dùng truyền thừa của gia tộc để đi đổi một thứ rác rưởi như thế, tộc trưởng Tiêu gia cũng là cha hắn mới có thể tức giận tới mức sút hắn ra khỏi gia tộc như thế.

Chỉ là việc cũ đã qua, Tiêu Nghị không muốn nghĩ ngợi nhiều về quá khứ nữa, điều hiện tại hắn cần làm đó là hướng tới tương lai, cụ thể là hố tên trước mắt sớm mang thứ của nợ này đi khuất mắt hắn một chút, đồng thời cũng để lại thứ gì đó có giá trị một chút xem như vật trao đổi.

Tiêu Nghị nghĩ vậy liền bắt đầu thay Trần Lâm giải thích sơ bộ một chút về pháp đúc "Đạo Cơ" trong ngọc giản.

"Pháp này gọi là "Vô Ngã Chân Tướng Pháp" dựa theo mô tả thì không cần thiên địa linh vật để đúc "Đạo Cơ" tuy nhiên lại cần chân linh của sinh vật sống để làm nguyên liệu, không giới hạn bởi giống loài, chân linh ấy có thể đến từ bất kỳ giống loài nào nói chung thì tùy theo sở thích của sư đệ mà thôi, về phần hiệu quả thì cũng không tệ chút nào đâu, một khi luyện thành pháp này, "Thần Hồn" của sư đệ sẽ đạt được đặc tính sinh sinh bất tức có thể sinh sôi không ngừng không nói, còn có thể liên tục mạnh lên không giới hạn, sư đệ thử nghĩ xem có phải là rất bá đạo đúng không? Vì vậy nên sư huynh không thách giá sư đệ đâu, 200 vạn linh thạch hoặc bảo vật tương đương và tuyệt thế truyền thừa này liền sẽ là của sư đệ."

Nghe Tiêu Nghị giới thiệu như thế, Trần Lâm cũng trầm ngâm một lát, sau đó hắn liền lấy ra một bộ trận pháp rồi nói:

"Sư đệ quả thật rất hứng thú với tuyệt thế truyền thừa như này, chỉ khổ nổi trên người hiện tại không có 200 vạn linh thạch nên không biết liệu có thể dùng bộ trận pháp này để cấn linh thạch được không?"

Nghe vậy, Tiêu Nghị liền nhìn bộ trận pháp Trần Lâm đưa tới, kiểu dáng có chút quái lạ và hắn chưa từng thấy qua bao giờ, này hơi kỳ quái bởi hắn dù sao cũng đã từng là thiếu tộc trưởng, kiến thức và tầm mắt sao mà rộng, những trận pháp quá cao cấp hắn không dám nói, nhưng trận pháp từ nhị giai trở xuống hắn nhìn một cái liền có thể đọc chuẩn tên một cái.

Vì vậy nên hiện tại đối phương xuất ra một bộ trận pháp bí ẩn như vậy làm Tiêu Nghị cũng có chút hiếu kỳ mà hỏi:

"Không biết bộ trận pháp này của sư đệ gọi là gì và có tác dụng như thế nào?"

"Không dối gạt sư huynh, trận này gọi "Ngưng Thần Trận" tác dụng thì có thể hổ trợ tu sĩ ngưng tụ thần thức để gia tăng tỷ lệ Trúc Cơ thành công."