Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng

Chương 232: Tiêu Nghị sa cơ




Chương 232: Tiêu Nghị sa cơ

(Cảm ơn "Eleven12" "GNYAv43585" "4 mắt" "Thiên Lục" "HeoKhôngTungTăng" "Cẩu tiên độc tôn" đã đề cử nha hehehehe, mọi người đề cử quá mãnh liệt, xin hãy cứ tiếp tục q(≧▽≦q) )

Sau khi dùng "Ngưng Thần Trận" để đổi lấy một đống đồ tốt, Trần Lâm hài lòng thích ý rời đi và tiếp tục đi dạo phố.

Chỉ là không đi được bao lâu, Trần Lâm liền thấy một gương mặt quen thuộc.

"Người kia hình như là... Tiêu Nghị thì phải."

Trần Lâm nhíu mày hồi tưởng, vị Tiêu Nghị sư huynh này từng là đối thủ của Thường Nguyệt trong trận đấu nào đó hồi Ngoại Môn Thi Đấu nếu Trần Lâm nhớ không lầm thì người này là thiếu tộc trưởng của Tiêu gia, mặc dù Tiêu gia hiện tại không hưng thịnh như bốn gia tộc lớn là Tư Cát gia, Cao gia, Hà gia, Tô gia, nhưng cũng tuyệt không tầm thường chút nào.

Chỉ là thiếu tộc trưởng của Tiêu gia hiện tại bộ dáng tựa như không đúng lắm, không chỉ không còn mặc trang phục đẹp đẽ xa hoa như trước mà đầu tóc đối phương còn có chút rồi bời nào còn vẻ hào hoa nhã nhặn như trước đâu.

Nhưng chân chính làm Trần Lâm cảm thấy kì lạ là đối phương hiện tại thế mà lại hạ mình đi tranh cãi với một đệ tử khác.

"Không, không đúng, đối phương hình như không phải đang tranh luận, này giống như là đang cố thuyết phục người kia mua hàng thì đúng hơn."

Nghĩ vậy, Trần Lâm liền càng nghi hoặc hơn.

Chẳng lẽ tu tiên giới cũng có suy thoái kinh tế, nên ngay cả thiếu tộc trưởng cũng phải hạ mình đi làm tiếp thị rồi?



Nghĩ mãi không ra nguyên nhân, Trần Lâm chợt để ý tới xung quanh có vài người đang đứng ngoài xem Tiêu Nghị chịu khổ, trên gương mặt treo lấy nụ cười hả hê, Trần Lâm suy đoán đối phương có lẽ biết gì đó, vì vậy nên hắn liền điều chỉnh lại vẻ mặt của mình sau đó tiến tới vỗ vai đối phương rồi tươi cười nói:

"Vị sư huynh này, sư đệ để ý người kia tựa như là Tiêu Nghị thiếu gia của Tiêu gia thì phải, chỉ là đối phương dường như là thiếu tộc trưởng mà tại sao hiện tại lại xuất hiện ở đây với bộ dáng chật vật thế này?"

Người bị Trần Lâm vỗ vai chợt giật mình một cái, nhưng khi vừa xoay sang liền thấy Trần Lâm chỉ là một Luyện Khí tầng bảy bình thường, nét mặt đối phương liền hòa hoãn một chút sau đó liền liếc nhìn sang bên Tiêu Nghị một cái liền hừ lạnh một tiếng:

"Tên Tiêu Nghị kia không còn là thiếu tộc trưởng của Tiêu gia nữa, mong sau này sư đệ nói chuyện cẩn thận một chút."

Nghe vậy, Trần Lâm chợt ngạc nhiên, lại có drama lớn nào đó xảy ra trong lúc hắn bế quan dưỡng thương rồi à? Sao đang yên đang lành, thiếu tộc trưởng Tiêu gia liền bị phế rồi.

"Vị sư huynh này, không biết có thể nói tường tận một chút được không?"

Bị Trần Lâm gặng hỏi, người kia chợt nhíu mày có chút không vui, chỉ là khi nhìn thấy có mấy tấm linh phù được âm thầm đưa tới, sắc mặt hắn liền hòa hoãn một chút, tay nhận lấy linh phù, hắn liền ôn hòa tươi cười giảng lại đầu đuôi câu chuyện.

Nghe xong, Trần Lâm cũng hoàn toàn hiểu được sơ bộ câu chuyện.

Đại khái là Tiêu Nghị tự ý tiết lộ truyền thừa của gia tộc cho người khác vì tư lợi của bản thân, nhưng sau đó không lâu Tiêu Nghị mới nhận ra bản thân bị hố, chỉ là mọi chuyện đã trễ mất rồi, vật hắn dùng truyền thừa của gia tộc để đổi vô cùng gân gà khiến cho cao tầng trong gia tộc vô cùng tức tối, nhất là khi chuyện truyền thừa của Tiêu gia bị ngoại nhân sử dụng cũng không có được che dấu nên có một nhóm lớn người đã biết rồi.



Mặc dù không có hậu quả nghiệm trọng nào, nhưng mặt mũi Tiêu gia mất sạch khi truyền thừa của bọn hắn không chỉ bị tiết lộ mà còn bị bại trên tay một người tận hai lần.

Vì thế mà tộc trưởng đương thời liền ra mặt trực tiếp phế bỏ chức thiếu tộc trưởng của đối phương đồng thời còn tự thân nói nếu không bù đắp được những tổn thất đã gây ra cho gia tộc, vậy thì Tiêu gia từ này không có tộc nhân gọi Tiêu Nghị nữa, và tộc trưởng hắn cũng không có đứa con trai ấy nốt.

Hiểu sơ về câu chuyện, Trần Lâm cũng chợt nhớ lại chút chuyện.

Bảo sao trong trận đấu bán kết của cô vợ trẻ, Trầm Linh Nhi lại có thể dùng ra "Kim Quang Đại Thủ Ấn" để counter phản xạ của Thường Nguyệt, lúc đầu hắn còn tưởng Trầm Linh Nhi vốn đã biết một chiêu đó lâu rồi, thì ra là để chuyên môn đối phó với Thường Nguyệt nên mới đi giao dịch với Tiêu Nghị để học được pháp thuật độc quyền ấy.

Thông suốt mọi chuyện, Trần Lâm không khỏi thay Tiêu Nghị mà cảm thấy đồng cảm, liên tục bại bởi hai nữ nhân để rồi từ vị trí cao rơi xuống nơi vực thẩm như thế này, không biết về sau đối phương có khi nào sẽ bị ám ảnh bởi nữ nhân không nữa.

Trong lúc Trần Lâm đồng cảm, cuộc mua bán của Tiêu Nghị dường như cũng không có kết cục vui vẻ là mấy, thấy vậy, người được Trần Lâm gặng hỏi liền đắc ý tươi cười một tiếng sau đó liền quay sang Trần Lâm chào tạm biệt một tiếng hắn liền rời đi.

Nhìn bóng lưng của người nọ, Trần Lâm dựa theo lời nói đầu tiên của đối phương liền suy đoán người này hẵn cũng là tộc nhân Tiêu gia, chỉ là có thể là đối thủ cạnh tranh cho vị trí thiếu tộc trưởng với Tiêu Nghị nên khi Tiêu Nghi sa cơ đối phương mới có thể đến đây để theo dõi như thế, có lẽ là để chắc chắn rằng Tiêu Nghị không thể vực dậy được để từ đó đoạt lấy vị trí thiếu tộc trưởng.

Nói chung thì Trần Lâm cũng không quan tâm lắm bởi đó không phải việc của hắn, giờ đây Trần Lâm từ xa nhìn lấy thân ảnh Tiêu Nghị thất vọng ngồi sau sạp hàng, hắn cân nhắc một chút liền quyết định đi tới.

Mặc dù bị trục xuất, nhưng đệ tử thế gia chung quy vẫn là đệ tử thế gia, có lẽ sẽ có chút thứ thú vị nào đó có ích với hắn.

Ở bên còn lại, Tiêu Nghị sau khi mồi chài người mua thất bại, hắn liền ủ rũ ngồi trở lại sạp hàng.

Khi thấy có một đôi chân dừng lại trước mắt, Tiêu Nghị liền chợt lên tinh thần trở lại, nhưng khi thấy người đến chỉ có tu vi là Luyện Khí tầng bảy, hắn liền hết cả hứng mà chống cằm nói:



"Ở đây không có bán đan dược tăng trưởng tu vi đâu, đi thẳng quẹo trái ba bước thì mới có quầy bán "Bồi Nguyên Đan"."

Bị coi nhẹ, Trần Lâm cũng không có không vui mà vẫn ôn hòa cười nói:

"Tiêu sư huynh hiểu nhầm, sư đệ thật ra có thiện chí muốn mua đồ ủng hộ cho sư huynh một chút, không biết sư huynh có thể giới thiệu một hai không?"

Nghe vậy Tiêu Nghị lại ngước nhìn đánh giá Trần Lâm một chút, sau đó hắn liền thở dài nói:

"Thôi được rồi, chung quy là vẫn phải bán thứ gì đó để mở hàng vậy, sư đệ xem miếng ngọc này đi, "Tụ Linh Ngọc Tỷ" đeo lên có thể tự tụ tập linh khí xung quanh, hiệu quả đại khái tầm một phần mười "Tụ Linh Trận" giá cả: 1 vạn linh thạch, tới miếng mề đay này, đây là..."

Nghe Tiêu Nghị giới thiệu một hồi, Trần Lâm liền cảm thấy không thú vị lắm, này có lẽ cũng bởi Tiêu Nghị thấy người tới chỉ có tu vi là Luyện Khí tầng bảy, hầu bao sẽ không lớn lắm, nên hắn chỉ giới thiêu mấy món đồ rẻ nhất trên sạp, cơ bản chỉ là chút trang sức phụ kiện nhỏ ngày trước hắn mang mà thôi.

"Được rồi Tiêu sư huynh, những món đồ vừa rồi sư đệ cảm thấy không hài lòng lắm, chẳng bằng chúng ta nói về chút vật khác đi."

"Ồ, không biết sư đệ hứng thú với món nào?"

"Miếng ngọc giản truyền thừa này trông có vẻ rất cấp cao đấy, không biết trong đây chứa nội dung gì vậy?"

Nhìn tới miếng ngọc giản mà Trần Lâm chỉ, sắc mặt Tiêu Nghị chợt đặc sắc vô cùng tựa như hắn đã có vài kỷ niệm không mấy tươi đẹp lắm với thứ này, chỉ là rất nhanh liền bình thường trở lại, Tiêu Nghị bình tĩnh nhìn Trần Lâm rồi nói:

"Trong này ghi lại một pháp có thể đúc "Đạo Cơ" chỉ là giá cả không tầm thường đâu, sư đệ vẫn là nên chọn món khác thì hơn."