Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng

Chương 214: Thường Nguyệt truyền pháp




Chương 214: Thường Nguyệt truyền pháp

(Cảm ơn "GQkXF79656" "Người bên lề" "4 mắt" "Dtkienxen" và "Thiên Lục" đã đề cử nha.)

"Ách, không cần phải trịnh trọng thế đâu, giữa hai ta còn có thứ gì không thể nói sao, nên trừ hỏi mấy câu liên quan đến sở thích và thói quen của Trần Lâm ra còn lại thì ngươi cứ tự nhiên."

Nghe ra ý tứ đề phòng tựa như sợ nàng sẽ giựt chống đối phương vậy, mí mắt Hồng Nghê chợt giật giật mấy cái.

Chỉ là hiện tại đang gấp chuyện chính sự chứ không phải lúc quan tâm mấy chi tiết lặt vặt này, Hồng Nghê không giấu diếm nữa mà hỏi thẳng:

"Sư tỷ, ta có thể hỏi phương pháp đột thành tựu "Phá Cực Thể" của ngươi không?"

Nghe thấy đối phương nói ra cụm từ "Phá Cực Thể" Thường Nguyệt trong giây lát liền ngớ người ra bởi nàng chưa từng nghe qua bao giờ.

Chỉ là ngay lập tức cô vợ trẻ liền hiểu ý vị sư muội này là đang đề cập tới "Tiên Thiên Thể Ràng Buộc".

Dù sao "Phá Cực Thể" nghe liền rất dễ hiểu, đại ý hẵn là "đột phá cực hạn của thân thể" này mà không phải "Tiên Thiên Thể Ràng Buộc" thì là gì?

"Ý sư muội muốn hỏi ta làm sao giải trừ được "Tiên Thiên Thể Ràng Buộc" sao?"

Tiên Thiên Thể Ràng Buộc? Đây là cách gọi khác của "Cực Thể" của giới này sao?

Thầm mắng cái tên đại năng nào lại nghĩ ra cái tên dài dòng như thế, mặt ngoài, Hồng Nghê vội vàng gật đầu nói:



"Phải là cách giải trừ ràng buộc gì gì đấy, liệu sư tỷ có thể chỉ điểm một hai không?"

"À cái này à, tưởng gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi, về cơ bản thì ta cũng là đánh bậy đánh bạ mới may mắn làm được thôi, nếu phải nói cặn kẽ quá trình thì phải nói tới thời điểm nhiều năm trước khi mà ta bắt đầu rèn luyện cơ bắp, khi ấy ta..."

Thường Nguyệt bắt đầu tường thuật lại quá trình từ khi bắt đầu rèn luyện cơ bắp đến khi mệt lả sau đó liền tiến hành nhồi linh lực vào các tế bào, liên tục đều đặn hơn mười năm liền cho đến gần đây trong trận đấu với Vu Thiên Sơn gặp biến cố mới trùng hợp kích thích tự thân để xông phá đạo ràng buộc kia.

Mặc dù có che dấu một chút thao tác ngầm như việc Trần Lâm dùng trận pháp để trấn áp "kiếm khí" của Vu Thiên Sơn, từ đó thân thể của nàng mới có thể dễ dàng hấp thụ được "kiếm khí" từ đó thành công phá vỡ ràng buộc của thân thể để giải phóng tiềm năng của bản thân.

Nhưng cô vợ trẻ cũng ba hoa một chút để lấp liếm qua, dù vậy nàng vẫn nhắc nhở thêm một chút về quá trình lợi dụng "kiếm khí" kia nguy hiểm và rủi ro cỡ nào, không chỉ cần một thân thể cực mạnh mà còn phải có linh lực vô cùng dày đặc mới có thể hạn chế được "kiếm khí" quấy phá.

Nghe xong, Hồng Nghê mặt ngoài thì gật đầu đảm bảo bản thân đã hiểu, nhưng trong lòng cũng không coi vào đâu.

Tô Thường Nguyệt lấp liếm ba hoa chuyện đối phương có trận pháp trong người để trấn áp "kiếm khí" Hồng Nghê khi ấy liếc mắt liền nhìn ra, đó có thể là ngẫu nhiên trùng hợp, cũng có thể là đối phương đã sớm có dự mưu từ trước mới dựng sẵn trận pháp trong thể nội như thế, nhưng nàng cũng không quan tâm lắm bởi bản thân nàng có cách tốt hơn để làm chuyện tương tự.

Chân chính làm khó Hồng Nghê là cái quá trình nhồi nhét linh lực vào tế bào kia, Tô Thường Nguyệt mất hơn mười năm rèn luyện mới tích lũy đủ lượng linh lực để trải rộng khắp thân thể, nàng không có khả năng cũng hao phí thời gian dài như vậy, đồng thời dù có thời gian đấy để hao phí, Hồng Nghê cũng không dám chắc liệu bản thân làm lại thao tác của đối phương liệu có mang lại hiệu quả tương tự không.

Dù sao cơ địa, thiên phú... của mỗi người là khác nhau, Tô Thường Nguyệt có thể không đi con đường của thể tu nhưng vẫn có thể xây thành bộ thân thể không tâm thường như hiện tại chứng tỏ đối phương cũng sỡ hữu thiên phú dị bẩm ở mảng thể chất, Hồng Nghê dù đã từng đi đến đỉnh cao, đăng lâm đế vị, nhưng nàng cũng biết ở kiếp này thiên phú là khiếm khuyết lớn nhất của bản thân, và ưu thế của mình là sở hữu kinh nghiệm và tầm mắt rộng rãi, vì vậy nên nàng cần phát huy ra ưu thế lớn nhất của mình chứ không phải cố chấp đâm đầu vào những con đường ghập ghềnh khác.

"Vậy phải làm sao để tối ưu đây, có thể không cầu phải rèn luyện ra một bộ thân thể quá cường hãn giống Tô Thường Nguyệt, chỉ cần vừa đủ để mở ra mật tàng liền được, và tất nhiên cũng không thể quá hao phí thời gian."



Hồng Nghê nhíu mày trầm tư.

Ở phía đối diện, dường như nhìn ra vị sư muội này có chổ gặp khó, Thường Nguyệt liền vô cùng quan tâm mà hỏi han:

"Sư muội có chổ nào khó hiểu chăng, có thể chia sẻ một chút không, biết đâu ta có thể góp ý được nha."

Nhìn thấy gương mặt nhiệt tình của Tô Thường Nguyệt, mặc dù cảm thấy đối phương khó mà có ý nghĩ gì quá tốt, nhưng Hồng Nghê vẫn hỏi lại cho phải phép:

"Sư muội đang suy tư liệu có con đường nào nhanh hơn để lấp đầy linh lực vào trong mỗi tế bào trên thân thể mà không cần phải hao tổn nhiều thời gian như thế không, liệu sư tỷ có kinh nghiệm gì không?"

"Muốn nhồi linh lực vào toàn bộ tế bào trong thời gian ngắn á? Cái này hơi khó à vì những thứ kia rất kén ăn, mỗi lần rèn luyện mệ lả cả người, sư tỷ cũng chỉ có ba mươi phút để làm chuyện đó mà thôi vì vậy nên mới hao tổn mấy năm liền, nếu sư muội muốn ngắn thì e là hơi..."

Thường Nguyệt vốn định nói là hơi bất khả thi, nhưng rồi nàng lại chợt nhớ lại một phát hiện nhỏ gần đây.

Dường như muốn rút ngắn thời gian lại cũng không phải không được, dù sao khâu hao tổn thời gian nhất là khâu rèn luyện dưới áp lực nặng nề trong thời gian dài để thân thể mệt lã, nếu có cách nào đó cũng khiến thân thể mệt lã mà không cần phải rèn luyện quá lâu liền có thể rút ngắn khoảng thời gian kia lại rất nhiều.

Lúc trước Thường Nguyệt phát hiện ra một cách đó là không ngừng đấu pháp khắc nghiệt, nhưng thay thời gian rèn luyện thành thời gian dưỡng thương sau đấu pháp thì dường như cũng không lời được bao nhiêu thời gian cả, nhưng gần đây nàng lại phát hiện thêm một cách khác.

"Sư tỷ biết một loại bí thuật này có thể giúp ngươi nghiền ép thân thể đến mức cực hạn để đủ điều kiện nhồi linh lực vào tế bào, nhưng di chứng cũng không nhỏ có thể khiến ngươi nằm liệt giường cả ngày, không biết ngươi có muốn coi thử không?"

Nghe thấy Thường Nguyệt nói thế, Hồng Nghê liền hơi có chút ngoài ý muốn và hiếu kỳ.

Nàng tự nhủ đối phương sẽ không phải đang nói tới quyển bí thuật nhiên huyết nào đấy chứ?



Chỉ là không có cách nào hay hơn, Hồng Nghê cũng dự định nhìn thử.

"Mời sư tỷ truyền bí thuật, sư muội tất có hậu lễ để báo đáp."

"Báo đáp gì xem như thôi đi, ngươi cho ta cũng đủ nhiều rồi, này xem như chút quà nhỏ sư tỷ tặng ngươi."

Mỉm cười nói xong, Thường Nguyệt liền bắt đầu dạy cho Hồng Nghê kỹ năng kia.

Không đâu xa lạ chính là "Ittou Shura".

Nói là dạy nhưng thật ra là cô vợ trẻ thị phạm, Hồng Nghê ở một bên chăm chú quan sát thì đúng hơn.

Song khi nhìn thấy Thường Nguyệt sau khi rời khỏi trạng thái "Ittou Shura" vì vượt qua một phút, thân thể có dấu hiệu của trạng thái bị vắt cạn hoàn toàn sức lực, Hồng Nghê cũng hơi có chút kinh ngạc không ngờ lại có một loại bí thuật như vậy.

Mặc dù bề ngoài, "Ittou Shura" và các loại bí thuật nhiên huyết khác có công dụng giống nhau, đều là ăn gian chiến lực trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng về bản chất cả hai lại có khác biệt rất lớn.

Một cái thì nghiền ép tiềm năng, một cái thì thiêu đốt tinh huyết.

Khó mà nói hai bên, bên nào tốt hơn, nhưng trong trường hợp hiện tại, loại thao tác nghiền ép tiềm năng như "Ittou Shura" lại vừa hay là thứ Hồng Nghê đang cần, còn về tác dụng phụ gì đó thì nữ đế cũng không để ý lắm, dù sao ai bảo nàng hiện tại là Luyện Đan Sư nha, dăm ba cái trạng thái suy nhược chỉ là chuyện nhỏ.

Vậy là kế hoạch khai phá thân thể mật tàng của Hồng Nghê đã được quy hoạch xong, học được "Ittou Shura" rồi, Hồng Nghê không còn khúc mắc gì nữa về đoạn đường trước mắt nữa, nàng có tự tin nhanh thì nửa năm, chậm thì hai năm liền có thể thành công đi ra bước thứ nhất trên "Thiên Kiêu Lộ".

"Khai phá thân thể mật tàng."