Một Thoáng Chớp Mắt Mộng Liền Tàn

Chương 5: H+




Sô pha nhà An khá rộng, cũng chính Trung mua nó về, lúc trước là để hai người cùng ngồi xem phim, giờ đây nó lại rất tiện để làm những việc khó nói.

An lật người lại, quỳ xuống quay lưng về phía Trung, khuỷu tay chống xuống mặt đệm sô pha, còn mặt nằm nghiêng ghé vào chỗ tay vịn, tư thế này làm Trung nhìn rõ lỗ nhỏ của cậu.

Hít sâu một hơi. An run rẩy cho tay vào miệng khuấy một chút nước bọt, sau đó xoa nhẹ vòng quanh lỗ nhỏ rồi mới cắm một ngón tay vào.

Vừa rồi Trung đã mở rộng cho cậu rồi nên ngón tay thật dễ dàng di chuyển bên trong, An cố gắng bỏ qua cảm giác xấu hổ, cậu bắt chước động tác giao hợp rồi rút vào cắm ra.

Ánh mắt của Trung nhìn chằm chằm vào bàn tay đang chuyển động trong lỗ nhỏ màu hồng nhạt xinh đẹp. hắn tiến lại gần quan sát kỹ càng rồi mới lấy tay sờ một chút vào cậu nhỏ của An, thấy nó dần mềm xuống thì cau mày vuốt mạnh.

"A a a ư..." An không kiềm chế được rên rỉ, bàn tay Trung như có ma lực, dù cậu tự an ủi thế nào cũng không có cảm giác, nhưng chỉ cần hắn chạm vào là cậu đã sướng muốn bắn ra.

Cảm thấy thân thể của mình thật dâm đãng, An tự phỉ nhổ chính mình, tay vẫn không quên nhiệm vụ, cố gắng đem lỗ nhỏ mở rộng ra.

Trung dùng tay sờ soạng hai viên cầu rồi nắm lấy cậu nhỏ tinh xảo mà lên xuống, hắn cắn vào dái tai An, thì thầm vào đó. "Bé cưng, một ngón tay thoả mãn được em sao?"

An nghe vậy lập tức hiểu ý, mặt cậu đỏ bừng, cân nhắc một chút rồi đâm thêm hai ngón tay vào lỗ nhỏ.
Loading...


Cảm giác căng trướng thật kỳ quái. An dần dần tìm được khoái cảm, cậu không tự chủ được mà bắt đầu rên rỉ.

"A a anh ơi... em khó chịu quá..."

Trung xuống khỏi sô pha tiến tới đối diện với An, hắn đột nhiên nâng mặt cậu lên rồi hôn tới. Ngón tay không quên trêu đùa hai hạt đậu trên ngực khiến cơ thể cậu căng cứng lại, tay trượt ra ngoài.

"Đừng dừng lại." Trung lại nắm lấy cậu nhỏ của An mà sục mạnh.

An lại đút ngón tay vào, nhưng mà cậu không thể chống đỡ được khoái cảm dâng lên từng đợt, hơi thở của cậu dồn dập theo từng động tác của Trung. Dần dần ngón tay cũng rơi ra khỏi nơi đó. An cong người lên để Trung thuận tiện an ủi mình.

Lúc cậu sắp bắn ra. Đột nhiên Trung dừng lại, hắn lấy ngón tay bịt lấy phần đầu rồi thì thầm vào tai An.

"Em muốn ra hả? Không dễ vậy đâu, cầu xin tôi đi."

Vật nhỏ căng cứng làm An khó chịu lắm, lúc này Trung đã quay người cậu lại, hung khí to lớn cọ quẹt bên ngoài nếp nhăn, mấy lần suýt đâm vào bên trong, cậu vội vã cầu xin.

"Anh ơi cho em ra đi... em khó chịu."

Trung vẫn không thả tay ra, hắn cười khẽ. "Tôi muốn em cầu xin tôi chơi em cơ, không phải cầu xin cái này." Ngón tay lại như có như không ma sát vật nhỏ thêm một chút.

An gấp gáp đến muốn bật khóc, lúc này cậu chẳng còn quan tâm đến tự tôn gì nữa, vội vàng dùng hai tay banh mông ra.

"Anh ơi, làm ơn đút vào, làm ơn chơi em đi."

Trung thấy người trong lòng hạ mình cầu xin mình như vậy thì bị kích thích cực mạnh, dục vọng dâng trào không thể kiềm chế, hắn thả tay ra, nắm eo cậu kéo lại, vật to lớn nhằm đúng lỗ nhỏ mà mạnh mẽ cắm thẳng vào.

"A a a..." An hét lên rồi bắn ra, vách thịt co lại mút chặt lấy hung khí của Trung. Dịch trắng rơi rớt khắp ghế sô pha.

Trung vẫn giữ nguyên tư thế đứng, đợi cho bên trong của An làm quen với thứ đồ chơi của mình rồi hắn mới bắt đầu chậm rãi ra vào.

Dù hai người có làm bao nhiêu lần thì An vẫn cảm thấy vật đó của Trung quá lớn, cậu miễn cưỡng lắm mới nuốt được vào toàn bộ, tuy vậy nhưng cảm giác căng trướng chưa bao giờ giảm bớt.

"A a từ từ... nhẹ thôi."

Trung nghe vậy thì siết chặt hai bàn tay, vòng eo nhỏ nhắn tưởng chừng bị bấm gãy.

"Tôi mà nhẹ bé cưng có chịu không?"

Mỗi lần An nghe thấy hai từ bé cưng này thì bao nhiêu phòng tuyến cậu giăng lên đều tan tành hết, tình yêu không thể kiềm chế mà xông ra, tim cậu đập thình thịch, nhỏ nhẹ đáp.

"Ch... chịu..."

"Nhưng mà tôi thấy cái lỗ dâm đãng này lại không chịu đâu." Trung nói xong thọc một ngón tay vào nơi đang kết hợp của hai người khiến An đau đớn kêu lên, không dừng lại, Trung bắt đầu đưa đẩy thật nhanh, ngón tay bị thứ đó chèn ép cọ vào thành ruột. An thấy trướng vô cùng vội vàng cầu xin.

"A... ư... xin anh... trướng lắm..."

Trung lờ đi, càng thúc mạnh hơn, tay của An vội vàng với về đằng sau hòng kéo tay hắn ra nhưng không thể, sức lực chênh nhau quá lớn.

Cảm giác căng tức xen lẫn tê dại làm An vô lực gục xuống, mỗi lần Trung đi vào, cậu tưởng chừng như vật đó đã húc đến tận bụng mình.

"Ưm... ưm... a... tha cho em... tha cho em..."

Trung nghe thấy giọng nói của cậu gần như đã lạc đi rồi thì lại thấy mềm lòng. Hắn rút ra, lật người An lại rồi đè lên, thân hình cường tráng của hắn như ôm trọn cậu vào lòng, nhẹ hôn lên những giọt nước mắt đọng trên má, kéo chân cậu lên quặp vào người mình. Lúc đó hung khí từ đằng trước mới mạnh mẽ tiến vào, bàn tay không quên nắm lấy vật nhỏ mềm nhũn mà vuốt ve an ủi.

Trung đâm từ mạnh đến nhẹ, hắn khống chế lực độ cực kỳ tốt, chẳng mấy chốc mà An đã dần dần tìm thấy khoái cảm, đúng lúc này Trung lại cố tình đâm vào điểm G của cậu. Tiếng rên rỉ từ miệng An dần dần biến thành mấy câu từ vô nghĩa.

"A a sướng quá..."

"Đâm em nữa đi..."

Trung tăng dần biên độ va chạm, nơi hai người kết hợp đã trở thành một vùng dính nhớp, An chìm đắm trong tình dục chủ động uốn éo mông kết hợp để hung khí của hắn tiến vào càng sâu.

Màn đêm đã dần tan, ánh sáng bình minh le lói phía trời xa, vậy mà trong căn phòng nhỏ tiếng cơ thể va chạm vào nhau và tiếng rên rỉ vẫn vang lên không ngớt.