Chương 3: Lại nguy hiểm tính mạng
Mãi đến nửa đêm, Anh Vũ mới tỉnh dậy, nó giật mình chạy lại chỗ cũ thì sớm đã vắng bóng người, cảnh vật lại chìm vào yên lặng. Nó lặng nhìn 1 hồi lâu rồi khuỵu xuống khóc lớn.
* * *
Giữa trưa ngày hôm sau, Anh Vũ thất thểu lê bước, nó cứ đi mãi mà không biết đi đâu về đâu. Đến 1 khu rừng nọ chợt thấy có tiếng đao kiếm v·a c·hạm leng keng, hằn đang có đánh nhau, nó mới giật mình nhận ra không ngờ đã đi xa đến vậy. Ngoảnh lại đằng sau chỉ có cây cối rậm rạp không thấy bóng dáng phủ cũ đâu nữa. Anh Vũ con nhà binh, tuy mới 7 tuổi nhưng cũng hiểu chút ít về võ công. Nó nấp sau bụi cây rậm rạp nhìn ra khung cảnh trước mắt. 1 nhóm người dường như là bảo tiêu của 1 tiêu cục nào đó, đứng vây xung quanh xe hàng cồng kềnh, không biết là chở thứ gì. Những đại hán lực lưỡng mặt mày bặm trợn, tay cầm rìu, đao vây đánh xung quanh. Côn Sơn này rừng núi đan xen, nổi tiếng với dãy núi Ngũ Nhạc, suối Côn Sơn vốn yên bình nhưng không ngờ lại có cả c·ướp.
Anh Vũ vốn chỉ loanh quanh khu biệt phủ, lần đầu tiên đi xa lại thấy cảnh đánh nhau thì có chút sợ hãi. Mấy đại hãn tuy to con, số lượng đông nhưng đối mặt với những bảo tiêu dáng dấp nhỏ bé hơn lại không chiếm được ưu thế nào. Người cầm côn sử ra Côn pháp "nhị côn đả tam diện" trôi chảy, độc đấu 3 đại hán cầm đao. Thế côn như vũ bão không ngừng đánh tới tấp kết hợp vói thân pháp mau lẹ chốc lát đã dồn đối thủ ra xa vài trượng. Cách đó không xa, người nhỏ tuổi hơn cầm bảo mệnh đao thì lại khá chật vật đỡ những đao hiểm ác từ bốn phía bổ tới. Bất chợt chàng ta kêu "Ối chao" 1 tiếng, thấy hộ khẩu tê rần, đao đã b·ị đ·ánh văng ra cắm xuống đất. Tên tướng c·ướp vừa xuất thủ đã thành công, liền tiếp tục xông tới. Người nọ cả kinh, vội nhảy về phía sau, tên tướng c·ướp bổ tới một đao, chỉ cách đầu khoảng 2 tấc thì người cầm gậy bên cạnh đã kịp thời đưa gậy đỡ. Tiếng kim loại đánh "keng" 1 cái rõ to. Có vẻ đao kia khá mạnh, khiến người cầm gậy khuỵu hẳn xuống, 1 chân quỳ dưới đất. Đao này nếu bổ xuống ắt hẳn vỡ đầu chứ chẳng chơi. Tướng c·ướp cười ha hả nói:
- Đỡ được 1 đao của ta, cũng khá lắm.
Người cầm gậy thu gậy về, sử ra bài "trường côn tỏa diện" vây đánh. Gậy sắt đánh nhanh như chớp, thoắt cái đánh vào ngực, đánh vào chân, vào đầu, nhìn loang loáng như có vài cái gậy đang bổ tới. Không ngờ tên tướng c·ướp này cũng có bản lĩnh, hắn dùng đao gạt đỡ cũng nhanh không kém, thế đao ngày càng mạnh như thác ầm ầm đổ xuống khiến người kia phải thu gậy về thủ thế. Tên tướng c·ướp cười khinh thường:
-Thiên môn đạo lừng danh cũng chỉ có thế thôi sao, còn không bằng trảm mã đao ta tự luyện.
Người cầm gậy cắn răng nói:
- Lăng đệ, còn không mau tới giúp ta.
Người trẻ tuổi kia nãy giờ vẫn còn bàng hoàng, nghe vậy vội chạy tới định nhặt đao thì xung quanh đã bị mấy t·ên c·ướp vây lấy:
- "không dễ vậy đâu nhóc."
Bị nhiều người vây đánh nhưng người trẻ tuổi lúc này đã lấy lại bình tĩnh, thân thể nhanh nhẹn tránh né, đồng thời tung ra chiêu "bái sư quyền" 1 đấm móc thẳng từ dưới lên khiến 1 tên văng ngược về phía sau. Tiếp đó, lại 1 cước "kị mã quyền" đá bay tên bên cạnh. Mấy tên còn lại e sợ đứng trôn chân nhưng vẫn thủy chung không để người trẻ tuổi kia nhặt đao.
Người cầm gậy lúc này đã lùi sát dựa lưng vào xe hàng chống đỡ. Trên vai, trên cánh tay đã rướm máu, vạt áo bị rách toạc lộ ra những vết chém khá sâu, máu chảy đầm đìa. Tưởng như sắp không chống nổi nữa thì đằng sau vang lên tiếng hét:
-Sơn tặc có gan thì đấu với ta đây.
Nói rồi 1 côn ào ào đánh tới sau lưng tướng c·ướp. Hắn nhảy sang 1 bên tránh, đoạn xoay đao chém ngược ra sau. Người nọ không kịp thu thế t·ấn c·ông, vội gập 2 đầu côn còn lại đưa ra chống đỡ. Nào ngờ đó chỉ là hư chiêu, tên tướng c·ướp nhân cơ hội nhảy lùi lại mấy bước, nói:
-Có chút bản lãnh, nhưng còn non lắm.
1 chiêu bán nguyệt đao phóng tới, người cầm côn bất lực lui lại, đỡ người cầm gậy nhảy ra xa. Côn pháp thiên về t·ấn c·ông, áp chế kẻ địch, nhưng khi thủ lại rất bất tiện. Người cầm song côn không ngừng múa côn vun v·út tạo thành 1 đạo bạch quang bảo vệ thân thể, mắt tập trung tìm kiếm sơ hở của kẻ địch. Tên tướng c·ướp xuất liền mấy chiêu nhưng đều bị gạt ra, côn còn lại nhắm thẳng yết hầu phóng tới. Đại hán xoay người né được thì côn kia như 1 con linh xà, bất chợt xoay ngang sang nhắm thẳng mặt mà đánh tới. Khoảng cách rất gần, có muốn tránh cũng không kịp. Nào ngờ tên tướng c·ướp lại đưa mặt tới, há miệng cắn lấy côn chặn lại. Hàm răng chặn 1 côn cương mãnh như vậy nhưng không hề thương tổn. Người kia biến sắc nói:
-Khấu xỉ siết hàm công sao ngươi biết.
Đại hán không nói rằng, đẩy 2 côn ra rồi vung đao ép lui người cầm côn. Người kia chưa kịp định thần lại thì bị 1 đao từ phía sao chém trúng lưng. Chàng quay đầu giáng 1 côn vào đầu kẻ đánh lén, vỡ đầu c·hết tươi. Tên tướng c·ướp kia nhân cơ hội 1 cước đá bay trúng ngay thân cây đại thụ gần đó. Cước này chứa kình lực không nhỏ khiến chàng ta phụt máu tươi, ôm bụng ngất lịm đi. Lúc này bọn thủ hạ cũng bắt được 2 người kia và đám tiểu tốt còn lại, đem tới trước mặt hắn. Khi hắn định chém đầu mấy tên bảo tiêu này thì chợt có tên nói:
-Đại ca, hình như có kẻ coi lén chúng ta.
Anh Vũ giật mình, nãy giờ mải xem mà không hề để ý mình đã bị phát hiện. Nó quay đầu định bỏ chạy thì tên tướng c·ướp đã phóng đao cắt ngay vào chân khiến nó ngã dúi xuống đất kêu đầy đau đớn.Tên kia cười độc ác từ từ tiến gần định hạ sát, người trẻ tuổi bị trói nhìn tên tướng c·ướp tức giận nói:
-Nó chỉ là đứa nhỏ, ngươi cần gì ra tay độc ác như thế.
Tên kia cười khành khạch đáp:
-Nhóc à, ngươi lớn vậy rồi sao chẳng có chút não nào vậy, nó sống sót về rêu rao khắp nơi bản lĩnh của ta thì sau này ai đến đây để ta c·ướp nữa.