“AAAA......."
Khi cơn mưa màu xanh lục dừng lại thì mặt đất cũng đã không còn bóc lên những làn khói trắng nữa. Lúc này một tiếng thét dài vang lên âm thanh có chút quen thuộc thu hút sự chút ý của Đinh Tú Linh và Nam Anh, chỉ là khi bọn họ đưa mắt nhìn thì một cảnh tượng đập vào mắt làm cho bọn họ có chút ngây ngốc.
Bởi vì phía bên kia có một nam nhân đang đè lên một nữ nhân toàn thân không có một chút gì che đậy, hai người này chính là Vũ Tiểu Vũ và Thái Lam Hồng. Sở dĩ xảy ra tình huống như vậy là vì trong qua trình di chuyển Thái Lam Hồng phát hiện thân thể của mình không có mảnh vải che thân nên có chút hoảng hốt hét lên tay chân cùng lúc vũng vậy thế nên hai người mất đà liền té nhào ra mặt đất.
“Vũ Tiểu Vũ! Ngươi…ngươi làm gì thế?” Đinh Tú Linh và Nam Anh tức tốc chạy đến tách hai người bọn họ ra.
Vũ Tiểu Vũ sau khi ổn định lại trạng thái liền chỉ vào Thái Lam Hồng nói:
“Lúc đó khắp người cô ta dính phải chất lỏng đó thời gian không cho phép ta nghĩ nhiều như vậy nên chỉ có thể làm như vậy”.
“Ngươi…ngươi ngụy biện” Thái Lam Hồng không chút suy nghĩ nói,
Ngay lúc này Vũ Tiểu Vũ lại hô lên một tiếng rồi nhào về phía ba người cố gắng đẩy bọn họ sang một bên.
“Cẩn thận!”
“Bùm”.
Một chiếc đuôi to lớn từng trên không trung đột nhiên quất xuống khiến cho bùn đất văng tứ tung, lúc này chỗ bọn họ vừa đứng xuất hiện một cái hố là khá to, Vũ Tiểu Vũ không ngờ lại đè lên người ba cô nàng Đinh Tú Linh, phun ra một ngụm máu tươi.
Thì ra lúc bọn họ đang tranh cãi thì Điểu Ngư Long lại phát động công kích, khi chiếc đuôi sắp đến gần thì Vũ Tiểu Vũ mới cảm nhận được nguy hiểm từ phản hồi của thần thức nên hắn chỉ kịp hô lên một tiếng rồi làm ra hành động như thế, chỉ là thế công đến quá nhanh nên dù hắn đã xử lý khá tốt nhưng vẫn bị chiếc đuôi quất trúng làm cho hắn bị thương.
“Vũ Tiểu Vũ, ngươi có sao không?” Đinh Tú Linh lo lắng đỡ hắn dậy,
“Đừng quan tâm đến ta, các ngươi tập trung chiến đấu đi chúng ta không thể lơ là nữa!” Vũ Tiểu Vũ nhanh chóng nói,
Đinh Tú Linh cùng Nam Anh nghe hắn nói vậy liền nhanh chóng tấn công Điểu Ngư Long còn Thái Lam Hồng với tình trạng không mảnh vải che thân không biết làm sao hai tay của nàng lúc này lại ôm chặt cơ thể ngồi chòm hỏm một góc.
Vũ Tiểu Vũ thấy nàng như thế liền lấy ra một bộ y phục quăn cho nàng nói:
“Ngươi nhanh chanh chóng mặc vào rồi chiến đấu, ngươi cứ tiếp tục ngượng ngùng như thế thì cả nhóm chúng ta chắc chắn sẽ nằm gọn trong bụng con yêu thú này!”
Thái Lam Hồng nhận lấy y phục nhanh chóng mặc vào một bên xong lên chiến đấu một bên lại suy nghĩ về lời hắn nói.
Lúc này bọn họ liên tiếp tung ra những chiêu thức đánh về Điểu Ngư Long nhưng ngoài để lại trên da nó một số vết cháy khét ra thì bọn họ cũng chẳng thể gây thêm thương tích gì cho nó nữa.
Con Điểu Ngư Long vẫn bay lượng trên không trung dùng chiếc đuôi to lớn của mình công kích bọn họ, những cơn mưa màu xanh lục chóc chóc lại được nó phun ra làm cho bọn họ phải chật vật tránh né.
Đúng lúc này Vũ Tiểu Vũ nhận thấy Điểu Ngư Long có chỗ sơ hở liền làm ra quyết định, hắn vật linh lực thông qua dương mạch tạo thành dương lực nén vào trong cách tay phải tung ra “Đoạn Mạch Chưởng”, vốn hắn cũng muốn dùng Bạo Hỏa Quyền nhưng hắn không biết với lượng linh lực còn lại trong cơ thể của mình, hắn có thể dùng được nó hay không nữa nên hắn đành phải dùng hai thức cứu mạng do Tiêu Dao Tử dạy.
Khi chưởng phong đánh vào bụng dưới của Điểu Ngư Long thì một lực phản chấn cực mạnh làm Vũ Tiểu Vũ bị dội xuống đập vào mặt đất, xương cốt trong ngươi hắn dường như muốn vỡ vụng.
Điểu Ngư Long sau khi bị trúng chưởng thì bỗng nhiên gào thét điên loạn vung vẫy, tiếng thét vang vọng làm cho người dân trong Thuỷ Hoa Thôn âm thầm cầu nguyện cho bốn người bọn họ được bình an. Đúng lúc này, một bất ngờ lại xảy ra một đầu Điểu Ngư Long khác từ dưới mặt Đầm Lầy Đông Trũng đột nhiên trồi lên nhanh chóng bay ra đến đây. Con Điểu Ngư Long lúc trước vẫn điên cuồng vùng vẫy công kích khắp nơi kể cả con Điểu Ngư Long vừa mới đến cũng loạt vào tầm công kích của nó.
Ba cô gái thấy Vũ Tiểu Vũ nằm một đóng dưới mặt đất không chút động đậy thì nhanh chóng đến bảo hộ, Thái Lam Hồng đưa mắt nhìn con Điểu Ngư Long vừa đến bay lượng trên bầu trời có chút hoảng sợ liền hỏi:
“Đinh sư tỷ! Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Tỷ cũng không biết nữa, trước xem Vũ Tiểu Vũ hắn có bị làm sao không?”
Đinh Tú Linh lúc này không quan tâm đến hai con yêu thú trước mặt mà chỉ muốn biết Vũ Tiểu Vũ có sao hay không thôi, từ việc này cho thấy trong lòng nàng Vũ Tiểu Vũ quan trọng đến cỡi nào.
“Ta không sao, tình hình thế nào rồi?”
Đúng lúc này, Vũ Tiểu Vũ đột nhiên tỉnh lại nói, vừa nãy hắn tấn công bị lực phản chấn làm cho đầu óc có chút choáng ván nên mới không có phản ứng gì nằm một chỗ bất động, đúng lúc vừa tỉnh dậy lại nghe Đinh Tú Linh hỏi nên trả lời luôn.
“Haiz! Ngươi nhìn đi?”
Đinh Tú Linh không trả lời mà bảo hắn tự nhìn, Vũ Tiểu Vũ nghe nói vậy thì nhanh chóng đưa mắt nhìn lên bầu trời liền thấy hai con Điểu Ngư Long một con đang bay lượng còn một con thì đang điên cuồng vung vẫy. Hắn không khỏi quay đầu lại hỏi Đinh Tú Linh,
“Đinh sư tỷ! Bây giờ chúng ta nên làm gì? Chúng ta có nên rút lui hay không?”
“Không được! Bây giờ nếu chúng ta rút lui thì không phải uổng công ngươi đã làm bị thương con kia sao? Nếu để nó hồi phục thì lại càng khó khăn hơn”
“Nếu không được thì chúng ta hủy nhiệm vụ có sao đâu?” Nam Anh đứng một bên có chút sợ hãi cho ý kiến,
Thái Lam Hồng và Vũ Tiểu Vũ liền hướng nhìn Đinh Tú Linh chờ xem nàng quyết định như thế nào, cuối cùng lời của Đinh Tú Linh thốt ra làm cho nhiệt huyết của bọn họ lại dâng trào:
“Chúng ta làm như thế thì người dân trong cái thôn này phải làm thế nào? Bọn họ sẽ chết hết nếu như chúng ta từ bỏ, cho nên chúng ta lúc này không thể từ bỏ được!”
Lời nói kiên quyết của nàng làm cho Vũ Tiểu Vũ có chút xúc động, nói:
“Được! Vậy các ngươi lại phát động công kích thu hút con Điểu Ngư Long kia cho ta có cơ hội để tiếp cận nó, được chư?”
Mấy nàng vô thức gật đầu vũ khí trong tay liền vung lên lao về phía trước, Thái Lam Hồng xuất ra một chiêu “ Kiếm Vũ Lưu Tinh”
Nam Anh không chịu thua cũng xuất ra một chiêu “Cuồng Phong Nộ Hỏa”
Trong khi đó Đinh Tú Linh lại xuất một chiêu “ Hỏa Long Đằng Vân”.
Từng đợi mưa kiếm từ trên trời rơi xuống va chạm vào lớp da cứng cáp của Điểu Ngư Long vang lên tiếng “Keng…Keng” Cùng lúc đó một cơn bão lữa nỗi lên xung quanh liền bao bọc lấy nó.
Lúc này con Điểu Ngư Long đang điên cuồng vung vẫy cũng dừng lại, nó vung chiếc đuôi to lớn quất vào còn Hỏa Long đang uống lượng bay đến giúp cho con Điểu Ngư Long kia đối phó với đợt công kích của hai người kia.
Một cơn mưa màu xanh lục lại được nó phun ra, khiến cho ba người Đinh Tú Linh chật vật, vừa phải chóng đỡ vừa thói lui một cách khó khăn vì phạm vi rơi xuống của đám chất lỏng kia là quá lớn, chỉ là lúc này lại không thấy bóng dáng Vũ Tiểu Vũ đâu cả làm cho ba người cảm thấy lo lắng.
Ngay khi công kích của bọn họ tan đi thì một bóng người xuất hiện dưới thân hình to lớn của con Điểu Ngư Long thứ hai, cánh tay trái của bóng người đó hình thành một sức hút kinh hồn hắn tung người lao đi kèm theo đó là một quyền đầy uy lực được tung ra.
“Bùm”
Quyền phong chạm vào hàm dưới của con Điểu Ngư Long thì một chuyện bất ngờ xảy ra, không ngờ một quyền này lại làm được điều mà nãy giờ công kích của bọn người Đinh Tú Linh không làm được. Một quyền uy lực đó lại làm nổ tung cái đầu cứng cáp của Điểu Ngư Long.
Người làm chuyện đó không ai khác chính là Vũ Tiểu Vũ, lúc này hắn mạo hiểm sử dụng Bạo Hỏa Quyền trong tình trạng thân thể đang bị trọng thương và linh lực còn rất ít, ít đến nỗi hắn không thể chống đỡ được cơn mưa màu xanh lục đành phải dùng y phục của mình làm lá chắn cho bản thân và cuối cùng kết quả lại ngọt ngào, hắn thành công giết chết đầu Điểu Ngư Long này.
Sau khi đầu của Điểu Ngư Long nổ tung thì lúc này Vũ Tiểu Vũ lại rơi tự do từ không trung xuống, hắn đã không còn một chút ý thức gì nữa rồi vì tác dụng phụ của Bạo Hỏa Quyền lại phát tác.
Đinh Tú Linh nhanh chóng phi thân đến để đón hắn nhưng lúc này con Điểu Ngư Long kia lại không cho nàng cơ hội đó. Nó cũng nhanh chóng áp sát đến phạm vi của Vũ Tiểu Vũ rơi xuống mà công kích. Vì lúc con Điểu Ngư Long kia chết nó liền nhận định Vũ Tiểu Vũ chính là kẻ thù số một của nó mà điên cuồng công kích, chiếc đuôi to lớn quất khắp nơi, còn cái miệng thì lại phun ra những đám chất lỏng màu xanh lục.
Ba người Đinh Tú Linh nhanh chóng yểm trợ cho Vũ Tiểu Vũ chỉ là hắn đã mất ý thức nên không thể làm gì được nữa. Các nàng liều mạng hợp công ngăn cản công kích của nó, chính vào lúc nguy cấp này Đinh Tú Linh lấy từ trung túi trữ vật ra một tấm bùa hay tay lại nhanh chóng bắt quyết.
“Đại Địa Thổ Hoàng Thuẫn”.
Một tấm thuẫn to lớn màu vàng xuất liền bao bọc bọn họ vào bên trong, giúp bọn họ chống đỡ lại cơn mưa màu xanh lục, tấm bùa bảo mệnh này rất là trân quý nàng dùng gần như hết của cải của mình mới đổi được nếu không phải tình huống lúc này quá nguy cấp thì nàng cũng không muốn dùng nó một chút nào.
Sau một lúc hợp công thì các nàng cũng thành công tiếp cận nó và tung ra đòn kết liễu. Có lẽ do trước đó nó đã bị Vũ Tiểu Vũ làm cho trọng thương nên không còn linh hoạt nữa nên ba người Đinh Tú Linh mới dễ dàng hạ được nó như vậy.
Đinh Tú Linh sao khi kết liễu nó liền buông bỏ tất cả liền chạy đến chỗ của Vũ Tiểu Vũ, đều nàng quan tâm nhất lúc này chính là sự an nguy của hắn, hai người Thái Lam Hồng và Nam Anh cũng chạy theo phía sau.
Ngay khi bốn người tụ lại một chỗ thì một vụ nổ cực mạnh lại xảy ra, nơi thi thể của con Điểu Ngư Long mà ba người bọn họ kết liễu bây giờ chỉ còn lại một hố sâu to lớn, thì ra ngay khi bị ba người Đinh Tú Linh kết liễu thì nó đã tính tụ hết lực lượng cuối cùng vào bên trong yêu đan của nó âm thầm tạo một quả boom nổ chậm.
Ba người Đinh Tú Linh vì quá bất ngờ liền bị máu huyết hòa lẫn chất lỏng màu xanh văng trúng, ba nàng không kịp nghĩ ngợi liền học theo Vũ Tiểu Vũ vất bỏ tất cả y phục trên người, chỉ là động tác còn đang dang dở thì bị ngất đi còn Vũ Tiểu Vũ với cơ thể trần truồng không có lực phản kháng liền tắm trong dòng máu xanh chẳng có phản ứng gì……