Một câu nói bất chợt đã đánh bay cơn buồn ngủ mà cô đã tích lũy không lâu.
Trên thực tế số lần cô đã về nhà mình càng ngày càng ít rồi, trừ lúc lấy quần áo thì mỗi lần về thành phố B đều đến chỗ của anh gần như sống thử rồi. Nhưng đột nhiên hỏi như vậy ngược lại có chút trở tay không kịp.
”......Sao lại đột nhiên như vậy?”
”Đột nhiên?” Anh ngẩn ra, giọng nói lập tức thấp xuống: “Không đồng ý à?”
”Không có.”
Cô vô thức phản bác, nói xong ngơ ngẩn ra trước rồi xoay người nhìn thấy mắt anh cười như không cười, cô lúng túng một lát nhẹ giọng: “bây giờ chúng ta đang có tin đồn, bên cẩu tử khẳng định sẽ theo dõi càng chặt chẽ hơn trước, nhỡ đâu, nhỡ đâu bị chụp được vậy không phải tiêu đời rồi.....”
”Chúng ta không ở cùng nhau sao?”
Cô ngơ ngác: “.....có.”
”Em vào phòng làm việc như thế nào?”
Câu hỏi gần như là bám đuổi cô, Ninh Vy Lan không biết từ lúc nào đã thấy bộ dạng hùng hổ dọa người của anh trong đầu liền trống rỗng, ngay cả bản thân đã nói những gì cũng đều không nhớ nữa, chỉ biết vừa dứt lời anh đã mang theo vẻ mặt hài lòng.
”Cho nên không có quy tắc ngầm, những điều dư luận nói đều là giả, có đúng không?”
”Đúng!”
”Nếu vậy thì đúng rồi” Tề Chiêu Viễn chạm lên trán cô, “Em còn sợ cái gì?”
Bầu không khí ngưng đọng vài giây, trừ hơi thở đan xen nhau thì không còn gì khác, hơi nóng theo tâm mạch một đường đến thẳng đáy lòng. Ninh Vy Lan trầm mặc một lúc mới nghiêng đầu dán vào gáy anh giọng nói ấm áp: “Vậy đợi em kết thúc quay phim ở phim trường đã rồi về chuyển nhà có được không?”
Ngày mai cô phải mở cuộc họp báo, sau đó lại đến phim trường quay bổ sung phân cảnh của mình, bận không thở nổi.
Anh tất nhiên hiểu được khẽ gật đầu ưng thuận
Làm xong, anh liếc mắt mới phát hiện cô đã dựa vào mình ngủ say, ngắm nghía một lúc anh cũng nhắm mắt theo chìm vào giấc mộng.
Ngày hôm sau bị chuông điện thoại đánh thức, Ninh Vy Lan vẫn còn chút ngẩn ngơ, bên cạnh sớm đã không có người rồi, ngay cả vị trí đó cũng đã thấm đẫm một tầng hơi lạnh, cô lật người thuận tay lấy điện thoại.
Ninh Vy Lan không nhìn màn hình: “Xin chào.”
Trang Văn ngơ ngác lập tức lớn giọng hết sức phấn khởi: “Vy Lan, chị rất tốt, tốt không thể tốt hơn!”
”..........” Trang Văn bị kích thích?
Trang Văn cảm thấy lời nói của mình đã khiến người khác hiểu lầm liền nắm tay giọng nói thanh thúy cười hi hi: “Em mau lên weibo xem hotsearch đi chị đợi cảm nhận của em.”Nói xong liền cúp máy, Ninh Vy Lan mở to mắt không biết làm thế nào lật người ngồi dậy đăng nhập weibo.
Bỏ qua những chữ số đỏi au dưới đáy, Ninh Vy Lan vào thẳng hot search liền kinh ngạc nhìn thấy top một hot search của mình đã bị Ninh Nhất Thuần đẩy xuống.
#Ninh Nhất Thuần nhân phẩm kém#
Cô kích vào.
Nhiệt độ cực cao, lượng bình luận bên dưới bài viết đã đạt đến hơn một trăm nghìn, cô đọc từng chữ từng chữ một.
ID 1234567810: Theo tin hành lang của truyền thông, nữ diễn viên N nào đó trong giới đã ký với công ty quản lý do bố cô ấy thành lập, có hậu đài vững chắc như vậy nhưng không hot, sau đó cơ duyên xảo hợp thế nào mà nhanh chóng hồng lên từ một bộ phim bước lên dàn nữ tinh tuyến một chỉ sau một đêm, sau khi nữ tinh hồng luôn không biết khiêm tốn cùng học hỏi, ngược lại còn giở trò trên phim trường, tam quan bất chính, cậy vào danh khí ngày hôm nay để ức hiếp người mới. Được biết nữ tinh đã từng đánh hủy dung mạo của người mới họ J cùng công ty, chuyện này lúc đó có bị truyền thông khui ra nhưng chưa phát tán rộng rãi đã lắng xuống, vì vậy hầu như không ai biết.
Tuy đoạn weibo này không hề chỉ đích danh ai nhưng bên dưới đã có người nói ra tên của nữ diễn viên N và người mới J còn kèm thêm một clip đánh người lúc đó, khoảng cách hơi xa, máy quay lại hơi dao động nên clip có chút mờ mờ không rõ, nhưng nó không thể ngăn cản được người ta nhận ra người trong clip là ai, trong một khoảng thời gian hình tượng Ninh Nhất Thuần rơi xuống vạn trượng trở thành mục tiêu công kích của cư dân mạng.
Kéo xuống bên dưới đa số nội dung đều giống nhau, Ninh Vy Lan đăng xuất weibo ngồi tĩnh lặng cả nửa ngày mới gọi lại cho Trang Văn.
Trang Văn đợi cô rất lâu vừa nhấc máy đã hưng phấn nói: “Xem cả rồi chứ?”
Ninh Vy Lan đáp một tiếng: “Khui ra từ lúc nào vậy?”
”Hình như là tám giờ sáng thì phải, chưa đến mười phút đã lên thẳng hot search rồi, kết hợp với mấy scandal trước đây bây giờ Ninh Nhất Thuần không xong rồi”, Trang Văn ngừng lại, “Đúng rồi, ba giờ chiều họp báo bắt đầu, chúng ta xuất phát sớm một chút qua đấy còn phải chuẩn bị nữa cơ.”
Ninh Vy Lan đồng ý nhìn lên đồng hồ trên tường rồi hẹn giờ Trang Văn cho xe bảo mẫu đến đón, sau khi kết thúc cuộc gọi liền ngồi ngây ngốc một lúc mới đứng dậy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Cho đến khi miệng đầy bọt lem đánh răng Ninh Vy Lan mới nhớ ra lúc nãy mình còn quên hỏi Trang Văn một vấn đề, vừa nghĩ một lúc muốn lên xe bảo mẫu rồi hỏi thì điện thoại bị cô tiện tay ném lên giường đã đổ chuông liên tục.
Không quan tâm mình đang đánh răng, cô liền chạy đến xem là điện thoại của ai.
Chữ “alo” của cô mơ hồ như có cái gì đó trong miệng, Tề Chiêu Viễn liền đoán ra: “Vừa mới dậy à?”
Vì lý do nghề nghiệp nên Ninh Vy Lan luôn có thói quen dậy sớm, hiếm khi ngủ đến mặt trời lên cao như lần này, cô xấu hổ ê a một tiếng rồi chuyển chủ đề: “Có chuyện gì không?”
Anh tiếp lời: “Lên weibo xem chưa?”
”Xem rồi”, Cô ngoan ngoãn trả lời, đột nhiên nhớ tới bản thân đã quên câu hỏi của Trang Văn vừa nãy liền hỏi thẳng chính chủ, “Mấy tin hành lang này, có phải là......” có phải là anh sai người làm không.
”Đúng một phần.”
Một phần?
Biết cô không hiểu, anh liền giải thích thêm một bước: “Hồi xưa có một nhà truyền thông vì đưa tin mặt xấu của Ninh Nhất Thuần lúc cô ta vừa mới hồng không lâu mà bị công ty quản lý của cô ta đàn áp đến phá sản phải mai danh ẩn tích trong giới truyền thông mấy năm liền, Lâm Dịch giấu tên ngầm thồn tin tức cho bọn họ.”
Lúc đầu công ty bị hãm hại, đến nay thấy có cơ hội phản kích tất nhiên sẽ không bỏ qua, sau khi đào sâu hơn các tin tức bị che giấu sẽ đăng lên weibo mưu đồ đẩy Ninh Nhất Thuần vào vực sâu chỉ trong một lần.
Xem ra hiện nay đã có ưu thế rồi.
Cả nửa ngày không nghe thấy cô nói, Tề Chiêu Viễn không định tiếp tục đi sâu vào vấn đề này liền chuyển đề tài: “Trưa muốn ăn gì?”
Suy nghĩ lập tức bị anh mang đi: “Tùy, lát nữa em đi xem trong tủ lạnh còn gì không.”
Hai người tùy ý nói một vài chuyện khác, bên kia anh còn chút việc nên Ninh Vy Lan cũng khoogn tiện quấy rầy đành chủ động cúp máy. Đánh răng xong cô vào ngó tủ lạnh thực phẩm còn không nhiều, cô lười làm mấy món phức tạp chỉ đơn giản làm cho mình một bát mì rồi ứng phó giải quyết bữa trưa.
Thời gian hẹn Trang Văn là mười hai rưỡi, rửa xong bát cũng suýt soát giờ, Ninh Vy Lan vào phòng ngủ thay quần áo thì đúng lúc Trang Văn gọi điện đến, cô đội mũ đeo khẩu trang rồi đi thẳng thang máy xuống hầm đỗ xe.
Xe bảo mẫu dừng ở góc cách cửa thang máy không xa, ánh sáng lờ mờ, cô cúi người lên xe xong không thấy ghế sau có người, nhưng nghe thấy giọng nói mới phát hoảng.
Là hai người mới trước đây cô bảo Trang Văn mời đến, cô gái ngồi bên trái là do phát sinh ngoài ý muốn khi quay cảnh nổ mìn cùng Ninh Nhất Thuần, bị Ninh Nhất Thuần kéo vào dẫn đến bị bỏng 70% cấp độ hai, trải qua một thời gian dài trị liệu ổn thỏa tốt đẹp, lúc này tình trạng đã tốt hơn rất nhiều.
Cô gái ngồi bên phải là người mới họ J xuất hiện trong clip trên weibo bị Ninh Nhất Thuần ẩu đả dẫn đến toàn bộ gương mặt bị hủy hoại, đã phẫu thuật thẩm mỹ rất nhiều lần, đến nay khuôn mặt đã chuyển biến tốt hơn một chút nhưng vẫn cách thời gian hồi phục hoàn toàn thì còn rất dài.
”Xin chào”, Ninh Vy Lan mỉm cười nghĩ một lát lại nói, “cảm ơn sự đồng ý có mặt của các cô.”
Hai cô gái có chút ngại ngùng đành vẫy tay không biết nên nói gì, đúng lúc Trang Văn bắt đầu trình bày tiến trình của cuộc họp báo hai người mới không hẹn mà cùng im bặt.
Hai mươi phút sau, đến khách sạn.
Từ cửa lách tiến vào đến thẳng phòng hóa trang được dựng tạm thời, Ninh Vy Lan ngồi trên ghế mặc kệ chuyên viên trang điểm, ánh mắt thông qua gương rơi xuống hai người mới bên cạnh.
Nếu cục diện không đến mức bất đắc dĩ thì cô cũng không mời hai người xuất đầu lộ diện, tuy nói giúp cô làm chứng nhưng cũng là để bọn họ trút giận, nhưng rốt cuộc vẫn là đào sâu vào vết sẹo đó.
Còn là những vết sẹo chưa lành.
Quyết định xong Ninh Vy Lan nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vẫn chưa đến giờ nhưng phóng viên đã ùn ùn kéo vào, Trang Văn ở trong sảnh tỉ mỉ kiểm tra lách qua bàn ghế đứng ở mép cửa, dư quang trong khóe mắt đột nhiên phát hiện một người không nên xuất hiện ở đây ngay lúc này, mí mắt cô nặng nề trùng xuống bỗng có dự cảm nào đó.
Mà Tiểu Khưu ở phòng bên cạnh cũng nhìn thấy Trang Văn, liếc mắt thấy sảnh triển lãm bố trí gọn gàng đâu vào đấy, cô ta nhếch mép đi tới: “Đây không phải là Trang Văn sao, thật trùng hợp.”
”Cô làm gì ở đây?” Trang Văn không nể mặt.
”Cô nói xem?” Tiểu Khưu đặc biệt mua một cái nút cả nửa ngày mới cười ha ha: “Các cô chuẩn bị làm gì thì chúng tôi cũng chuẩn bị làm cái đó.”
Nhận cuộc gọi của Ninh Nhất Thuần vào khoảng mười giờ sáng cần cô ta sắp xếp cuộc họp báo, thời gian rất gấp, cô ta cũng không biết phải đặt khách sạn nào thời gian nào, kết quả một câu của Ninh Nhất Thuần đã giải đáp mọi nghi hoặc trong lòng cô ta.
”Ba rưỡi chiều, tôi phải đặt sảnh triển lãm bên cạnh Ninh Vy Lan.”
”Nhất Thuần.........”
”Bảo cô đi cô cứ đi, thế nào, cô ta được phép mở họp báo để xảo biện còn tôi không được phép thanh minh sao?”
Cho nên cô ta đã đứng ở đây.
”Tôi nói cho cô biết, Ninh Vy Lan nhà các cô già mồm như nào cũng không có tác dụng đâu, vì đây đều là sự thật!” Tiểu Khưu đắc ý: “Nhưng Nhất Thuần nhà tôi khác, đó đều là vu khống, cho nên đi mà xem xem không có người nào trèo được lên đầu Nhất Thuần của chúng tôi đâu, ai cũng không được!”
Trang Văn đại diện cho mồm mép lanh lợi vốn dĩ muốn chế nhạo hai câu nhưng nghĩ lại thấy không hay cho lắm
Vừa bước vào phòng, Trang Văn đã ghé sát bên tai Ninh Vy Lan nói việc này với cô: “Lúc nữa chị phải đứng ở cửa sảnh triển lãm chị muốn nhìn xem con ngu đó còn có thể nhảy nhót đắc ý được không?”
Ninh Vy Lan không lên tiếng, trong lòng suy xét kỹ nguyên nhân Ninh Nhất Thuần cũng cố tình mở một cuộc họp báo, có lẽ muốn thanh minh thanh nga cho mình là phụ còn hắt nước bẩn vào cô mới là chính.
Có điều xưa nay cô không phải là một kẻ dễ bắt nạt, nếu đã tránh không được vậy cứ binh đến tướng chặn, nước dâng xây bờ đi!
……
Ba giờ, cuộc họp báo chính thức bắt đầu.
Hệ thống sưởi trong sảnh triển lãm rất đầy đủ, Ninh Vy Lan chỉ mặc một chiếc áo sơ mi và một chiếc quần jean đơn giản tiến vào ngồi ở chính giữa phong thái bình tĩnh.
Các bên truyền thông được mời đến từ trước đều đông đủ, bên dưới cùng còn có mười mấy hội trưởng của hậu viện fan những người có tầm ảnh hưởng mà Trang Văn bí mật mời đến, họ đại diện tất cả các fan để sẵn sàng cố vũ cho Ninh Vy Lan.
Nhận lấy micro Trang Văn đưa qua, cô bình tĩnh nhìn về phía trước ngữ khí nhàn nhạt: “Mọi người đều biết lý do tôi mở cuộc họp báo này nên tôi không nói lại nữa. Gần đây trên mạng xuất hiện những ngôn luận liên quan đến tôi, tôi vô cùng nghiêm túc trách nhiệm và trịnh trọng trả lời, toàn bộ không phải sự thật. Mời các bạn phóng viên đến đây, tất nhiên cũng muốn mượn lực lượng của các bạn để trả lại sự trong sạch cho tôi, vì vậy tiếp theo đây các bạn có thể bắt đầu đặt câu hỏi được rồi, tất cả những điều các bạn muốn biết tôi đều sẽ trả lời.”
Nam phóng viên ngồi ở phía trên cùng vội vàng tiên phong ra câu hỏi: “Nếu Ninh tiểu thư nói những điều trên mạng đều là giả vậy có thể tiết lộ một chút rốt cuộc tại sao Ninh tiểu thư lại gia nhập phòng làm việc không?”
”Các bạn đều biết, trước khi quay “một đời Yên Ly” tôi đã từng tham gia “Cửu trùng cung lãnh” của Vu đạo, vai diễn của tôi trong đây là nữ thứ Phong Vân Nhiễm, vào thời điểm quay phim đó sếp của tôi, cũng chính là Tề Chiêu Viễn cũng có mặt ở đó, là anh ấy đã nhìn trúng tiềm lực của tôi nên mới cho tôi cơ hội này, tôi vô cùng cảm ơn anh ấy.”
Cũng chính là nói không hề có quy tắc ngầm nào cả. Các phóng viên bên dưới rỉ tai nhau thì thầm rồi một phóng viên đặt câu hỏi: “Vậy tin đồn giữa cô và Tề Chiêu Viễn cũng là giả, hai người không ở cùng nhau chứ?”
”Không có.”
”Cô giải thích như nào về mối quan hệ thân mật với Tề Chiêu Viễn?”
Nghe xong, ánh mắt lạnh lùng của Ninh Vy Lan đuổi theo đến mặt phóng viên vừa hỏi: “Tôi không biết bạn bắt gặp ở đâu mà kết luận tôi và anh ấy thân mật cho nên tôi không biết trả lời thế nào.”
”Trên mạng nói cô quyến rũ Tề Chiêu Viễn, có phải là sự thật không?”
”Hình như các bạn rất coi trọng tôi, nhưng vô cùng xin lỗi tôi không có bản lĩnh như vậy cũng không làm ra chuyện này, người tiếp theo.”
Đám phóng viên bên dưới luân phiên nhau oanh tạc đặt câu hỏi, Ninh Vy Lan trước sau như một trả lời rất bình tĩnh các câu hỏi, “Các bạn muốn biết gì tôi đều sẽ trả lời.” Đang nghe câu hỏi của một phóng viên, đột nhiên điện thoại trong tay rung lên hai tiếng rè rè, cô giật mình lúc thu chặt các ngón tay lại bỗng phát hiện mồ hôi rải rác trong lòng bàn tay.
Thật ra cô cũng rất hồi hộp, nhưng luôn ép mình phải thật bình tĩnh mới có thể khống chế được cục diện trong tay mình đạt được mục địch của cuộc họp báo này.
Mắt liếc trộm màn hình điện thoại, lúc này trong điện thoại đã nhảy ra một tin nhắn của Trang Văn.
”Vy Lan Vy Lan, cuộc họp báo bên Ninh Nhất Thuần cũng bắt đầu rồi, chị muốn nghe xem cô ta nói những cái gì.”
”Khóc khóc khóc chỉ biết khóc, khí thế lúc vu khống em đâu ? Đầu năm nay người xấu càng ngày càng không cần mặt mũi nữa rồi, nhưng mà cũng phải, từ trước đến nay cô ta đâu có cần đâu.”
”Vãi chưởng, con ngulol này mặt mũi ở đâu mà nói dám thanh giả tự thanh, cô ta sớm bẩn không thể bẩn hơn rồi!”
Ninh Vy Lan mím chặt môi suýt nữa cười thành tiếng rồi trịnh trọng trả lời các câu hỏi của phóng viên.
Đang nói bỗng điện thoại rung lên hai tiếng, cô dừng lại một lúc cẩn thận liếc mắt nhìn trộm.
”Con ngu này bắt đầu bịa đặt, tức chết chị rồi tức chết chị rồi! Cô ta lại bắn lén em quyến rũ sếp mưu đồ chơi quy tắc ngầm, chị thật muốn xông vào quạt cho cô ta một bạt tai!”
”Cái đm, cô ta cư nhiên nói tận mắt chứng kiến hành động thân mật của em và sếp, nói em trèo lên người sếp muốn làm chuyện đó nhưng ngại đó là bệnh viện nên mới không tiến hành, định mệnh muốn tức chết thật mà, chị không nhịn nổi nữa!!!”
Ánh mắt vốn chứa ý cười, giờ đây chạm phải những từ ngữ đó dần dần lạnh xuống, cô không thể nghe thấy âm thanh của sảnh bên cạnh, cũng không biết Ninh Nhất Thuần rốt cuộc nói đến mức độ nào, cô chỉ biết, cô sớm đã nói qua, cô có thể nhẫn nhịn người khác nói không hay về cô chứ tuyệt không thể nhẫn nhịn khi đã động đến lỗ chân lông anh!
Không để ý đến phóng viên nọ vừa đặt câu hỏi xong, cô đã đứng dậy mỉm cười nói một câu “xin lỗi” rồi lạnh mặt bước xuống đi thẳng ra ngoài cửa.
Đám phóng viên không biết xảy ra chuyện gì ngơ ngác nhìn nhau rồi lục tục đứng dậy đi theo cô.