Cả phòng họp bỗng chống im lặng, không ai dám lên tiếng. Họ là đang cần thận trước cơn sóng dữ chuẩn bị sắp đồ bộ tới đây, mà cơn sóng này không ai khác chính là vị chủ tịch cao cao tại thượng kia.
Nhưng 5 phút trôi qua, cả phòng họp vẫn im ắng lạ thường, Bạc Quý dường như không có hành động gì chỉ ngồi tại chỗ của mình hơi thở phả ra cũng vô cùng đều đặn bình thường, dường như không hề ẩn chưa một tia tức giận gì trước bản báo cáo sai lệnh kia.
Ngược lại là Thư Nhiên người nãy giờ đang giả vờ không biết chuyện gì cũng bắt đầu nóng hết ruột gan cả lên.
Chính cô ta cũng là người lên tiếng đánh tan không khí vô cùng ngột ngạt và áp bức trong căn phòng đang chứa gần phân nửa nhân viên của cả một tập đoàn lớn là RM.
" Hà Thanh Nhi, cô có biết số liệu này quan trọng như thế nào không hả? Bình thường cô làm việc cầu thả thì thôi đi, đến việc quan trọng như vầy mà cũng làm sai sót nữa là sao đây? "
Thư Nhiên từng câu từng chữ liên tục hất hết nước bẩn vào người Thanh Nhi. Đồng thời dẫn dắt mấy nhân viên cấp cao của các bộ phận khác tin theo lời nói của mình. Mọi người xung quanh cũng nhanh chóng bàn tán, vồ cùng ẩm ĩ.
Mà Thanh Nhi cũng điêu đứng chôn chân tại chỗ không biết phải làm như nào. Quả thật số liệu này là do cô phụ trách, bây giờ lòi ra sai sót thì chỉ có một mình cô gánh chịu mà thôi. Thanh Nhi nghe những lời Thư Nhiên nói những lời vu khống mình nhưng vẫn ngậm ngùi chịu đựng, cô biết rõ cô ta là đang có ý muốn thêm dầu vào lửa thừa dịp này để triệt hạ cô đây mà.
Ngước mắt nhìn người đàn ông đang ngồi ở vị trí chủ trì cuộc họp Thanh Nhi bồng cảm thấy mắt hơi cay cay. Anh có thể nói lời nào giúp cô được không? Những số liệu này lúc cô làm cũng có sự xuất hiện của anh bên cạnh mà lẽ nào anh không biết những con số cô đã tính toán hay sao? Liệu anh có tin cô hay không đây?
Quả thật Thanh Nhi lúc này chỉ mong Bạc Quý lên tiếng một câu thôi để giải vây cô khỏi tình thế khốn đốn này nhưng người đó lại trước sau như một không nói lời nào.
Thư Nhiên đứng bên cạnh cũng trông thấy được ánh mắt mong mỏi mà Thanh Nhi dành cho Bạc Quý như là sự cầu cứu. Nhưng Bạc Quý lại cứ lầm lì ở đó mà không thèm quan tâm liền đúng như mong đợi của Thư Nhiên, cô ta vô cùng đắc ý. Tiếp tục tung thêm vài chiêu, ý định của cô ta ngày hôm nay chính là tiêu diệt triệt để Thanh Nhi.
" Cô có biết vì cô mà công ty sẽ thiệt hại biết bao nhiêu tiền hay không hả? Một nhân viên quèn như cô có đền nổi không đây?" cả căn phòng chỉ toàn là tiếng của Thư Nhiên như là đang đứng trên đỉnh cao dạy dỗ một người không hiểu phép tắc.
Thanh Nhi giờ phút này lại có hơi yếu đuối và nản lòng. Nếu là bình thường đương nhiên cô sẽ đáp lại nhưng hôm nay thì không. Nói ra thì ai sẽ tin chứ, ngay cả Bạc Quý còn không thèm cho cô một ánh nhìn.
Mấy nhân viên trong phòng kế toán cũng xì xầm thảo luận với nhau, họ không tin Thanh Nhi lại làm việc thất trách như vậy. Bình thường họ cũng thấy biểu hiện của Thanh Nhi rất tốt, lại còn rất triển vọng sau lại có thể tính toán sai chỉ vài con số nhỏ. Nhưng lại không có ai trong số họ dám đứng lên bênh vực cho Thanh Nhi, bởi vì hiện tại Thanh Nhi đang ở thể yếu hơn còn là đang ở trong cuộc họp mà có rất nhiều lãnh đạo cấp cao khác không thể tùy ý làm bừa.
" Tôi sẽ đền cho cô ấy" Lam Chi lúc này mới đứng lên đi lại đứng kế bên Thanh Nhi còn không quên nắm tay cô động viên tiếp thêm sức mạnh.
" Không sao đâu, để tôi giải quyết "
Rồi Lam Chi lại nhìn anh trai mình đang ngồi như khúc gỗ ở đằng kia, cũng không hiểu kiểu gì anh lại không lên tiếng giúp Thanh Nhi lại để chị dâu một mình gánh chịu. Nhìn mà không chịu nổi mà, về Lam Chi sẽ mách với ba mẹ.
" Cô đền?"
" Thực tập sinh quèn như cô lương còn không biết có không mà còn đòi đền giúp cô ta "
Ai giúp đỡ Thanh Nhi thì là đang đối chọi với Thư Nhiên nên cô ta sẽ không chừa một ai cả.
" Cô đừng có coi thường người khác "
" Nếu tôi muốn, tôi mua đứt cái tập đoàn này cũng được đấy"
Một câu tuyền bố xanh rờn của Lam Chi làm cho cả phòng họp há hốc mồm. Cô gái bé nhỏ này thật là bá vương nha, trước mắt chủ tịch mà lại dám hùng hổ như vậy. Đúng là không sợ chết. Thật ngưỡng mộ.
Thư Nhiên nghe xong cũng không bị dọa cho sợ mà ngược lại càng ngông cuồng hơn, chỉ là một con nhóc miệng còn hôi sữa cũng dám diễu võ dương oai ở đây. Bạc Quý hiện tại cũng đã không còn quan tâm đến Thanh Nhi thì cô ta cũng chả sợ gì nữa
" Chủ tịch anh có nghe không? Con nhóc này đòi mua cả tập đoàn của anh luôn kìa "
" Cũng không tự xem lại bản thân mình, bộ dạng nghèo kiết xác. Chẳng trách lại có thể ở cùng một chỗ với nhau." Thư Nhiên buông lời dè bĩu.
Mà bên cạnh Bạc Quý là Đông Quan cũng bắt đầu lo lắng, chủ tịch thì không có động tĩnh gì còn tiểu thư thì bắt đầu gây loạn rồi.
" Cái miệng của cô đúng là rất thối "
" Bảo vệ lên kéo con đàn bà đê tiện này ra khỏi đây cho tôi" Lam Chi trực tiếp móc điện thoại ra điện cho bảo vệ
dudi เลิน cua tap doan.
Nhưng đối với Thư Nhiên thì đó như là trò chơi của một đứa con nít. Bảo vệ ở đây là ai chứ cũng nhà nhân viên của Bạc Quý mà thôi, muốn tống cô ta đi con nhóc này đúng là không biết lượng sức.
" Phông bạt quá cũng không tốt đâu em gái à" Thư Nhiên nhếch môi cười cợt, vẻ mặt chế nhạo Lam Chi.
" Phông bạt hay không chị chờ thì sẽ biết ngay mà" Lam Chi trừng mắt nhìn cô ta.
Từ lúc Thư Nhiên làm cho Bạc Quý, Lam Chi chưa từng gặp mặt cô ta nhưng cũng nghe phồng phanh rất nhiều.
Không ngờ cô ta lại lòng dạ đen tối như vậy, miệng lưỡi cũng ác độc lắm. Vậy mà dám ăn hiếp cả chị dâu của cô, xem xem hôm nay ai sẽ biết tay.