Một Đời Một Kiếp

Chương 28: Âm mưu




Thư Nhiên bị kêu lên phòng chủ tịch từ sớm đến lúc quay lại là đã gần 10h sáng. Mọi người trong phòng cũng không quan tâm cô ta chỉ lo làm việc lâu lâu thì nói chuyện tám một xíu trong văn phòng để xả stress.

Nhưng lại vô tình bị Thư Nhiên khi quay lại bắt gặp được. Vừa mới bị một trận liền vô cùng phần nộ mà không có chỗ xả thế là cô ta lôi cả phòng ra mắng chửi. Nhưng chủ ý vẫn là đánh lên người Thanh Nhi nhiều hơn.

" Công ty trả lương cho mấy người để mấy người ở đây tám à?"

" Không cần làm việc sao!" Thư Nhiên gắt gỏng chỉ thẳng mặt từng người.

" Cô đừng có quá đáng, đừng ỷ vào đi theo chủ tịch lầu năm rồi muốn tác quái ở đây" mấy nhân viên trong phòng liền đứng dậy đáp trả cô ta.

" Các người cũng biết à, vậy thì tốt nhất đừng chọc tôi nổi giận nếu không thì biết hậu quả. " cô ta chỉ biết hâm dọa người khác mà không biết nhìn lại chính mình.

" Tốt nhất là các người nên học hỏi ai đó, đi cửa sau mà còn có thể nghênh mặt ở đây đúng là trơ trẽn. "

Thư Nhiên quăng một câu nói khiến mọi người mơ hồ rồi quay lại phòng làm việc của mình. Lúc đi cũng nhìn qua

Thanh Nhi một lượt ánh mắt vô cùng gian xảo.

Chắc chắn tôi sẽ làm cho cô không ngốc đầu lên được nữa để trả lại món nợ ngày hôm nay mà tôi phải gánh chịu.

Mọi người trong phòng cũng không bị lời nói của Thư Nhiên làm vướng bận, dù sao họ chỉ xem cô ta như mụ đàn bà điên mà thôi muốn nói gì thì nói.

Thời gian cũng thật nhanh trôi qua, mới đây mà Thanh Nhi đã thực tập ở đây được gần 1 tháng rồi. Chỉ còn 1 tháng nữa thì cô lại phải quay lại trường để chuẩn bị cho tốt nghiệp đại học của mình.



Qua một khoảng thời gian không quá ngắn cũng không quá dài để làm việc ở đây ngoại trừ một vài người có ác ý với cô ra thì đa số ai ai cũng đều quý mến và giúp đỡ cô rất nhiệt tình trong công việc. Vì vậy cô cũng thấy dễ thở hơn rất nhiều.

Cũng may là lúc mới vào đã quan được Lam Chi nên cũng tính là có bạn thân ở đây. Và bình thường tan làm sớm cả hai cũng rủ nhau đi ăn uống cũng có rủ cả Vũ Yên dần dần ba người cũng thân thiết hơn rất nhiều nhưng Lam Chi vẫn chưa tiết lộ thân phận thật của mình cho chị dâu của mình biết.

Đó là thời gian ăn chơi lúc rảnh rỗi thôi chứ từ một tuần đảo lại đây thì phòng kế toán bận việc vô cùng, ai nấy cũng đều tăng ca đến tận 7h 8h tối mới được tan làm.

Và cuối cùng ngày hôm nay cũng là ngày kết thúc chuỗi ngày đau khổ đó. Suốt mấy ngày nay bận bịu như vậy cũng là chuẩn bị cho báo cáo hàng quý của công ty để trình lên cấp trên trong cuộc họp giữa các phòng ban.

Lúc này trong phòng họp rộng lớn tất cả nhân viên đều đã có mặt, chỉ chờ cấp trên xuống là bắt đầu ngay. Là thực tập sinh mới vào nhưng cá Thanh Nhi và Lam Chi đều được tham dự và làm báo cáo đề có thể học hỏi kinh nghiệm.

Lúc Bạc Quý bước vào theo sau là Đông Quan thì mọi người trong phòng đều đứng dậy chào hỏi nhận được tiếng nói thì mới yên vị ngồi xuống.

Cả công ty ai mà không biết chủ tịch của họ là một tay sát phạt chứ, nên tốt nhất là phải cung kính, cung kính, cung kính. Điều gì quan trọng phải nhắc lại ba lần.

Khi Bạc Quý đang đi vào chỗ ngồi ở trung tâm của phòng họp nơi chiếc ghế to nhất là dành cho anh thì ánh mắt anh cũng kịp đảo một vòng tìm kiểm bé con nhà mình. Thấy cô đang ngồi hàng ghế sát cửa dành cho thực tập sinh bên cạnh còn có Lam Chi thì anh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng rồi yên vị chỗ ngồi của mình ngay.

Mà cả quá trình đó Thanh Nhi đều tận mắt nhìn thấy, cô cũng rất vui khi lần đầu được làm việc và ngồi chung một chỗ với bạn trai của mình.

" Bắt đầu đi" Bạc Quý ra lệnh cho nhân viên có thể tiến hành cuộc họp rồi.

Kể tiếp là một tràng báo cáo vô cùng dài dòng, lê thê từ các phòng ban kinh doanh, marketing, nhân sự... và cuối cùng thì mới đến phòng kế toán.

Lúc đến phòng kể toán hiển nhiên phải là người đứng đầu là giám đốc của từng phần lên báo cáo nhưng vì một vài lí do mà Thư Nhiên đã đưa người khác lên thay mình.

Lúc này mọi người cũng đã mệt mỏi khi ngồi nghe từ đầu đến giờ đã mấy tiếng đồng hồ rồi, ai cũng muốn nhanh nhanh kết thúc và không còn cảm hứng muốn nghe nữa.



Nhưng nhìn lại vị chủ tịch đang hiên ngang ngồi ở giữa phòng họp, ánh mắt không hề đổi dời chỉ một lòng tập trung nghe hết tất cả mọi thứ từ đầu đến cuối của buổi họp thì ai cũng thầm thán phục và thở dài.

"Dừng..."

Phòng họp đang im ắng chỉ có mỗi người của phòng kế toán là tập trung bản báo cáo của mình nhưng khi nghe chủ tịch kêu dừng thì ai nấy đều hoàn hồn, run sợ.

Mỗi lần mà vị này kêu dừng thì chính là điểm báo không lành.

" Chỗ số liệu đó là sao?" Bạc Quý cầm cây bút chuyên dành cho thuyết trình chiếu ra một tia ánh sáng đỏ chỉ vào mấy dòng số liệu dường như đang có vấn đề ở trong bản báo cáo.

Cả phòng kế toán đều toát mồ hôi hột, không phải chứ đã mất bao nhiêu thời gian để làm mà bây giờ lại lòi ra sai sót hay sao.

Duy chỉ có mình Thư Nhiên vẫn ung dung, ngồi hưởng thụ. Đây chính xác là những gì mà cô ta đang muốn làm.

" Chỗ số liệu đó là..." nhân viên đang báo cáo cũng bị dọa sợ lời nói lắp bắp.

" Phần này là ai làm?" lúc này Thư Nhiên mới đứng lên, ra vẻ của một người quản lý tốt.

Cô ta đã biết thừa nhưng vẫn hỏi cho đúng trình tự. Đã giả thì phải giả cho tới.

"Xin lỗi chủ tịch, xin lỗi giám đốc. Phần này là tôi làm ạ."

Thanh Nhi nhanh chóng đứng lên nhận lỗi. Đúng thật phần này là do cô làm nhưng chỗ đó lúc cô tính toán nó hoàn toàn là một con số khác.