Một Đời Một Kiếp

Chương 18: Tỏ tình




“ Đúng vậy, nhưng em vẫn là không qua khỏi ’’

Nhắc tới chuyện đó Bạc Quý lại vô cùng ân hận. Giá mà ngày đó anh về sớm hơn hay thậm chí là không có chuyến công tác thì Thanh Nhi đã không bỏ mạng oan uổn.

Thanh Nhi cũng cảm nhận được sự đau đớn khi nhắc về chuyện này nhưng cô vẫn muốn gạt sang một bên. Chuyện ở đời trước kiếp này cứ trực tiếp quên đi thì mới có thể tiếp tục sống một cuộc sống hạnh phúc được.

“ Không phải tại anh mà, em đã không còn quan tâm nữa rồi ’’

Người chết là Thanh Nhi nhưng người đau nhất lại là Bạc Quý, cả cơ thể anh cứ run lên bần bật.

“ Cho anh một cơ hội có được không? ’’

“ Anh sẽ yêu em, đối xử với em thật tốt. Đời này anh chỉ có em mà thôi. ’’ Bạc Quý nghiêm túc mặt đối mặt tỏ tình với Thanh Nhi.

Thanh Nhi tuy có bất ngờ nhưng đâu đó niềm hạnh phúc đang len lỏi trong tim mình. Nói không cảm động là giả, từ lúc mà Bạc Quý vào viện chăm sóc cô thì cô đã chính thức đổ gục rồi chỉ là thân phận hai người có hơi nhạy cảm, với cả cô không biết cảm giác của Bạc Quý đối với mình là ra sao nên mới một mực giữ kín trong lòng.

“ Em cũng muốn yêu anh, cùng anh sống thật tốt ’’

“ Bạc Quý, em yêu anh ’’

Thanh Nhi quàng tay qua cổ cả người cô nằm gọn trong lòng của Bạc Quý sau đó nụ hôn từ từ rơi xuống. Mà Bạc Quý trước mặt bị một màn tỏ tình ngược của Thanh Nhi làm cho bất ngờ, một lúc lâu sau mới dịu dàng đáp trả lại cô.

Không khí trong xe bắt đầu ám muội. Thanh Nhi trực tiếp nằm thẳng xuống ghế sau còn bị Bạc Quý đè ở phía trên không ngừng khuấy đảo bờ môi của cô.

Tay chân cũng không yên phận mà di chuyển khắp nơi. Nụ hôn cũng từ từ trượt xuống cái cổ trắng ngần của Thanh Nhi. Sau đó Bạc Quý đưa tay cởi bỏ hai nút áo của Thanh Nhi vô tình lộ ra vòng một lấp ló vô cùng căng tràn.

Nụ hôn cũng từ từ rơi xuống gần vòng 1 của Thanh Nhi, những tiếng nấc nhẹ cũng vì vậy mà vang lên.

“ Ưm B...Bạc...Q...Quý...ưm thả...thả em ra ’’ Thanh Nhi sợ bản thân sẽ không chịu nổi mất.

Bạc Quý làm bộ không nghe thấy lời van xin của Thanh Nhi, liền trực tiếp hôn lên khắp vùng trên gần vòng 1 mỗi nơi anh hôn qua đều để lại dấu vết. Xem như là đánh dấu chủ quyền.

“ Em ổn chứ! ’’

Một hồi sau Bạc Quý sau khi hôn đủ cũng chịu buông tha Thanh Nhi. Liền bế cô dậy trực tiếp để cô ngồi lên người mình, đầu cô thì dựa vào ngực anh.



Quần áo của cả hai đều lộn xộn hết lên, Thanh Nhi thì bị mở hai cúc áo còn Bạc Quý thì trực tiếp cởi bỏ áo luôn vì quá bên trong anh thấy quá nóng.

“ Em không sao ’’ Thanh Nhi không còn sức lực, giọng nói vô cùng yếu ớt.

“ Ngoan, yêu em ’’

Bạc Quý hôn lên tráng cô một cái chụt rồi giúp cô cột lại tóc, chỉnh lại quần áo gọn gàng nếu không vào nhà mà bị phụ huynh thấy là Bạc Quý xong đời.

“ Ngày mai anh đón em ’’ cả hai đã xuống xe đứng trước cửa nhà Thanh Nhi rồi nhưng vẫn luyến tiếc không chịu vào.

“ Dạ, anh về cẩn thận ’’

Một chữ “ dạ ’’ của Thanh Nhi làm trái tim của Bạc Quý liền tan chảy. Phải mất một kiếp anh mới có được cô nhưng cũng may là còn kịp.

“ Em vào nhà đi, đừng để bị lạnh ’’

Thời tiết mùa đông ở thành phố Bắc Hải phải nói là vô cùng lạnh lẽo. Nhưng hiện tại Thanh Nhi lại không thấy lạnh mà lại thấy vô cùng ấm áp.

Lúc đi tới cửa Thanh Nhi bỗng quay lại kêu tên Bạc Quý lần nữa rồi bổ nhào lại hôn lên má anh một cái. Sau đó liền xấu hổ chạy vào nhà.

Còn Bạc Quý bị hôn mà hạnh phúc liền cười như một đứa trẻ. Chắc chắn tối nay anh sẽ không rửa mặt, không phải phải là không rửa mặt mới đúng.

Về tới nhà Bạc Quý liền tắm rửa, thay đồ và chắc chắn là anh không có rửa mặt.

Trở lại phòng ngủ liền cằm điện thoại trả lời tin nhắn của Thanh Nhi, cách đây 10 phút trước cô nhắn hỏi anh đã về tới chưa.

[ Anh về tới rồi. Em ngủ chưa? ]

Khoảng mấy giây sau thì Thanh Nhi cũng trả lời lại.

[ Em chưa buồn ngủ, muốn nói chuyện với anh một lát nữa ]

Còn gửi thêm sticker nụ hôn cho Bạc Quý.

Bạc Quý cảm thấy tình yêu vô cùng dạt dào nhưng vì lo cho sức khỏe của Thanh Nhi nên liền thúc dục cô hãy đi nghỉ ngơi sớm.

[ Ngoan, em nghỉ ngơi sớm đi. Sức khỏe em vẫn chưa hồi phục hẳn đâu bé con ]



Thanh Nhi thấy có anh người yêu lo lắng cho mình thì vô cùng vui vẻ.

[ Tuân lệnh, anh cũng ngủ sớm đi ]

[ Anh ngủ ngon ạ ]

Nhắn xong câu đó Thanh Nhi vẫn chưa chịu bỏ điện thoại xuống mà cứ cầm rồi đợi Bạc Quý trả lời lại.

“ Bé cưng ngủ ngoan. Yêu em ]

Bạc Quý cũng dùng tính năng sticker gửi cho Thanh Nhi một cái hôn thật ngọt ngào.

Thanh Nhi bên này cứ nhìn tin nhắn cười đến ngây ngốc, sau đó cũng chịu buông điện thoại xuống rồi đắp chăn đi ngủ.

“ Hôm nay thức sớm vậy con gái? ’’

Ông Dũng nhìn đồng hồ mà bất ngờ mới có 6h30 sáng mà con gái đã dậy rồi.

“ Con có hẹn ạ ’’ Thanh Nhi đi tới tủ giày bên cạnh cửa mang vào.

Lúc này bà Thục Như cũng đi từ bếp ra.

“ Không ăn sáng hả con? ’’

“ Dạ không ạ, con sẽ ăn với bạn ’’

“ Con đi nha ba mẹ ’’

Thanh Nhi hôn lên má của bà Thục Như một cái rồi tạm biệt hai người chạy ra khỏi cổng.

Trước cổng là xe của Bạc Quý đã đợi sẵn, thấy Thanh Nhi vừa ra là anh xuống xe mở cửa cho cô ngồi vào ngay.

“ Anh đợi em lâu chưa? ’’

Vì hẹn sớm với Bạc Quý nên Thanh Nhi hôm nay không trang điểm nhiều. Trên mặc chỉ có thoa kem chống nắng rồi đánh một ít son dưỡng. Cô cũng cố tình chọn một cái váy xinh xắn dịu dàng để mặc ngày hôm nay. Nhìn cô tươi mà không cần tưới luôn ấy.