“ Sao cả ngày hôm nay cậu cứ thẩn thờ vậy? ’’ Vũ Yên thấy sáng giờ Thanh Nhi luôn không tập trung trong giờ học, giống như đang có chuyện gì đó làm phiền.
“ À hả, có sao mình thì có chuyện gì được chứ ’’ Thanh Nhi chột dạ nở nụ cười ngượng ngùng.
“ Có mà... hay là.... ’’
Vũ Yên liền bật chế độ thần bí lên bắt đầu đoán mò.
“ Là thầy Bạc không đến lớp nên cậu mới không tập trung có phải không ’’ giọng nói của Vũ Yên hơi lớn làm mấy bạn trong lớp cũng ngoái nhìn về phía hai người.
“ Không có... cậu làm gì mà nói lớn dữ vậy ’’ Thanh Nhi nhanh chóng bịch miệng Vũ Yên lại ngay.
“ Xem kìa với tình trạng cậu bây giờ vô cùng mờ ám haha ’’ dựa vào những biểu hiện như bị nói trúng tim đen kia của Thanh Nhi, Vũ Yên liền khẳng định những gì mình nghĩ chắc chắn có phần đúng.
“ M...Mình không biết cậu nói gì hết, mình đi vệ sinh một lát đây ’’ trước khi bị Vũ Yên tra hỏi thêm thì Thanh Nhi đã vội vã chạy ra khỏi lớp học.
Thanh Nhi vừa mới đi vệ sinh xong, còn đang đứng ở bên trong rửa tay rồi mới định trở lại lớp học. Nhưng lúc này từ ngoài của đi vào một bóng người vô cùng quen thuộc, Thanh Nhi cũng không có quay qua nhìn người đó chỉ nghĩ chắc là bạn học nào đó đến đi vệ sinh mà thôi. Nhưng khi quay lại thì hoảng hốt tại chỗ, vừa mới la lên đã bị người đó bịch miệng lại.
“ La cái gì? ’’ Giang Thành cao hơn Thanh Nhi một cái đầu nên dễ dàng chế ngự được cô.
Anh ta dồn Thanh Nhi vào trong góc tường một tay thì đè cô vào tường, một tay thì che miệng cô lại.
Thanh Nhi thấy tên này hình như có vấn đề hay gì rồi, nhà vệ sinh nữ mà cũng dám vào. Thế là cô liền cắn lấy cái tay của anh ta đang bịch miệng mình. Giang Thành cũng vì vậy mà bị đau liền nổi điên tại chỗ.
“ Giỏi lắm, bây giờ còn biết cắn người ’’ ánh mắt anh ta như muốn thiêu đốt cơ thể của Thanh Nhi.
“ Anh muốn làm gì? ’’ Thanh Nhi sợ hãi vô cùng, cô chưa bao giờ thấy Giang Thành như bây giờ có phần hơi điên khùng còn có chút biến thái.
“ Làm gì? Em nói xem Thanh Nhi, chúng ta một nam một nữ ở riêng một chỗ thì nên làm gì bây giờ ’’ Giang Thành nở nụ cười gian xảo.
“ Tôi nói cho anh biết, anh đừng có làm bậy nếu không... nếu không... ’’ Thanh Nhi hoảng loạn, lời nói cũng bắt đầu lắp bắp.
“ Nếu không thì sao! ’’
“ Tôi biết thân phận của em, tôi cũng không chán ghét điều đó ngược lại còn rất thích. ’’ Giang Thành lấy tay chạm vào tóc Thanh Nhi hít lấy hít để.
“ Em nói xem nếu như tôi có được em thì người nhà em sẽ chấp nhận tôi chứ, dù sao tôi nghĩ chắc họ cũng không để con gái của mình phải mang tai tiếng đâu ha ’’
Thanh Nhi nghe những lời nói đó thì vô cùng kinh tởm. Cả hai kiếp người Giang Thành đúng là làm cô sáng mắt ra không ít.
“ Cho dù có chết, tôi cũng sẽ không bao giờ chấp nhận anh ’’ Thanh Nhi trừng mắt nhìn.
“ Tôi sẽ không để em chết mà thay vào đó là giúp cho em sướng ’’
Giang Thành dùng tay mình muốn sờ mó lung tung trên người Thanh Nhi nhưng cô liền nhanh chóng tránh né đi, còn không quên tặng anh ta một bạt tay.
“ Ghê tởm ’’ Thanh Nhi nước mắt rưng rưng.
Dẫu sao cô cũng từng có tình cảm với Giang Thành, ngay lúc này đây liền cảm thấy có chút đau đớn cho đoạn tình cảm trước đây mà cô dành cho hắn ta. đúng là trước đây cô đã nhìn lầm người.
“ Em nín ngay cho tôi ’’ Giang Thành tiến lên thêm bước nữa muốn dùng tay lau nước mắt cho cô.
“ Dơ bẩn ’’ Thanh Nhi liền hất tay anh ta ra, tự mình lau lấy.
“ Em cứ chửi đi, một lát nữa sẽ không được chửi đâu haha ’’
“ Anh điên rồi, đây là trường học ’’
Thanh Nhi không còn biết được người trước mặt này sẽ lộ ra thêm bộ mặt nào nữa, giờ phút này cô chỉ biết anh ta chính là một tên thú đội lốp người.
Giang Thành chế trụ Thanh Nhi ở trong góc, sau đó giữ chặt cô lại. Anh ta hiện tại là đang muốn chiếm lấy được Thanh Nhi. Anh ta không tin sau khi Thanh Nhi đã đã người của mình rồi thì gia đình cô vẫn sẽ không chấp nhận. Nhà họ Hà chỉ có mình cô là con gái nên chắc chắn sẽ cưng chiều vô đối, để con gái mang tiếng xấu như vậy chắc chắn là điều không thể. Ngược lại, sau khi thành công anh ta sẽ có tiền tài, danh vọng và có cả Thanh Nhi.
Nhưng ngược lại với ý muốn của Giang Thành, Thanh Nhi vùng vẫy không ngừng. Cô không thể để Giang Thành đạt được ý đồ của mình. Một kiếp là quá đủ rồi.
Cả hai dằn co qua lại, quần áo cũng xộc xệch hẳn lên. Do Thanh Nhi vùng vẫy chống lại Giang Thành nên đã vô tình trượt chân, đầu đập mạnh vào góc của bồn rửa tay rồi từ từ trượt ngã xuống sàn. Đầu cũng bắt đầu chảy máu, Thanh Nhi đau đớn vô cùng nhưng lại không có sức lực để đứng dậy.
Giang Thành thấy vậy liền hoảng hốt vô cùng, đây không phải điều anh ta muốn. Lúc này anh ta liền muốn bỏ chạy, nhưng vừa ra tới cửa đã bị người ta bắt gặp.
Một bạn nữ đang muốn đi vệ sinh liền thấy Giang Thành từ nhà vệ sinh nữ hớt ha hớt hãi chạy ra liền bất ngờ không thôi. Bạn đó cũng không nghĩ nhiều chắc là do Giang Thành đi lộn nhà vệ sinh mà thôi.
Nhưng khi đi vào nhà vệ sinh lại bất ngờ mà la lớn lên, gây ra sự chú ý vô cùng cho các lớp học gần đó. Bởi vì đang là giờ học nên ngoài hành lang không có ai, nhưng sau tiếng hét chói tay đó thì mọi người kể cả giáo viên cũng chạy qua xem liền thấy cảnh tượng kinh hoàng.
“ Thanh Nhi em sao rồi, Thanh Nhi? ’’ mấy giáo viên nhìn một cái liền biết là Hà Thanh Nhi bởi vì họ đã từng dạy lớp cô, nên có ấn tượng.
Ai ai cũng nhìn thấy được cảnh tượng Thanh Nhi nằm dưới sàn của nhà vệ sinh. Đầu thì bị thương máu chảy không ngừng, quần áo thì còn sộc sệt không ngay ngắn, chắc chắn là có vấn đề. Nhưng hiện tại điều quan trọng nhất là cứu người trước đã.
Sau đó mấy giáo viên liền gọi xe cấp cứu đưa Thanh Nhi đến bệnh viện ngay lập tức. Một trong số đó cũng đi theo cô để nắm bắt tình hình báo với người nhà của Thanh Nhi cũng như là báo về nhà trường. Dù sao Thanh Nhi là sinh viên của trường họ còn là sinh viên giỏi. Cha mẹ Thanh Nhi lại là người có tiếng ở thành phố này nếu cô có mệnh hệ gì thì không biết giải thích với người ta nhưu nào nữa.
Bên này, Vũ Yên được một người bạn đến báo về tình trạng của Thanh Nhi cũng liền đến xem tình hình, lúc đi cũng chỉ kịp cầm theo điện thoại với ví tiền, còn toàn bộ tập sách đều để lại trường. Lúc chạy đến thì Thanh Nhi đang được đưa lên xe cấp cứu, thấy vậy Vũ Yên liền leo lên xe đi cùng luôn.
“ Nhi ơi, cậu đừng có chuyện gì nha ’’ Vũ Yên lo lắng không thôi, cô khóc nức nở.
Rồi móc điện thoại ra gọi điện thông báo cho ai đó.