Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp (Mối Tình Đầu Hoang Phí)

Chương 292






“Không, con không muốn nghe gì nữa” - Thanh Nhi bịt chặt hai tay chạy đi. 

“Muốn tốt cho con? Ông đừng làm gì hết là đã tốt cho chúng tôi lắm rồi. Ông và bà ta mau rời khỏi đây đi” - Thanh Bách nghiến răng nói xong thì đuổi theo Thanh Nhi. 

Anh không ngờ rằng Thanh Nhi lại bắt xe chạy một mạch tới nhà của Mỹ An và Mỹ Tâm, Thanh Nhi khóc tới hai mắt sưng đỏ, đứng trước cổng lớn tiếng gọi: 

“Chị Mỹ An, em xin lỗi...” 

Mỹ An và Mỹ Tâm không biết chuyện gì vội chạy ra xem nhìn thấy Thanh Nhi như vậy thì lo lắng đi ra ôm lấy cô. 

“Có chuyện gì vậy?” 

“Em xin lỗi, em xin lỗi..” - Thanh Nhi chỉ biết nức nở nói một câu. 

Thanh Bách đuổi theo đến anh bước xuống xe, nhìn Mỹ An khó xử cổ nặn ra một nụ cười. Xem ra Thanh Nhi đã biết được chuyện gì đang xảy ra lúc này rồi. 

Mỹ Tâm và cô dìu Thanh Nhi vào nhà, nói thế nào bọn họ cũng là ba chị em. 

Hơn nữa Thanh Nhi không làm gì sai cả, đâu ai được chọn người sinh ra mình nên Mỹ Tâm và cô ra sức dỗ dành Thanh Nhi. 

“Em đừng khóc nữa, không ai trách em cả, bọn chị đều thương em” 

“Chuyện này em không làm gì sai, mọi người giấu em chẳng qua lo em sẽ kích động thôi.” 

“Đều tại em, em không nên sinh ra trên đời hức... vì em mà mọi chuyện mới ra nông nổi này” - Mọi người càng yêu thương Thanh Nhi, Thanh Nhi càng cảm thấy bản thân không xứng. 

“Đừng như vậy, em nói thể bạn chị sẽ đau lòng” - Mỹ An ôm cô vào lòng. 

Mỹ Tâm hít sâu một hơi, vỗ vỗ lưng cả hai đứa em gái của mình: 

“Chúng ta không thể vì những chuyện của thế hệ trước mà tổn thương bản thân nữa, ba chị em ta phải sống thật tốt, có biết chưa?” 

Mỹ An để chị gái dỗ dành Thanh Nhi tiếp bản thân đi ra ngoài nói chuyện với Thanh Bách. Anh đứng ngay cổng, trông có chút uể oải, anh cũng không dám bước vào trong. 

“Thứ anh muốn bảo vệ là Thanh Nhi” - Mỹ An lên tiếng, đến giờ cũng đã hiểu cách làm của anh. 

Giờ nghĩ lại Mỹ An thấy hôm đó tát anh một cái có chút quá đáng nhưng đánh cũng đã lỡ đánh rồi. 

“Bây giờ thì thứ muốn bảo vệ cũng không bảo vệ nỗi” - Thanh Bách cười khổ. 

“Thanh Bách, anh có chắc phương thức anh bảo vệ là đúng đắn không?” 

“Giống như hôm đó em đã nói, chúng ta bây giờ không thể nào chung được nữa rồi” 

“Em không trách anh, trong lòng chỉ có chút khó chịu mà thôi, dẫu sao chuyện trả thù em cũng không dừng tay” - Mỹ An nghiêm giọng. 

“Anh cũng sẽ vẫn tiếp tục làm theo quan điểm của mình” - Không chỉ có Thanh Nhi mới là thứ Thanh Bạch cần bảo vệ, bà nội và cả danh tiếng Lưu gia cũng cần anh phải lo lắng. 

Mỹ An ghì chặt hai nắm tay, lời này của anh khác nào vạch rõ ranh giới với cô rằng anh sẽ không bao giờ đứng về phe cô. Mỹ An vẫn luôn đắn đo một chuyện mấy hôm nay không muốn làm tới cùng nay nghe anh nói vậy cô càng kiên quyết. 

“Về việc phân chia tài sản của chúng ta vẫn đang làm thủ tục, nếu anh không có ý kiến gì thì phía em sẽ phụ trách luôn” 

“Được, em muốn sao thì làm vậy” - Thanh Bách nhẹ giọng. 

chapter content