Mỗi Ngày Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đều Bị Cưỡng Ép

Chương 6




6: Bị chịch đến bắn, bị rót tinh đầy bụng, gặp mặt nam chính.

Tần Khanh kích động đến đỏ bừng hai mắt.

Bà xã bị hắn liếm thoải mái, bắn nước dâm, đáng yêu quá...

Hai bàn tay to lớn của hắn nắm lấy eo Lạc Vân Đường, ấn mạnh bờ mông trắng mềm của thanh niên lên mặt.

Lạc Vân Đường vẫn đang lạc trong dư vị cao trào ban nãy, cả người mềm oặt nằm lên giường, chỉ có thể mặc cho hắn tuỳ ý gian dâm.

Tần Khanh siết chặt eo của thanh niên, liếm sạch chất lỏng giữa đùi anh xong, hắn thỏa mãn liếm liếm môi.

Khoái cảm khủng bố từng chút một ghim sâu vào lý trí của thanh niên xinh đẹp, anh choang choáng cảm thấy bản thân bị ấn lên giường, hai bên chân bị người nâng lên, ôm lấy eo người nọ.

Hắn ta muốn... làm cái gì.

Lạc Vân Đường nỗ lực thu hồi ý thức đang chậm rãi tan rã của mình, nhưng hiệu quả thực quá nhỏ.

Đến khi anh cảm nhận được một đồ vật nóng rát đỉnh huyệt khẩu của anh.

Lạc Vân Đường run lên, điên cuồng lắc đầu xin tha.

"Không được.. Cầu xin anh, xin anh đừng tiến vào, tôi có thể..... Dùng chỗ khác, tôi có thể liếm giúp anh được không, cầu xin anh...."

Thanh niên như chết đuối vớ được cọc, gắng sức nắm lấy tay Tần Khanh, thanh âm cầu xin vô thức mà kèm theo tia ỷ lại, hoàn toàn có thể khiến bao người say đắm anh phát điên.

Vì quá hoảng sợ, huyệt khẩu của thanh niên bị quy đầu đỉnh vào co rút lại, như đang lấy lòng liếm láp quy đầu người nọ.

Từng luồng điện tê tê dại dại bên dưới làm Tần Khanh ừng ực nuốt nước bọt, thoải mái rên rỉ.

Tần Khanh nhiệt tình hôn lên giữa đôi mày của Lạc Vân Đường, liên tiếp hôn lên mặt anh.

"Bà xã, anh yêu em."

Giây tiếp, hắn không chút lưu tình đẩy mạnh nguyên cây vào.

Thật trướng.

Thanh niên hé miệng, hít thở khó khăn, trong đôi mắt xinh đẹp chỉ ngập tràn nước mắt.

Quá căng.

Toàn bộ hậu huyệt đều bị dương v*t của nam nhân căng ra, cảm giác bị xâm lấn hoàn toàn làm da đầu anh tê dại.

Còn chưa kịp thích ứng, nam nhân đã kịch liệt rút ra đâm vào, vách trong mềm mại bị dập nát, chảy ngày càng nhiều dịch nhầy, bị ép lấy lòng tên tội phạm đang cưỡng hiếp mình, mới có thể giúp nó thoải mái hơn một chút.

"Bên trong bà xã thật nóng, chảy thật nhiều nước, vợ dâm chết đi được, vợ dâm nên bị ông xã chịch cho sướng."

Nam nhân nom văn nhã vậy lại có thể nói ra nhưng lời nói như thế ở trên giường, nhưng thực ra đều là không dạy tự hiểu.

Thanh niên bất lực giãy giụa, bị hắn ta giữ lấy eo, cả người đều bị đóng đinh lên dương v*t của nam nhân, không thể làm gì ngoài thừa nhận loại gian dâm đáng sợ này.

Tay hắn còn không quên đùa nghịch đầu ngực và dương v*t của thanh niên, khiến cả người anh run lẩy bẩy.

"A ha..... Ư, quá sâu, cứu mạng, tôi sẽ chết mất...."

Lời anh nói ra cũng bị phá thành từng cụm từ vô nghĩa.

Nam nhân kia hung hăng rút ra thọc vào, đặc biệt đâm sâu hơn nhiều so với ban nãy, một lần rồi một lần đỉnh tới.

Thật đáng sợ.

Thanh niên phảng phất mà trở thành con điếm nhỏ của nam nhân, toàn thân đều mẫn cảm không thôi, bị hắn ta từng chút đỉnh sâu bên trong cho không ngừng lên đỉnh, dương v*t phía trước của anh cũng rỉ ra không ít chất lỏng, tại thời khắc kịch liệt nhất mà bắn.

"A a -- ư ư a.... Ư... Hỏng mất... Sẽ hỏng mất.."

Mặt anh treo đầy nước mắt, nhìn qua lại càng đáng thương.

Anh bị một tên đàn ông chịch đến bắn.

Sự thật khốc liệt như vào khiến toàn bộ tế bào trong anh gào thét, mà tên nam nhân đang cưỡng hiếp anh lại đang chìm đắm vào một loại cảm xúc kịch liệt.

Tần Khanh mãnh liệt đâm vào rút ra, thanh niên đang bị tình dục khống chế chỉ có thể nghe theo tâm ý của nam nhân, bị liên tiếp chiếm hữu.

"Đều bắn cho bà xã, bà xã bị anh rót đầy, a, vợ sẽ mang thai chứ, sinh cho anh một đứa nhé."

Tần Khanh gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ đều bắn vào.

"Ư....... A a -- a --"

Bị bắn vào trong quá kích thích, cơ thể trắng nõn của thanh niên run rẩy, tay anh nắm lấy tóc Tần Khanh, cả người đều co lại, mắt anh mơ màng, trên người dần chuyển sang hồng nhạt.

Nhưng loại sự tình còn chưa kết thúc, côn th*t vừa xuất tinh xong lại lần nữa cương cứng.

Nam nhân tựa như dã thú vĩnh viễn không thấy mệt, động dục mọi nơi.

Vô luận là khi ngủ hay ăn cơm, nam nhân đều muốn anh, đỉnh dương v*t đến nơi sâu nhất trong thân thể anh.

Thật giống như, thanh niễn vĩnh viễn chỉ có thể thuộc về hắn.

Trừ việc mặc anh cự tuyệt quan hệ, nam nhân chuyện gì cũng nghe anh, chi phí ăn mặc đều là hắn, chỉ là nhất định không chịu xóa bỏ vết ân ái trên người Lạc Vân Đường đi.

Đến khi thanh niên không thể chịu được, hắn sẽ ôm chặt lấy anh, nhẹ nhàng hôn lên môi anh, dùng mọi lời hay ý đẹp mà dỗ dành.

Lạc Vân Đường chạy không thoát, chỉ có thể tiếp nhận lượng sủng ái khiến người ta chết ngạt này.

Vốn dĩ là dịu dàng mềm mại thanh niên lại bị chịch thành bộ dạng phong tình, đôi mắt không tự chủ được mà toát ra vẻ kiều diễm, khiến Tần Khanh càng thêm say mê anh.

Không biết đã trôi qua mấy ngày, hôm nay Tần Khanh phá lệ đưa anh một cốc sữa bò, Lạc Vân Đường sợ hãi vâng lời uống, rồi lại canh lúc Tần Khanh rời đi chạy đến nhà WC nôn hết ra.

Khi nhận lấy nó, anh cho rằng rốt cuộc Tần Khanh cũng muốn giết mình, nhưng thực chất bên trong chỉ bỏ thêm thuốc ngủ.

Sữa pha thuốc đều bị thanh niên phun ra, anh không ngủ, đương nhiên sẽ thấy được việc không nên thấy.

Lạc Vân Đường đứng trong phòng, nhìn qua tấm cửa kính trong suốt, Tần Khanh mở cốp xe ra, kéo lê một thi thể đầy máu.

Lạc Vân Đường sợ hãi cực kỳ, anh nín thở quan sát.

Sau khi Tần Khanh lôi thi thể ra, hắn tiện tay ném vào tầng hầm như ném thứ hàng hóa vô tri.

Lạc Vân Đường quỳ ở bên cửa sổ, cả người rét run, không khống chế được mà run rẩy.

Tần Khanh..... Lần nữa giết người.

Hắn ta cũng sẽ giết anh...

Anh không thể ngồi chờ chết! Lạc Vân Đường đỡ bệ cửa sổ đứng lên, thấy Tần Khanh rời đi, anh rón ra rón rén mà đi đến tầng hầm.

Cửa tầng hầm không khóa.

Lạc Vân Đường nuốt nước bọt.

Tranh thủ Tần Khanh không có ở đây, thả người này đi, hẳn người này sẽ gọi viện trợ, tố cáo Tần Khanh, cả mình lẫn người nọ đều sẽ được cứu.

Ngón tay trắng nõn của anh run rẩy, đẩy cửa tầng hầm ra.

Anh sờ soạng chốt mở trên tường, bật đèn lên, lần theo cầu thang đi xuống.

Trong một góc của tầng hầm, dây xích tùy ý khóa chặt nam nhân trên tường, cánh tay chảy đầy máu, y cúi đầu, cả người đều là máu, hơi thở suy yếu như sắp đi đời.

Có thể thấy được Tần Khanh thực sự muốn mạng của hắn.

Nhưng không biết tại sao vẫn chưa giết hắn.

Lạc Vân Đường thấp thỏm đi đến, dần thấy rõ mặt tên này --

Nam chính vậy mà bị vai ác bắt lại?!