Mỗi Lần Đều Là Cùng Anh

Chương 5: TGVD1: Quyết định vào giới giải trí (3)




Vừa đi lên tầng, Cao Linh liền hỏi tên của quản lý và cô nhân viên lúc trước. Mở cửa mời cô vào Tần Dung lập tức nói:

- Tiểu thư, chúng tôi không biết cô tới không tiếp đón chu đáo xin cô trách phạt.

- Không đâu, tôi tới cũng không phải là để kiểm tra cửa hàng mà phải trách với không chứ.

Nói xong cánh cửa lập tức gõ kêu lên:

- Tiểu thư, quần áo của cô đã được chọn xong ạ.

- Vào đi.

Bên ngoài cửa là Tần Tâm, mở cửa bước vào để trước mặt cô một chiếc váy và một bộ quần áo mới nhất của cửa hàng. Không biết trùng hợp hay sao mà chiếc váy này rất hợp đi bar luôn chứ. Chiếc váy ôm body rất khéo mà không quá hở hang. Cao Linh gật đầu chọn nó, cầm trên tay bước vào phòng thay đồ.

Một chiếc váy màu đen lại tôn lên màu da trắng ngần của cô, phía trước nó lại kín nhưng phía sau lại hở gần như hết và lộ rõ được bờ vai quai xanh đẹp mê người kia sẽ khiến cho cô gái nào cũng ao ước. Thay đồ xong cô bước ra lại khiến cho chị em Tần Dung và Tần Tâm cũng hâm mộ và thầm nghĩ 'Không hổ là con của Lý thị được nuôi dưỡng tỷ mĩ như vậy'

Nhưng mà không nghĩ tới đây là quà của hệ thống tặng cho cô để cho cô hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng vì ở thế giới thực kia cần cô tỉnh lại. Một dáng người chuẩn hay một khuôn mặt đẹp như tiên nữ thì đối với hệ thống cũng sẵn sàng giúp cô.

Xong việc mua đồ thì hiện tại cũng đã gần năm giờ, còn sớm hơn dự định vì vậy cô lái xe tới một công ty giải gần đó nhất. Công ty Tín Siêu là công trí giải trí tốt nhất tại tỉnh F cũng là công ty đứng ba của cả nước, đây cũng là công ty mà nguyên chủ ký hợp đồng nhưng là của một tuần sau, bây giờ cô tới trước để vào giải trí nhưng cô còn muốn tham gia vào cổ phần của công ty.

Dựa vào ký ức nguyên chủ có thể nói cô và chủ tịch công ty này là có quen biết. Hồi nhỏ lúc mười tuổi cô không sống ở nhà tổ Lý gia mà ra ngoài sống tại một trang viên lớn khác cũng tại đây cô quen biết gia đình hàng xóm ấy. Tín Thiên hơn cô ba tuổi đã quen biết cô lúc này nhưng sau khi mười lăm tuổi cô trở về Lý gia thì không liên lạc nữa. Nhưng theo cốt truyện thì lúc hai người kí hợp đồng cũng không gặp nhau là mấy nên không nhận ra nhau cũng là bình thường.

Anh ấy chỉ biết gọi cô là Linh Linh chứ không biết cô là con gái của Lý gia. Cô biết anh ấy rất giỏi nên chơi với anh ấy rất vui còn thường kêu anh ấy là anh Thiên mà giọng rất dẻo. Mà anh ấy cũng biết cô gọi anh ấy dẻo đến mấy đi chăng nữa thì cũng là việc cần nhờ anh giúp. Sau năm năm hàng xóm đó, cô về Lý thị sống thì anh cũng đi nước ngoài du học.

Hai năm trước anh ấy quay lại và tạo nên một công ty giải trí lớn như bây giờ. Lần này cô tới không chỉ muốn hàn gắn tình với xưa hàng xóm để nhờ đó bước vào giải trí mà còn muốn tham gia vào phim 'Anh là tất cả' mà lúc trước đó không muốn nhận nhưng cô nghĩ lại thì nên tham gia góp vui cùng nữ chủ.

Nếu đã muốn vào giải trí thì phải tạo nên hậu phương vững chắc đã. Mà hậu phương này được hay không đều nhờ vào mối quan hệ với Tín Thiên này rồi. Cô không cần dùng tiền của mình thì đã có hệ thống lo cho cô về việc nắm giữ cổ phần công ty này kể cả công ty đứng đầu cũng không thành vấn đề nhưng như thế cô không thích.



Cô lái xe vào bãi xe nhưng chưa bước xuống vì lúc này điện thoại của cô đang kêu.

Là ba của cô – Lý Hoàng, chắc là cửa hàng lúc nãy báo lên. Cô cầm máy và nghe:

- Ba, ba gọi con

Vì cô nghe máy nên nhất thời bên kia hơi im lặng nhưng ngay sau đó là vui mừng:

- Linh Linh, con chịu nghe máy rồi

- Vâng, ba gọi cho con có việc gì sao

- À, phía dưới báo là con đang ở tỉnh F, ba sai người tới đón con

- Ba à, không cần đâu, lần này con ra ngoài để bước vào xã hội chứ con không muốn mãi ở Lý gia như vậy, ba à, xin ba tin tưởng con được không

Bên kia trầm mặc nhưng vì lời nói của cô đã động lòng được ông 'Con gái của ông trưởng thành rồi'

- Được, có chuyện gì phải nói cho ba nghe chưa, à khi nào có thời gian gọi cho mẹ con đi, bà ấy rất lo vâng.

- Vâng, bây giờ con đang bận chút, tối về con sẽ gọi cho mẹ, tạm biệt ba, con cúp trước, ba nhớ giữ gìn sức khỏe.

- Được, con bận thì làm đi

Cô 'vâng' một tiếng rồi cúp máy. Cô hồi thần lại một chút rồi bấm vào một số mà cô đổi từ hệ thống và gọi đi.