Mỗi Bước Đi Đều Là Em

Chương 4




Nhà họ Ngụy thật sự rất giàu, vậy nên căn biệt thự mà họ ở thật sự cũng rất hoành tráng.Ngụy Kiệt đứng tại cổng lớn mà ngắm nhìn, thật sự đã rất lâu cậu không quay trở lại đây rồi, trước kia đây là nơi mà cậu với cả gia đình mình đã sống rất hạnh phúc, vậy mà...

Bây giờ, cậu không chắc mình còn có thể được chào đón ở đây hay không nữa.

" Vào nhà đi chứ, đứng đó ăn vạ gì thế ?" Ngụy Đông nhìn cậu chần chừ mãi rồi nói.

" Vào thì vào, anh cứ làm như em sợ ấy.". Cậu cáu.

Ngụy Kiệt nhận ra rằng, trong căn nhà này, tất cả mọi người đều không xem cậu ra gì, đến cả những người giúp việc cũng coi khinh cậu ra mặt.Cố kiềm nén cảm xúc lại, cậu và anh trai đi vào trong phòng khách, cúi đầu mà chào Ngụy Trấn Nam và Tô Linh, chính là ba và người mẹ kế đáng ghét của cậu.

" Đó là thái độ của con với người ba đã nhiều năm không gặp sao ?" Ngụy Trấn Nam cau mày nhìn cậu.

" Ba không nên để con trở về đây." Cậu đáp lại.

Cậu cũng không nói gì thêm, nhìn sang Tô Linh mà gật đầu một cái biểu thị ý chào.Nhìn thế nào thì, người này cũng là một người phụ nữ mang dáng vẻ dịu dàng nhã nhặn, không khó để cậu hiểu tại sao bà ta lại có thể dành được sự yêu thương của ba cậu và sự kính trọng của những người làm trong nhà này.Tô Linh nhẹ nhàng mỉm cười, lát sau mới tiếp tục nói :

" Tiểu Kiệt vừa đi học về, con có lẽ mệt rồi, thay quần áo rồi xuống ăn cơm tối đi."

Ngụy Kiệt vẫn là gương mặt gợi đòn như cũ, cậu kiêu căng chỉ xuống dưới chân mà nói tiếp :

" Con muốn dì giúp con cởi giày, đó cũng không phải là yêu cầu quá đáng nhỉ ?"

Ngụy Trấn Nam đã không thể nào nhịn thêm được nữa đối với việc làm nhục công khai của thằng con thế này, tức thì liền tiến tới, vung tay tát thẳng vào mặt Ngụy Kiệt một cái đau đớn.Ngụy Động vội vã giữ tay ba lại, anh lớn giọng mà chất vấn em trai :



" Ngụy Kiệt, anh cấm em nói những lời đó với dì, mau xin lỗi dì đi chứ."

Ngụy Kiệt nhún vai, cậu chẳng để tâm tới gương mặt hằm hằm sát khí của ba mình, cậu nhở nhơ nói :

" Khi mẹ còn sống, đó là việc dì ấy làm mỗi ngày mà, em chỉ nhắc cho dì ấy nhớ thân phận của mình thôi."

" Ngụy Kiệt....mày..." Ba Ngụy tức giận, muốn xông tới đánh con trai thêm.

Sự thật là, trước khi trở thành bà chủ của Ngụy gia như bây giờ, thì thân phận của Tô Linh vốn dĩ chỉ là một người giúp việc trong Ngụy gia mà thôi, vậy nên Ngụy Kiệt luôn cảm thấy rằng, sau khi mẹ cậu qua đời không lâu, ba cậu lại cùng với một người giúp việc trong nhà công khai quan hệ như vậy thật sự là có ẩn tình.

Chính vì những việc mẹ mất, ba có người phụ nữ khác lại thêm việc từng bị bạn bè trêu chọc khiến cho tâm lý của Ngụy Kiệt có chút khác biệt so với những đứa trẻ cùng tuổi, đối với bất kỳ ai cậu cũng sẽ luôn có thái độ khinh thường như vậy.

" Ba à, ba quên rồi sao ?" Ngụy Kiệt lặp lại." Ba thật sự muốn tổ chức hôn lễ với người phụ nữ đó sao ?"

" Đúng, ba chắc chắn sẽ làm vậy." Ngụy Trấn Nam gật đầu khẳng định.

" Tùy ba ạ, con cũng chẳng phản đối được." Ngụy Kiệt không nói thêm gì, bỏ lên trên phòng.

Ảnh cưới của mẹ cậu đã sớm bị tháo bỏ, những kỷ niệm chứng tỏ mẹ cậu từng sống ở đây đã sớm bị dỡ đi hết, Ngụy Kiệt chỉ là một thằng con không có chút tiếng nói nào, sao cậu có thể bảo vệ danh dự cho mẹ mình đây chứ.Ngụy Kiệt nằm dài trên giường, tâm trạng cực kỳ rối bời, cậu chán nản mà mở máy tính lên chơi game giải toả.

" Diễn đàn của trường sao ? Mình nhớ là đã từ chối tham gia rồi mà." Nhìn màn hình máy tính Ngụy Kiệt khẽ lầm bầm.