Mộ Thiếu Sủng Thê Xin Bình Tĩnh!

Chương 90: Bước vào hành hình (*)




Úc Noãn bất lực nhìn hắn, cũng là khi nhận ra cầu xin vô dụng, cô trực tiếp quay một bên sườn mặt không nhìn hắn nữa, để lộ nơi góc nghiêng gò má mềm vươn vào mái tóc ướt đẫm nước mắt.

Mộ Kinh Triệt nhìn cô chốc lát, cúi xuống vuốt ve nâng niu chạm lên gò má, như thể từng giọt nước mắt của cô đều vô cùng trân quý.

Nhận thấy cô không muốn tiếp tục nụ hôn nơi đầu môi, Mộ Kình Triệt cũng không nỡ lòng bắt ép.

Hắn cúi người hôn lên cần cổ trắng mịn, đầu lưỡi lưu luyến dây dưa ướt át, cố tình cắn lấy, khiến hơi thở Úc Noãn cũng vì thế mà trở nên hổn hển khó khăn. Cảm nhận luồng điện nóng chạy dọc khắp người, nhuốm lấy dục vọng từng sợi tế bào, khi cô muốn kiềm nén bản thân kéo lý trí sót ít ỏi, lại chỉ có thể siết lấy bàn tay nhỏ nhắn đến mức lộ ra các khớp xương trong vô dụng.

Mộ Kình Triệt cũng cảm nhận rõ biến chuyển căng cứng cố gắng chịu đựng của cô gái nhỏ, vì thế bàn tay hắn vươn lên, trực tiếp xoa nhẹ lấy đôi bàn tay cô, lần nữa dụ dỗ, đem lật người cô lại, để lộ cả một vùng lưng trần trắng muốt mê người, eo thon nhỏ, bả vai ngọc ngà.

Trông cô không khác gì thỏ con, chuẩn bị bước vào sự hành hình.

Khẽ vén mái tóc dài, nụ hôn cúi xuống chạm lên phần gáy khiến Úc Noãn giật thót người, đó cũng là lúc cảm nhận nơi bàn tay ấm nóng chạm lên nơi bầu ngực mềm mại mê người, cẩn thận xoa bóp lấy.

Úc Noãn bàng hoàng, cả thân người đè sấp bởi lực tay của hắn, vừa ngẩng đầu đã thấy trước mặt khung cửa kính cảnh toàn bộ thành phố buổi sáng sớm, đẹp tuyệt dịu như tên gọi thành phố đắc địa Thiềm Sá. Các tòa cao ốc chọc trời, khung cảnh đường xá và các tòà biệt thự, toàn thể đều thu gọn tái hiện.

"Đẹp không bé con?"

Mộ Kình Triệt cũng nhìn theo tầm mắt cô, đẹp là đẹp như thế, nhưng chẳng thể đem so bì với người con gái nằm trong lòng hắn.

Hắn hôn lên bả vai, cẩn thận nhấm nháp hơi ấm nơi làn da như tận hưởng một ly rượu đắt tiền thượng hạng cũng như báu vật của thế gian. Hắn há miệng, liên tục ngậm cắn rồi mút lấy, như muốn in ấn đặc trưng riêng. Bàn tay cũng không ngừng làm việc, xoa nắn nơi phấn hồng của bộ phận mềm mại khiến Úc Noãn như chìm vào cơn mơ màng của dục vọng.

Bàn tay nhỏ bấu lấy drap giường, mái đầu gục xuống khi hắn trực tiếp se miết lấy hạt ngọc, Úc Noãn thút thít những thanh âm nức nở rên rỉ, mồ hôi cũng vì thế lấm tấm trên trán.

Hắn hôn khắp bả vai, hôn đến đâu, lại để dấu đến đó, ánh mắt rõ ràng thỏa mãn vô cùng.

Bàn tay Mộ Kình Triệt cũng không yên vị một nơi, lần lượt di chuyển xuống bên dưới, lướt qua lỗ rốn nhỏ mê người, khẽ vuốt ve, cho đến khi, bàn tay ma lực tiến quân thẳng đến nơi mẫn cảm nhất của người con gái, cũng là lúc cô gái nhỏ dần rên rỉ nhiều hơn, bả vai cô nâng lên, rồi lại run liên tục, bất lực chống cự dần khép chặt hai chân lại.



Hơn bốn năm trời, lần này khoái cảm đưa đến lại khác biệt hoàn toàn, giống như thể Mô Kinh Triệt vốn đã quen thuộc, thêm việc đôi mắt hắn chữa khỏi, thuận tiện cho việc trêu chọc người con gái mỏng manh như lụa này.

Mộ Kình Triệt nhìn cô, cúi xuống cắn lấy vành tai, thấp giọng nói mê hoặc tâm trí.

"Nào, mở ra cho tôi."

Toàn bộ sự nhẫn nhịn hơn bốn năm trời, cũng không chạm vào kẻ khác, vậy mà đến khi tiếp xúc thân thể của cô, hắn mới biết được dục vọng của hắn có thể phóng đại to lớn đến mức nào.

Hoàn toàn vượt mức giới hạn, với cô chính là không thể kiểm soát được.

Nhớ, nhớ đến điên cuồng, cũng là khi ham muốn, ham muốn đến cực đại.

Úc Noãn trăn trở dưới thân hắn, vô lực cựa quậy, cho đến khi Mộ Kình Triệt lật người lại, để cô đối diện với hắn, cũng là khi, cô đứng lặng trước thân hình dũng mãnh cùng thứ vật to lớn bên dưới đang căng ra, thậm chí là rỉ nước.

Chưa định thần, một mái đầu gục xuống bầu ngực của cô, mái tóc vài sợi ngắn của hắn cứ thể xuề xòa trước khuôn ngực, nơi bầu ngực mềm mại bị gặm cắn lấy, tràn đầy trong nơi ẩm ướt của khoan miệng cùng chịu sự hành hạ của đầu lưỡi. Và cả bàn tay bên dưới, trực tiếp đẩy nơi giữa đùi non mịn, tiến vào bên trong.

"Á..."

Như không chịu được sự công kích đột ngột, Úc Noãn trực tiếp ngửa đầu ra phía sau, gương mặt nhỏ khi này đẹp kinh diễm chìm trong cơn mê man của dục vọng phiêu đãng, đôi môi ngân nga thanh âm rên rỉ, bàn tay nhỏ nhắn bấu lấy mái tóc, thậm chí siết chặt lấy những lọn tóc ngắn và mái đầu hắn làm điểm tựa.

Lần này, Úc Noãn hoàn toàn bị rơi vào chế ngự, dẫn dắt dưới sự điều khiển của Mộ Kình Triệt.

Lúc Mộ Kình Triệt ngẩng đầu, cũng chẳng biết bao lâu, không gian thời gian đều không cảm nhận rõ, cả hai đều rơi vào không gian riêng của chính bản thân dựng nên.

Đến khi Mộ Kình Triệt buông ra, cũng là khi ánh mắt tràn đầy si mê của dục vọng nguyên thủy, bầu ngực trắng muốt khi này bị hành hạ đến ửng đỏ hằn cả dấu răng, thấy được nơi đầu hạt phất cũng nghênh lên nghênh đón hắn hành hạ, khác biệt với chủ nhân của nó chẳng thể chịu được sự tấn công ngọt ngào lại lạ lẫm này.