Mộ Thiếu Sủng Thê Xin Bình Tĩnh!

Chương 89: Như một con người khác




Nụ hôn bỏng rát của Mộ Kình Triệt khiến cô rơi với choáng váng, vì thế cố tình bặm môi lại phản kháng, nhưng hơn hết cô vẫn kịp nhận thức được từng câu nói của hắn.

Đại tiểu thư Diệp Ngọc lại chỉ là một kẻ hầu thân phận thấp kém? Không đúng, rõ ràng trước khi cô rời đi, tin tức công khai thân phận của Mộ Kình Triệt với tiểu thư vẫn rõ ràng như thế

Úc Noãn nhắm nghiền mắt, đau đớn dội đến khi cảm giác hàm răng Mộ Kình Triệt cố tình cắn vào đôi môi cô, ngay khi Úc Noãn vì đau đớn hé mở, cũng là lúc bản thân thất thủ bị hắn trực tiếp công phá vào sâu bên trong khoan lưỡi mềm.

Đầu lưỡi Mộ Kình Triệt tiến công vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp tìm đến nơi vật mềm mại của cô, dây dưa quấn quýt không rời, đem giam hãm nụ hôn lẫn hơi thở, muốn cướp đoạt trực tiếp biến thành của hắn.

Dư vị ngọt ngào này, là thứ hắn mong muốn khao khát hơn bốn năm trời, đêm qua vẫn cố gắng nhịn được, nhưng hôm nay vì trừng phạt, lý trí cuối cùng cũng chẳng muốn giữ.

Úc Noãn đưa tay đẩy mạnh phản ứng, Mộ Kình Triệt nhận thấy ý đồ lập tức bắt lấy cả hai cổ tay mảnh khảnh, trực tiếp kéo lên đỉnh đầu, giam hãm trong sự xiềng xích của gông cùm, đồng thời chính là để cô cảm nhận sự cuồng si quá mức mạnh bạo của hắn.

Mộ Kình Triệt trước giờ chưa để lộ một bộ mặt hung hãn như thế này đối với Úc Noãn, thế giới hắn đã vốn đen tối, thái độ hắn đối với bậc tôi tớ hoặc những kẻ thấp hơn đều là dáng vẻ kiêu ngạo ngẩng đầu, chưa bao giờ hạ thấp bán thân vì bất kỳ một ai.

Nhưng toàn bộ tất thảy những hành động khi hắn dành ra đối xử với cô, chỉ đều là sự ngọt ngào, hắn chưa bao giờ để cô thấy được một mặt tối quá mức tàn bạo của hắn.

Cảm giác nụ hôn như muốn tước đoạt mạng sống và hơi thở, thêm việc không thể cử động, Úc Noãn cố gắng dùng sức ở chân, Mộ Kình Triệt nhận thấy, lập tức tiến một chân hắn lên, đè ép nơi đùi non mịn, thậm chí đôi chân hắn cố tình cọ nhẹ vào nơi mềm mại khiến cô gái nhỏ sợ hãi giật nảy mình.

Quá hoảng sợ, Úc Noãn cố gắng cắn mạnh lấy lưỡi Mộ Kình Triệt đến chảy máu, cũng bởi vì đau đớn, tức khắc hắn liền buông ra, lưỡi đọng trên đôi môi kiêu bạc, người đàn ông đưa đầu ngón tay cái khẽ quệt phần máu sang một bên, ánh mắt thâm sâu khó lường, bộ dáng tà mị thu hút cực điểm, như thể ngạc nhiên trước sự phản kháng quá phận của cô gái nhỏ này.

Thời điểm hơn bảy giờ sáng, không gian mát mẻ vừa vặn họa lên căn phòng, tầm mắt Mộ Kình Triệt trái ngược với thứ ánh sáng trong lành bên ngoài, đôi mắt tối thẫm một màu dục vọng hừng hực khó mà tả xiết được, giống như cơn cuồng phong, không cách nào dập tắt.

Úc Noãn nhìn hắn, cô chưa từng chứng kiến một Mộ Kình Triệt tàn bạo như thế, vì thế dưới sức ép, cô hơi cử động người, nào biết mỗi cử động đều chỉ phô lên thân hình quyến rũ trong mắt hắn, da dẻ trắng mịn lộ ra, thân hình mảnh khảnh, bầu ngực mê người căng tròn, toàn bộ nay qua bốn năm trời càng trưởng thành hơn.

Cố níu kéo chút sự thương xót, đáy mắt lệ trực chào long lanh, một mực đối mắt với hắn bằng giọng nũng nịu.



"Triệt... Kình Triệt, ngài tha cho tôi được không..."

Cô dường như mất sức khi nói với hắn, đôi môi nhỏ nhắn thở hổn hển lại bị sưng vù rõ rệt, ánh lên sắc đỏ thẫm.

Với khoảng cách gần gũi, Mộ Kình Triệt hoàn toàn cảm nhận được hơi thở của cô tỏa đến hòa vào mùi máu.

giọng Úc Noãn mềm mại, thừa nhận là thanh âm dễ nghe nhất, lọt vào tai hắn biết bao sự kích thích. Hơn hết, cô lại gọi tên hắn bằng cái bộ dạng quá mức quyến rũ phạm vi này!

"Úc Noãn..."

Mộ Kình Triệt nhìn cô, thì thầm cất tiếng, biết cô đang khóc, nhưng không tài nào ngừng được.

Hắn vươn tay, lau đi vệt nước mắt của cô. Không muốn bản thân bị dáng vẻ của cô thao túng để rồi phải nhận đến những lời nói tổn thương như ban nãy nữa.

"Bé con, chi bằng để một lát nữa khi tôi tiến vào thì hãy gọi tên tôi... bây giờ, e rằng đã quá muộn rồi!"

Cảm nhận thân thể nhỏ mềm nhũn run rẩy, trong một thoáng ánh mắt hắn hiện sự thâm tình khó thể tả. Nụ hôn tiếp tục đặt xuống, nhưng lần này không còn sự tàn bạo như lần trước, ôn nhu vuốt ve, hôn lên hàng lông mi đẫm những giọt nước mắt, ngay cả cổ tay đang nắm tay cô cũng vì thế mà nhẹ nhàng buông lỏng.

Ngay lúc này, Mộ Kình Triệt vươn bàn tay đặt phía sau vùng lưng mảnh khảnh, cởi đi thành phòng thủ cuối cùng.

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ cơ thế trần trụi cứ thế mà phơi bày mồn một trước mặt hăn.

Bàn tay Mộ Kình Triệt như có lửa, lướt trên da thịt nhằn mịn, hễ lướt tới đâu, đều vuốt ve tới đó, mang theo luồng điện kích thích đối phương khiến cô thua toàn bộ. Đôi môi thầm cất tiếng cảm thán,

"Bé con, em thật đẹp!"