Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Minecraft: Thế Giới Sinh Tồn

Chương 21: không đề nghị làm theo




Chương 21: không đề nghị làm theo

Đêm khuya thanh vắng, trời cao chỉ sao không trăng, tại bên ngoài làng từng con từng con quái vật có zombie có người xương và cả boom ber man... Không đúng là từng con creeper đang lang thang không có mục đích.

Vừa nghỉ ngơi sau khi hoàn thiện ngôi nhà hắn cảm thấy mình cần ăn mừng một chút.

Làm một cái bánh đặt lên bàn sau đó ngồi xuống bắt đầu từ từ ăn, thi thoảng hắn sẽ còn uống một chút sữa bò nữa.

Dùng thìa múc một miếng bánh thật to bỏ vào miệng, hắn vừa nhai vừa nhìn lên bầu trời.

Những trí giả thời xưa thường nói: "không lên nhìn bầu trời, vì khi đó chúng ta sẽ cảm thấy bản thân nhỏ bé ".

Hắn không hiểu câu này cho lắm, có lẽ người xưa sợ bản thân bị nhấn chìm trong đó đi.

Dù sao thì thế giới rộng lớn mà những ngôi sao lại đếm không hết, thử nghĩ xem.

Mỗi ngôi sao tương ứng với một thế giới thì bản thân trong đó lại nhỏ bé từng nào.

Nghĩ nhiều ảnh hưởng tâm cảnh.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, cũng có những người nhìn tinh không mà có thể đoán ra được thời thế xoay chuyển, người này chắc không ai xa lạ gì họ Khổng tên duy nhất một chữ Minh.

Nhưng đây là chuyện không liên quan, trước không nói đến.

Trở lại chính truyện, hắn nhìn lên bầu trời tâm cảnh của hắn cũng dần dần trở nên sa sút.

Một mình mà, rất dễ dàng nghĩ linh tinh rồi thì buồn bã không lý do.

Đi đến vị trí của một rương đồ hắn lấy ra một bông hoa.

Bông hoa này chính là bông hoa mà hắn hái ở thung lũng hoa trước đó, hoa này gọi hoa anh túc dân gian thường gọi với cái tên quen thuộc là "hoa t·huốc p·hiện ".

Mặc dù thời gian đi qua rất lâu nhưng ở thế giới này những gì cất trong rương đồ hoặc trong không gian của hắn sẽ rất khó bị hỏng.

Nhìn bông hoa anh túc đang cầm trên tay hắn bắt đầu suy nghĩ lung tung.



Thời gian dần dần trôi qua nhanh như những gì crush hẹn thề vậy, ra khỏi miệng liền đi mất.

Trời bắt đầu dần sáng rõ, mặt trời cũng theo đó thò đầu lên.

Cả một đêm ngồi ngẩn tò te, hắn cuối cùng đưa ra quyết định nào đó.

Đứng dậy đi lên tầng cao nhất của ngôi nhà, ở đó có một cái bàn bị từng tia nắng buổi sớm chiếu vào.

Đi đến bên cạnh sau đó ngồi xuống, hắn lấy từ trong kho đồ ra một thanh kiếm cùng với một tờ giấy.

Dùng kiếm cắt nát bông hoa thành nhiều mảnh sau đó đặt vào trong mảnh giấy. 1 bông 2 bông mãi đến không còn thừa mới thôi. hắn để thanh kiếm đè lên bên trên để không bị gió thổi bay mất.

Làm xong những này hắn xuống nhà bắt đầu những công việc thường ngày.

Thu hoạch lúa mì sau đó dùng hạt giống gieo xuống, đợi cho đến vài hôm lúa lại chín là có thể thu hoạch tiếp.

Thu hoạch lúa xong tiếp sau đó là mía.

Mía thì không cần phải nhổ cả cụm mà chỉ cần chặt cây bỏ lại gốc là được, qua mấy hôm nữa sẽ lại dài thêm ra l.

Sau đó hắn cũng đem cà rốt, khoai tây cùng mấy loại cây nông sản khác cũng thu hoạch một lần, đương nhiên hắn sẽ trồng lại cây mới.

Thu hoạch tất cả xong hắn đi đến trại chăn nuôi, thời gian dài qua đi số lượng vật nuôi của hắn đã tăng lên gấp mấy trăm lần rồi.

Thời gian trước bận đào khoáng hắn không thể chăm sóc được, nhưng sau khi hắn quay lại thì trông trồng trọt với nuôi đám vật nuôi này đều được hắn coi như việc thường ngày.

Nhìn đám vật nuôi này để đếm được chính xác từng con hắn cũng không làm được vì số lượng nhiều lắm.

Cứ mỗi lần thu hoạch xong hắn sẽ lại cho đám vật nuôi ăn,à chỉ cần cho ăn là đám này sẽ sinh sản.

Mỗi ngày một lần, làm không biết mệt.

Hắn không thích ăn rau củ hay bánh mì, mặc dù cũng rất ngon nhưng làm sao mà so sánh với thịt được, thế là có bao nhiêu hoa màu hắn cho đám vật nuôi hết đến đó.



Đi đến vị trí chuồng gà, nhìn cái chuồng gà rộng 50m vuông nhưng chứa đến mười mấy ngàn con gà nhìn cả đám lít nha lít nhít chen lấn nhau hắn chỉ hơi nhíu mày một chút.

Dù sao thì cũng quen thuộc rồi với lại chính hắn là người làm ra hắn còn có thể trách ai?

Ban đầu bị đám gà kêu đầu óc hắn kêu ông ông giống như muốn nổ tung, nhưng thời gian dài cũng trở nên quen thuộc...

Gà đông thế này có một nguyên nhân là do hắn rất ít khi ăn thịt gà, ngày ngày cho ăn ngày ngày sinh sản đương nhiên sẽ càng nhiều.

Còn một nguyên nhân nữa là do đám này đẻ trứng rất rất rất rất nhiều, nhiều đến mức mười mấy cái rương hắn đặt quanh đây đều là trứng gà.

Mà lại mỗi giờ mỗi phút chúng đều sẽ đẻ, chỉ cần hắn bước vào vị trí chuồng gà một bước là hắn sẽ thu đầy kho đồ trứng.

Những quả trứng gà này nếu như cho một mình hắn ăn thì không biết hắn phải ăn trong bao lâu vì mỗi ngày hắn chỉ ăn một quả vào buổi sáng, vậy thời gian là dài lắm.

Thế là số trứng thừa bị hắn ném vỡ,khi những quả trứng bị ném vỡ sẽ có xác suất tạo ra gà con.

Vậy là đàn gà càng ngày càng nhiều.

Hắn dùng tất cả hạt giống mà hắn vừa thu thập được đem cho gà ăn sau đó hắn nhanh chóng rời đi.

Quá ồn, không chịu được. Cái cảm giác bị mười mấy ngàn con gà bên tai kêu cóc cóc cóc khiến hắn cũng không muốn ở lâu.

Nếu như ở thêm chút nữa hắn sợ mình cũng kêu tiếng gà mất.

Nhanh chân đi đến vị trí chuồng bò, cảnh tượng cũng giống vậy nhưng do hắn thích ăn thịt bò lên số lượng so với gà thì ít hơn rất nhiều.

Cho bò ăn xong hắn tiện tay lấy một ít sữa bò, dùng để uống là sẽ không hết nhưng hắn có thể dùng làm nước tắm nha.

Tắm đẹp da mà lại còn thoải mái sao lại không làm đây?

Sau đó hắn lại đến chuồng heo, số lượng heo cũng rất nhiều, nói về số lượng thì so với bò nhiều hơn một chút nhưng so với gà thì kém xa lắm.

Lần lượt cho heo ăn xong hắn tiếp tục đến chuồng cừu.



Khác với những loại động vật còn lại, cừu số lượng rất ít.

Bởi vì hắn chỉ dùng để lấy lông lên số lượng chăn thả cũng không nhiều, chỉ có 8 con.

Đến chuồng cừu hắn cũng không cho ăn mà dùng kéo cắt lấy lông sau đó bỏ đi.

Quay trở lại nhà hắn dùng hòm chế tạo biến tất cả mía thành giấy sau đó cất trong rương đồ.

Giấy này có thể dùng trao đổi với dân làng nhưng hiện tại hắn không có ý định đó.

Ngọc lục bảo hắn còn nhiều lắm không cần thiết trao đổi, chủ yếu hắn muốn dùng làm một ít thuốc nổ.

Lần trước dùng thuốc nổ giúp hắn tiêu diệt được đám xâm lược làng hắn muốn làm một chút để chuẩn bị cho những trường hợp tương tự.

Cầm một cái xẻng hắn lái thuyền ra sông đi lòng vòng, hắn muốn tìm xem có thể phát hiện nguyên liệu dùng làm thuốc nổ hay không.

Lái thuyền quanh khu nhà ở sau không phát hiện được gì hắn quyết định tiến về phía thượng lưu tìm xem.

Đi một đoạn rất xa nhưng không có phát hiện gì mặt trời lúc này đã bắt đầu xuống núi, hắn chỉ có thể quay đầu trở về nhà.

Về đến nhà hắn ăn một miếng thịt bò bổ sung thể lực tiêu hao cũng coi như là bữa tối luôn.

Đi lên sân thượng hắn tiến về phía cái bàn.

Qua một ngày bị ánh nắng mặt trời chiếu xạ, lượng nước tồn chữ trong bông hoa đã biến mất chỉ để lại những mảnh vụ hoa khô khốc đang nằm yên trên giấy.

Bỏ thanh kiếm vào trong kho đồ hắn đem giấy quấn tất cả vụn hoa anh túc lại thành từng điếu một.

Nhìn trên tay điếu thuốc hắn nghĩ ngợi một lúc sau đó ngồi xuống ghế rồi từ trong kho đồ lấy ra một cái bật nửa.

Dùng bật lửa châm thuốc, hắn kéo một hơi thật dài.

Điếu thuốc nhanh chóng bị hắn hút hết, trong lúc đó hắn cũng liên tục uống từng ngụm từng ngụm sữa bò.

Ps1: không nên làm theo, tui cũng không chịu bất cứ trách nhiệm gì nếu như ai đó làm theo những gì tui đã viết phía trên.

Ps2: truyện cũng sắp đến hồi kết rồi.