Chương 00: ngoại truyện
Chương 00: ngoại truyện
Bệnh viện đa khoa tỉnh Thái Nguyên, một xe c·ấp c·ứu vừa đến, một người nằm trên cáng cứu thương được đặt lên xe sau đó đẩy thẳng phòng c·ấp c·ứu.
Trong bệnh viện, tại phòng c·ấp c·ứu tiếng người nói chuyện dồn dập lại gấp rút vang lên.
Bác sỹ trưởng: "hồ sơ"
Một bác sỹ khác bên cạnh nhanh chóng lật một tập hồ sơ sau đó đọc to từng chữ : "bệnh nhân là nam 27 tuổi, nhóm máu ab, bị đ·iện g·iật trong lúc chơi game với bạn gái.".... Đọc xong người bác sỹ này đặt hồ sơ qua một bên.
Bác sỹ trưởng vừa nghe vừa gật đầu, sau khi nghe xóm bác sỹ ngay lập tức đưa ra quyết định.
"Bệnh nhân bị đ·iện g·iật, lượng nước tiêu hao nghiêng trọng, trước hết truyền nước ".
Một y tá nhanh chóng cầm một túi nước cắm vào ống truyền sau đó đối với những người khác gật gật đầu.
"Nhiều chỗ trên da bị b·ỏng n·ặng cần cắt bỏ, đưa dao xxx". Bác sỹ trưởng nhanh chóng quét mắt bệnh nhân sau đó nói với trợ thủ.
Một người đứng bên cạnh lập tức cầm dao đưa đến.
Bác sỹ cầm dao nhanh chóng đưa những chỗ bị b·ỏng n·ặng cắt bỏ sau đó lại nhanh chóng khâu lại.
Từng giọt mồ hôi trên trán bác sỹ bắt đầu lấm tấm chảy xuống.
"Kim khâu". Bác sỹ lại nói.
Một y tá vội vàng đưa đến.
Kim khâu trên tay, bác sỹ cẩn thận khâu lại từng v·ết t·hương nhưng động tác cũng không vì đó chậm lại.
"Vết thương quá nhiều, bệnh nhân đang bị mất máu, mau chóng truyền thêm hp".
Y tá lúc trước nghe xong lập tức thay thế túi nước bằng túi máu.
Trong phòng phẫu thuật tiếng nói chuyện biến mất, chỉ còn lại tiếng dao kéo đụng chạm vào nhau phát ra từng tiếng lạch xạch cùng với đó là âm thanh của máy móc đang vận chuyển.
Thời gian dần dần dịch chuyển về sau, mồ hôi trên trán bác sỹ cũng càng ngày càng nhiều, bắt đầu đọng lại thành từng giọt.
Bác sĩ trưởng nhẹ kêu: "không ổn".
Một y tá khác theo đó nói: "nhịp tim bệnh nhân đột nhiên ngắt quãng, hô hấp cũng đang giảm dần ".
Người trong phòng bắt đầu lo lắng.
Lúc này bác sỹ trưởng bình tĩnh nói: "không việc gì, tăng thêm lượng oxy cung cấp cho bệnh nhân".
Một y tá lập tức làm theo sau đó nhìn vào màn hình máy tính.
"Không tốt, bệnh nhân không có dấu hiệu khá hơn mà nhịp tim còn đang giảm xuống ".
Trên màn hình máy tính, biểu hiện của nhịp tim thành một đường thẳng, phải mất 10 mấy giây mới nhảy một cái.
Bác sỹ trưởng nghe xong ngẩng đầu nhìn về phía màn hình máy tính sau đó cau mày :
"Máy truyền khí không có tác dụng, Y tá Lan mau làm hô hấp nhân tạo cho cậu ta".
Một nữ y tá nhanh chóng dùng dụng cụ che kín mũi miệng bệnh nhân sau đó dùng sức bóp bình khí theo nhịp điệu nào đó.
Một lúc sau đường thẳng dùng để đo nhịp tim trên màn hình máy tính không tiếp tục nhảy lên mà kéo thành một đường thẳng dài dằng dặc.
trong lúc đó âm thanh của máy cũng chỉ còn một tiếng tút dài đến không hồi kết.
Trong phòng bệnh, một số người phát ra tiếng thở dài.
Bác sỹ trưởng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn mấy người một chút sau đó cũng không để ý nữa.
"Máy sốc tim". Bác sỹ nói.
"Bác sỹ, người này bị đ·iện g·iật ..." lời nói còn chưa nói hết đã bị bác sỹ trưởng chen ngang.
"Đưa máy đến, còn nữa sau hôm nay về đọc lại kiến thức mà cô đã học online vì dịch COVID ".
Một y tá khác nhanh chân lấy dụng cụ đưa đến trước mặt bác sỹ trưởng.
Bác sỹ trưởng nhận lấy sau dùng hai cực của máy quẹt vào nhau, tiếng nổ bẹp bẹp phát ra liên tiếp.
Đặt hai cực của máy sốc lên ngực bệnh nhân bác sỹ trưởng kích hoạt điện áp của máy sau đó giật mạnh một cái.
Trên màn hình máy tính, đường thẳng biểu hiện cho nhịp tim bỗng nhiên nhảy một cái lại thôi.
"Tăng điện " bác sỹ trưởng bình tĩnh phát ra chỉ lệnh.
Nhìn y tá tăng thêm điện áp bác sỹ trưởng lại tiếp tục sốc nhịp tim cho bệnh nhân.
Quá trình liên tục lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng những lần sau đó nhịp tim lại không tiếp tục nhảy lên nữa, điều này khiến nhiều người cho rằng bệnh nhân đã không cứu được.
Bác sỹ trưởng lúc này mồ hôi đầm đìa, trong lòng bác sỹ cũng không có hi vọng gì nhiều.
Đang lúc bác sỹ trưởng định dừng lại cứu chữa thì biến cố phát sinh.
Tất cả máy móc và cả bóng điện trong phòng bệnh đột nhiên nhấp nháy sau đó từng thứ một bắt đầu p·hát n·ổ.
Bác sỹ trưởng đang cầm dụng cụ sốc điện trên tay cũng p·hát n·ổ.
Bác sỹ giật mình sau đó theo bản năng buông lỏng hai tay.
Dụng cụ rơi trên người bệnh nhân.
Cơ thể bệnh nhân co giật, từng luồng điện áp xanh trắng liên tục qua lại.
"Ngắt điện ". Bác sỹ trưởng vội vàng quát lớn, trong âm thanh bắt đầu có từng tia hoảng hốt.
Một y tá vội vàng chạy đến bảng điện, đang định cắt điện thì bụp một tiếng.
Trong phòng bỗng nhiên tối om.
Y tá bên cạnh bác sỹ trưởng lấy ra một cái điện thoại sau đó bật đèn flash.
Ánh sáng vừa ra nhưng khi y tá nhìn thấy thì xuýt chút nữa ngất đi, điện thoại trên tay cũng run run mấy lần cuối cùng vẫn bị y tá cầm chắc chắn.
"IPhone 13 pro max loại mới nhất có khác, bám dính tốt thật". Bác sỹ trưởng cản thán vài câu sau đó nhìn về người đang ngồi trên giường bệnh.
Người ngồi trên giường bệnh là ai không cần nhiều lời.
Hắn lúc này vẻ mặt đang rất là nghi hoặc, trong đầu cũng tràn đầy là dấu hỏi.
"Đây là đâu ? Ta là ai ? Tây Thiên đi hướng nào?"
Một lúc sau hắn quay sang nhìn những người khác, cả đám cũng nhìn chằm chằm hắn như thể nhìn thấy quái vật.
Một tuần sau, trên truyền hình bắt đầu đưa tin.
"Y học nước nhà có bước tiến lớn trong lĩnh vực chữa trị cho người bị đ·iện g·iật ".
10 ngày sau đó hắn được phép xuất viện.
Đứng dưới ánh nắng mặt trời mà là mặt trời hình tròn chứ không phải hình vuông hắn cười, cười rất vui vẻ.
Người yêu hắn đến đón hắn xuất viện bị hắn ôm chặt như dính keo 502.
Ngẩng đầu nhìn trời hắn vừa cười vừa nói
"Ta trở lại rồi ".
Ps: kiến thức về y học ta không biết gì cả. Những gì ta viết phía trên đều là tưởng tượng ra, có thể không đúng vậy cũng đừng trách ta rồi.