Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Minecraft: Thế Giới Sinh Tồn

Chương 15: trở về bình thường sinh hoạt 2




Chương 15: trở về bình thường sinh hoạt 2

Khi bản thân chuyên tâm vào một việc gì thì thời gian luôn đi qua rất nhanh. Hắn dùng thời gian một buổi sáng để có thể đem đất đai cải thiện tốt.

Nhìn mảnh đất mình vừa cải tạo xong hắn gật gật đầu.

"Rất tốt, mặc dù còn cần mở rộng thêm nhưng tạm tính vậy đã".

Đi đến rương đồ hắn lấy toàn bộ hạt giống lúa mì, bí ngô, cà rốt, khoai tây, dưa hấu chuyển vào kho đồ bản thân.

Quay lại ruộng đất hắn bắt đầu gieo hạt từng loại cây trồng.

Để tiện sau này thu hoạch hắn dùng hàng rào ngăn cách từng loại cây trồng với nhau và tạo từng khu vực riêng biệt.

Đem hạt giống gieo hết, diện tích đất vẫn còn thừa rất nhiều hắn cũng mặc kệ.

Chỉ cần thời gian vài ngày cây trồng sẽ lớn và có thể thu hoạch, khi đó hạt giống sẽ có thêm rất nhiều. Nếu như còn không đủ vậy lại đợi đợt thu hoạch sau, chắc chắn sẽ đủ.

Vậy là cây trồng tạm đến đây là xong, bây giờ hắn cần đi chặt cây. Bởi vì làm chuồng trại cần rất nhiều gỗ làm thành hàng rào, vừa rồi hắn đã dùng toàn bỗ số gỗ dự trữ làm thành hàng rào cho ruộng đất nhưng ngay cả như vậy còn vẫn chưa rào hết ruộng đất đâu.

Nhìn bầu trời, thấy mặt trời còn cách chân núi một đoạn thời gian, hắn tranh thủ đi về lấy rìu sau đó đi ra mấy cái cây gần đó bắt đầu chặt.

Dù sao làng cũng cần cải tạo, cây sớm muộn gì đều muốn chặt chẳng bằng tận dụng một chút.

Đem tất cả mấy cái cây quanh quanh đều chặt xong lúc này trời vừa hay bắt đầu tối xuống, hắn vác rìu lên vai rồi đi về làng.

Trèo lên giường ngủ một giấc, mai mở mắt trời lại sáng. Một đêm cứ như vậy bị tả qua loa cho xong.

Ăn một cái bánh mỳ, uống một sô sữa bò coi như bữa sáng hắn vác rìu lên vai tiếp tục đi chặt cây.



"Hôm qua không đi xa là vì trời gần tối, hôm nay phải đi xa một chút mới có gỗ".

Đi đến bờ sông hắn đặt xuống một cái thuyền, trèo lên thuyền đang định lái đi hắn lại nhớ đến: " cần thêm mấy cái rìu mới được".

Rời khỏi thuyền hắn quay lại làng, đi đến kho đồ lấy ra bốn cái rùi sắt cùng với một ít đồ ăn, để trở lại mấy thứ đồ không cần thiết lúc này hắn mới rời đi.

Ở phía đông nam của ngôi làng có một khu rừng mưa, cây ở đây cao mà to vô cùng nếu như lấy gỗ thì đến đó là thích hợp nhất.

Loại cây này rất to lại cao nữa. Rừng mưa cách làng một khoảng cách khá xa nhưng đứng từ làng nhìn ra đều có thể nhìn thấy đủ để chứng minh cây ở đó lớn bao nhiêu.

Gỗ tuy nhiều nhưng màu sắc không được đẹp nên hắn rất ít dùng nhưng nếu để làm chuồng trại vậy thì đủ rồi. Một đám gia súc biết cái gì là đẹp.



Lái thuyền xuyên qua dòng sông đến một đầm nước.

Đầm nước trôi nổi một số lá sen, dùng mái thuyền gạt gạt đem hái, hắn muốn hái một ít về trồng, đợi một thời gian sen nở hoa chắc chắn rất đẹp. Tiếp tục xuyên qua đầm nước, rừng mưa dần dần hiện ra.

Nhìn từ xa có thể thấy được toàn cảnh, sẽ nhìn thấy được từng cây từng cây chen chúc mọc thành rừng cao ngút xuyên tận mây xanh. Có đôi khi vào những ngày mưa sẽ chỉ nhìn thấy thân cây mà không cách nào nhìn rõ ngọn cây.

Khi đến gần thị giác trùng kích sẽ lớn hơn rất nhiều, từng cây từng cây vừa thô vừa to lại còn dài, chen chúc bao phủ toàn bộ tầm mắt. Giống như đứng trước mắt là từng tôn người khổng lồ khôi ngô mà không phải từng cái cây.

Tùy tiện chọn một cái cây hắn bắt đầu chặt. Đem gốc cây chặt trống không, nhưng cây vẫn y nguyên đứng đó, hắn chửi bậy vài câu.

Dù cho sống ở thế giới này đã một thời gian nhưng nhìn cái cây to đùng bị chặt gốc nhưng không đổ hắn vẫn cảm thấy khó hiểu. Newton gật đầu biểu thị đồng ý.

Đem từng khúc cây trong phạm vi chặt xong, hắn trèo lên sợi dây leo. Trèo lên đến một nhánh cây hắn tiếp tục chặt.

Chặt từng khúc cây trong phạm vi như thường sau đó hắn chặt từ trên xuống dưới. Một lúc sau một nửa cây bị chặt xong.



Chặt xong một cây hắn chuyển qua cây tiếp theo.

Lần này hắn chặt cây theo hình bậc thang từ dưới lên. Thời gian so với cây trước lâu hơn một chút nhưng hắn có thể chặt hết cả cây.

Thời gian từ từ đi qua hắn không nhớ mình đã chặt hết bao nhiêu cây nhưng hắn biết được toàn bộ rìu của hắn đã hỏng hết.

Lên thuyền, lái trở lại làng hắn đem gỗ chặt được một nửa bỏ vào rương đồ sau đó lên giường đi ngủ.

Một ngày lại bị qua loa cho xong.

Ngày mới lại đến mặt trời lại theo thường lệ thò đầu lên.

Giải quyết bữa sáng xong hắn đi đến bên cạnh ruộng đất. Mấy hôm trước vừa gieo nhưng nhìn tình trạnh có lẽ không cần mấy hôm là có thể thu hoạch rồi.

Đặt ra hộp chế tạo, hắn tạo ra một số lớn hàng rào.

Dựa theo quy hoạch hắn dùng hàng rào làm thành từng ô đất ngăn cách với nhau.

Chuồng bò được hắn mở rộng ra lớn hơn những chuồng trại khác rất nhiều. Vì thịt bò có vị rất ngon nên hắn muốn nuôi nhiều một chút.

Làm xong đây hắn trở về, dùng lúa dụ đám bò từ chỗ trước đây sang nhà mới.

Một số con bò ngơ ngác không chịu đi hắn cũng không để ý, không đi tẹo nữa làm thịt là được dù sao thịt bò cũng hết rồi.

Lần lượt đưa gà và cừu di chuyển sang vị trí mới hắn bây giờ mới bắt đầu vào việc biến làng thành một pháo đài bất khả x·âm p·hạm.



Đầu tiên hắn đào phẳng toàn bộ những mô đất cao quanh làng để lấy một khoảng trống tiện cho quan sát khi có địch t·ấn c·ông.

Sau đó dùng số đất đá vừa đào được xây thành một bức tường bao quanh ngôi làng, do đất đá không nhiều lắm nên hắn cũng không có xây xong toàn bộ.

Ở bên ngoài của bức tường hắn cũng đào thành những rãnh hào sau này có thể đổ dung nhan bao quanh coi như một lớp phòng ngự.



Làm xong những này hắn đến chỗ tên làm dụng cụ trao đổi bốn cái cuốc chim bằng kim cương, tất cả đều có phù phép không giống nhau. Đặc biệt trong đó có một cái có phù phép "gia tài".

Phù phép này giúp gia tăng khả năng khai thác. Nó không giống với phù phép "hiệu suất " ở chỗ hiệu suất là tăng tốc làm việc còn với gia tài thì là tăng sản lượng trong cùng một lần khai thác.

Cả hai phù phép này đều rất hiệu quả và không xung đột với nhau.

Lấy thêm thức ăn và gỗ vào kho đồ hắn đi đến chân ngọn núi phía nam. Hắn muốn đào một cái lấy vật liệu xây dựng phòng tuyến bao quanh ngôi làng.

Hắn bắt đầu đào từ khối đất xốp bên ngoài sau đó đến lớp đá cuội.

Cả ngọn núi bên trong cũng chứa rất nhiều quặng kim loại từ sắt đến đồng còn có cả than nhưng nhiều nhất vẫn là than.

Trong quá trình đào khoáng hắn phát hiện trong lòng đất có rất nhiều kim loại. Trước đây hắn chỉ có thể lấy được kim loại từ những rương đồ trong những công trình bỏ hoang hoặc đổi lấy giáp sau đó lại đem đi nung lại.

Làm như vậy có thể thu hoạch được kim loại nhưng nhược điểm là rất khó cũng rất tốt kém. Bởi vì những công trình bị bỏ hoang rất ít khi gặp phải, còn muốn trao đổi giáp với dân làng cần ngọc lục bảo.

Đổi được sau đem nung lại thì cũng nhận được rất rất ít sắt, mà lại toàn sắt vụn.

Trước đây đồ dùng bằng sắt như cuốc xẻng hắn dùng chủ yếu là đổi với dân làng mà không phải tự làm.

Vậy là sau khi phát hiện có thể đào được sắt hắn quyết định đào xâu xuống dưới.

Thứ nhất có thể có "đá cuội" gia cố tường làng.

Thứ hai có thể tìm kiếm vận may, nếu như đào được mỏ sắt vậy là vui vẻ rồi.

Còn về mỏ vàng hay mỏ kim cương thì hắn không dám nghĩ.