Chương 86 : Sát!
Mười tên tu ma giả, cẩn thận ẩn núp ở phía sau một tảng đá to lớn, ẩn giấu khí tức cùng thân hình của mình.
Nhưng trong đó chỉ có một tên Trúc Cơ Kỳ, những người còn lại đều là Luyện Khí Kỳ, cẩn thận cách mấy cũng sẽ tiết lộ một chút khí tức.
Nhờ đó Lê Hạo đã phát hiện ra hành tung của bọn hắn.
Mà nhóm tu ma giả này cũng không nghĩ tới Linh Thức của Lê Hạo lại cường đại như thế, cách xa như vậy vẫn có thể cảm ứng được.
Phải biết tu sĩ Trúc Cơ Sơ Kỳ bình thường cường độ linh thức chỉ có thể dò xét trong phạm vi bốn dặm mà thôi.
Đâu phải ai cũng có thể ở tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng Cường độ linh thức lại là Trúc Cơ trung kỳ.
Sau khi phát hiện nhóm người Lê Hạo bỗng nhiên dừng lại ở ngoài năm dặm, tên tu ma giả Trúc Cơ Kỳ dẫn đội có chút tức giận nói :
" Đáng c·hết! xem ra người dẫn đội của bọn hắn là một cao thủ, cường độ linh thức không kém gì ta, chỉ có tu vi Trúc Cơ Sơ Kỳ cường độ linh thức đã có thể cảm ứng trong phạm vi năm dặm xung quanh !
Nếu đã bị phát hiện, chúng ta cũng không cần ẩn núp, trực tiếp tiến lên vây công, ngăn cản bọn hắn chạy trốn chờ Thi Ma đến, cùng hành động diệt sát tất cả !"
" xoẹt!"
" Giết !"
Sau khi tên dẫn đội dứt lời, chúng tu sĩ ma đạo, khí thế hừng hực, cùng lúc nhảy ra nơi ẩn núp, trực tiếp chạy về phía tiểu đội Thất Sơn Tông,
Vì tránh cho đội ngũ đi tuần tra e ngại, không đánh mà chạy, nhóm người tu ma giả này chỉ là một mồi nhử, Thi Ma cũng không ở chổ này.
Nhóm người bọn hắn, chỉ cần dây dưa tiểu đội này một chút, chờ Thi Ma dẫn người đến diệt sát hết tất cả.
" Lê sư thúc, bọn hắn đang đến, chúng ta làm gì bây giờ ? Chiến hay là rút lui ?"
Huỳnh Kim thấy đối diện nhóm tu sĩ ma đạo đang xông tới, nhìn về phía Lê Hạo hỏi ý.
Lúc này Lê Hạo thần sắc bình thản quan sát nhóm người đang xông tới, chiến hay lui, thì phải nhìn thực lực của địch nhân mới quyết định được.
Đối diện nhóm tu ma giả, chỉ có một tên Trúc Cơ Sơ Kỳ, chắc chỉ là một tên tu sĩ ma đạo bình thường, chiến lực không quá kinh người. Có lẽ chính mình có bảy tám thành nắm chắc chiến thắng.
Lại thêm nếu mình có thể bắt được nhóm người này, đưa về doanh địa, giao cho chư vị trưởng lão ép cung, bắt bọn hắn khai lối ra vào hạp cốc.
Sau khi cân nhắc một hồi lâu Lê Hạo trầm giọng quát.
" Tất cả nghe lệnh, theo ta nghênh chiến !"
Dứt lời, Lê Hạo lấy ra " Thanh Linh Kiếm" cùng với chín thanh tiểu phi kiếm. Bấm niệm pháp quyết, chín thanh kiếm liền biến lớn, bay đến tên dẫn đội công kích.
" Chiến !"
Huỳnh Kim lúc này cũng gầm lên một tiếng, tế ra một thanh hoả Kiếm, chiến ý hừng hực.
Thất Sơn Tông đã công bố phần thưởng dành cho đệ tử, mỗi lần diệt sát một tên tu ma giả, đều có thể nhận được chiến công cùng phần thưởng phong phú.
Đối với những tu sĩ nghèo mà nói, đây là một cơ hội để kiếm linh thạch tốt nhất. Nếu so sánh với chạy tới chạy lui buôn bán hay làm việc gì, cũng kiếm được nhiều hơn.
Tu vi của Huỳnh Kim đã đạt đến Luyện Khí Viên mãn, hắn đang gôm góp linh thạch để mua trúc cơ đan, lúc này hắn nhìn những tên tu ma giả trước mắt chẳng khác gì đang thấy linh thạch biết đi, với tính cách mê tài hơn mạng hắn làm sao bỏ qua được chuyện tốt này.
Những tên đệ tử Luyện Khí Kỳ khác nội tâm mặc dù hơi khẩn trương, nhưng thấy Lê Hạo đã xông lên, bọn hắn làm sao dám bỏ chạy tránh chiến.
Chỉ trong chốc lát, tiểu đội đã cùng nhóm tu ma giả sáp vào nhau, một đối một bắt đầu chiến đấu.
" Ha ha, không một tên bỏ chạy, rất tốt!"
Tên tu ma giả dẫn đội, thần sắc vui mừng, lấy ra một thanh đao màu vàng kim, xông tới Lê Hạo.
Chỉ cần dây dưa một lát, nhóm người Thi Ma sẽ chạy tới. Hắn hiện giờ đã nghĩ đến cảnh tượng khi Thi Ma diệt sát hết đám tu tiên giả trước mắt, rồi dẫn hắn đến diệt doanh địa tạm thời của Thất Sơn Tông, lĩnh chiến công cùng phần thưởng to lớn.
" Tinh Kiếm Thiên, Tam Thập Kiếm, Ngự Cửu Kiếm Sát!"
Lê Hạo quát khẽ, điểm chỉ về phía đối thủ.
" Đinh! Đinh! Đinh!..."
Tên tu ma giả dẫn đội bị chín thanh kiếm liên tục công kích, mà mỗi một kiếm đều có ba mươi loại biến hoá, hắn nhất thời chỉ biết cầm thanh đao chém ra liên tục đón đỡ công kích.
Thanh đao của hắn mặc dù là Linh Khí, nhưng phẩm chất cũng không cao, mà chín thanh phi kiếm của Lê Hạo cũng là Linh Khí, mà người luyện chế ra nó chính là Ngũ Hành Chân Quân, mỗi một thanh kiếm đều vô cùng cứng rắn cùng sắc bén.
Chỉ trong chốc lát, thanh đao của hắn đã bị chín thanh phi kiếm đánh cho sứt mẻ, gãy làm đôi.
Tên tu ma giả này nhìn thanh đao trên tay, thần sắc chấn kinh chưa kịp lấy lại tinh thần, thân thể của hắn đã bị chín thanh phi kiếm đâm xuyên qua, tạo thành chín cái lổ, máu tươi bắn ra tung toé.
Không !
Hắn chỉ cần kiên trì trong khoảng thời gian chưa đến nửa tách trà, Thi Ma liền chạy tới hỗ trợ. Bọn hắn có thể chiến thắng.
Tại sao lại như vậy?
Trong đầu hắn loé lên vài ý nghĩ, nhìn tràng chém g·iết trước mắt, nội tâm không cam lòng ngã xuống đất tắt thở.
Huỳnh Kim lúc này đang cùng một tên tu ma giả khác kịch chiến, hắn cũng không nghĩ đến Lê Hạo thế mà chỉ dùng thời gian vài cái chớp mắt liền diệt sát một tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
" Phốc! Phốc ! Phốc... !"
Tám thanh kiếm đồng thời đâm xuyên cổ họng của những tên tu ma giả, máu tươi từ cổ họng tuôn trào, thân thể của bọn hắn cũng đồng thời ngã xuống đất.
Chín tên đệ tử Thất Sơn Tông nhìn thấy đối thủ của mình bất ngờ bị một thanh kiếm đâm xuyên cổ họng bỏ mình, nhất thời bọn hắn đều sững sờ đứng tại chổ.
Cái này cũng quá biến thái rồi, dù sao cũng là đồng cảnh giới, Lê Hạo lại có thể trong chớp mắt diệt sát đối thủ, sau đó thuận tay g·iết tám tên tu ma giả Luyện Khí Kỳ!.
Chỉ còn lại một gã tu sĩ ma đạo, đang cùng một tên đệ tử Thất Sơn Tông ở phía xa giao chiến, mà hai người lúc này cũng đã ngừng chiến.
Tên đệ tử Thất Sơn Tông thì kinh ngạc ngây người, còn gã tu sĩ ma đạo thì nhìn chín cái t·hi t·hể đồng bạn, nội tâm bị doạ sợ đến hồn phi phách tán.
Chỉ còn mình hắn đối chiến với đám tu tiên giả, kết cục chỉ có một con đường c·hết mà thôi, làm sao không hoảng sợ cho được.
" Nhanh hơn nữa, chạy tới trợ giúp bọn hắn!"
Ở phía xa, cách chổ Lê Hạo đang đứng mấy dặm, Thi Ma phẫn nộ rống lên, dẫn theo chín người dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.
Hắn đã thấy được một màn vừa rồi, nhưng khoảng cách quá xa, nên không kịp cứu viện.
Trong thời gian ngắn, đoàn người đi phía trước đã bị g·iết chỉ còn một người, chuyện này đã vượt khỏi dự tính ban đầu!.