Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mịch Tiên Kiếm Đạo

Chương 85 : Phục Kích




Chương 85 : Phục Kích

Sau khi Thi Ma đồng ý, chúng tu ma giả nghĩ đến săn g·iết tu tiên giả nội tâm bọn hắn vô cùng hưng phấn mà đi.

Một năm qua, bị bức lui vào sâu Thiên Linh Hạp trốn chui trốn lủi ở hạp cốc này, bọn hắn buồn chán muốn điên rồi. Chỉ có điều dưới nghiêm lệnh của chư vị trưởng lão, bọn hắn không dám tự tiện ra ngoài hạp cốc mà thôi.

Nhưng hôm nay có Thi Ma vị đệ tử thân truyền của lão tổ Nguyên Anh Kỳ dẫn dắt, bọn hắn lá gan tự nhiên cũng lớn hơn.

" Thi Ma sư huynh, chúng ta trực tiếp đi đến doanh địa tạm thời của Thất Sơn Tông đi, binh lực nơi đó yếu nhược hơn bên Thiên Kiếm Tông nhiều. "

Một tên tu ma giả phấn khích hướng về Thi Ma nói.

Tu sĩ ma đạo sau khi trốn đến hạp cốc này, thì cũng biết ở bên ngoài có hai doanh địa tạm thời, của Thất Sơn Tông cùng Thiên Kiếm Tông, mỗi quân doanh trú đóng vài chục tên Trúc Cơ Kỳ cùng với hai ngàn tu sĩ Luyện Khí Kỳ phụ trách giá·m s·át động tĩnh tu ma giả.

Binh lực chỉ có bấy nhiêu, nhưng chư vị trưởng lão lại cấm bọn hắn không được tự ý đi á·m s·át, phải tuân theo mệnh lệnh khi nào có lệnh mới được làm.

Chuyện này cũng dễ hiểu, dù sao bọn hắn đã trốn đến đây, nhưng tu tiên giả vẫn ngang nhiên thành lập doanh trại, mà số lượng tu sĩ đóng quân lại không có bao nhiêu, Tựa như đang dẫn dụ tu sĩ ma đạo đến diệt sát bọn hắn vậy.

Cũng vì vậy mới khiến tu sĩ Kim Đan Kỳ bên ma đạo, nghĩ đây là một cái bẫy được bày sẵn chờ bọn hắn lọt vào mà thôi.

Cho nên bọn hắn không dám mạo muội hành động, mà những vị trưởng lão ma đạo này tựa hồ cũng đang thực hiện một cái kế hoạch gì đó.



Nếu không, với binh lực của hai bên chẳng khác gì nhau, thì làm sao bọn hắn lại dễ dàng thất thủ như vậy, chui vào hạp cốc này trốn.

Mặc dù nơi hạp cốc này cương phong mãnh liệt, nhưng dùng để ẩn núp, phòng thủ là một lựa chọn không tồi. tu sĩ ma đạo đã ẩn nhẫn sống ở nơi hoang vu Bắc Châu mấy ngàn năm, nhịn nhục thêm một khoảng thời gian nữa thì có đáng gì?.

" Không, chỉ với thực lưc của chúng ta đến quá gần doanh địa của bọn hắn làm sao chiếm được tiện nghi gì!. Có doanh địa tất có đội ngũ phụ trách dò xét xung quanh, chúng ta cứ ra tay với những tiểu đội đi tuần tra này trước. Làm suy yếu thực lực của bọn hắn rồi hẵng đến gần doanh địa."

Thi Ma nhếch miệng cười nói.

" Thi Ma sư huynh nói không sai!. một tiểu đội thường chỉ có mười người, mà hiện tại chúng ta có hai mươi người, muốn diệt sát bọn hắn không phải chuyện gì khó. Đợi đến khi giải quyết xung quanh tiểu đội tuần tra rồi tiến đến doanh địa á·m s·át cũng không muộn!"

" Đúng vật! Nên tiêu diệt nhóm tu tiên giả đi tuần tra này trước, nếu không bọn hắn trong lúc tuần tra phát hiện chúng ta, thông báo về doanh địa sẽ rất phiền phức!"

Chúng tu ma giả nhao nhao đồng ý

Những tu ma giả này đã giao chiến cùng với tu sĩ hai tông thời gian dài, nên thói quen phân phối tiểu đội của hai tông đều nắm rõ như lòng bàn tay.

" Nhưng mà, đám tu tiên giả này rất giảo hoạt, cùng nhát gan! Nếu bọn hắn thấy chúng ta nhiều người nhất định sẽ đào tẩu, muốn truy đuổi cũng khó.



Hay là chúng ta chia hai mươi người thành hai tiểu đội, một trước một sau cách nhau mười dặm. Tiểu đội đi phía trước nếu phát hiện đội ngũ tuần tra, trước tiên cứ dây dưa kéo dài thời gian, chờ tiểu đội ở phía sau đi tới, cùng nhau mạt sát bọn hắn!"

" Ừ !"

Thi Ma nghe vậy gật đầu, bắt đầu chia thành hai đội, một trước một sau tiến đến phụ cận doanh địa tu tiên giả.

Lê Hạo mang theo đội ngũ của mình, dọc theo lộ tuyến đã định sẵn đi tuần tra. Con đường này gần một năm qua nhóm người Lê Hạo đã đi muốn mòn.

Khi mới bắt đầu nhận nhiệm vụ này, một số người đi theo Lê Hạo nội tâm vô cùng sợ hãi, dù sao đâu phải ai cũng không s·ợ c·hết, nhất là khi nghe thủ đoạn g·iết người vô cùng tàn nhẫn của tu ma giả, nhưng theo thời gian cả đội mỗi ngày đều thuận lợi bình an mà đi một vòng, không phát sinh bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, bọn hắn liền bình tĩnh trở lại thong dong cùng Lê Hạo đi tuần tra.

" Ngừng!"

Lê Hạo dẫn theo đội ngũ đi mấy canh giờ, đột nhiên giơ tay lên ra hiệu dừng lại, nhìn về phía xa cẩn thận dò xét một số tảng đá to lớn trên hoang nguyên.

Lê Hạo mơ hồ cảm nhận được một chút sát khí, nội tâm ngưng trọng toàn lực phóng xuất linh thức cần thận dò xét mấy dặm xung quanh.

Lê Hạo mấy năm qua mặc dù vẫn chưa đột phá cảnh giới, nhưng hắn nhờ vào Ngũ Hành Tiên Phủ ở thức không ngừng rèn luyện, nên cường độ linh thức của hắn đã đột phá đến Trúc Cơ Trung Kỳ.

Mà linh thức càng cường đại, phạm vi cảm ứng sẽ càng rộng, khi dò xét cũng thêm phần chuẩn xác. Cường độ Linh Thức Trúc Cơ Trung Kỳ có thể dò xét trong phạm vi tám dặm xung quanh, khoảng cách càng gần càng rõ ràng.

Sau khi phóng xuất linh thức cảm ứng xung quanh một hồi, nội tâm Lê Hạo không khỏi cười lạnh.



Bởi vì lúc này Lê Hạo đã phát hiện, cách nơi mình đang đứng tầm bốn dặm, có một nhóm người đang ẩn núp, mặc dù những tên này ẩn giấu khí tức rất tốt, nhưng vẫn để hắn bắt được một tia sát khí.

Ở phía sau những tảng đá này có tầm mười tên tu sĩ đang ẩn núp, trong đó có chín tên là tu sĩ Luyện Khí Kỳ, chỉ có một tên Trúc Cơ Sơ Kỳ. Lúc này bọn hắn vẫn tưởng rằng, nhóm người Lê Hạo chưa phát giác được gì.

Tiểu đội chín người khác đương nhiên chưa hay biết chuyện gì, hoặc phát hiện được điều gì bất thường.

Nhưng Lê Hạo là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, theo vai vế mà nói hắn chính là sư thúc, tự nhiên biết Lê Hạo sẽ không vô duyên vô cớ cảnh giác như vậy.

" Lê sư thúc, có chuyện gì vậy?"

Huỳnh Kim là người quen biết lâu nhất với Lê Hạo, sau khi nhìn xung quanh trên hoang nguyên chỉ có đá sỏi không có gì bất thường, lúc này hắn nghi hoặc cất giọng hỏi.

" Có một tiểu đội mười người, đang tiềm phục ở phía trước cách chúng ta năm dặm.

Lê Hạo thần sắc bình thản, ánh mắt loé lên một vệt hàn quang nói.

" Có mười người, vậy thực lực của bọn hắn so với chúng ta không khác gì nhiều. Lê sư thúc, chúng ta bây giờ cùng bọn hắn chiến một trận hay là lập tức trở về doanh địa cầu viện ?"

Trong đội ngũ, chúng tu sĩ thần sắc khẩn trương nhìn nhau. Từ lúc đóng quân ở đây đến bây giờ, đã trôi qua được một năm, tu sĩ ma đạo đều trốn vào Hạp Cốc, không thấy bóng dáng, nếu có thì rất nhanh liền bị những tu sĩ Trúc Cơ kỳ diệt sát. Không nghĩ tới hôm nay bản thân của mình sẽ gặp được.

Mà thực lực của hai bên, chênh lệch không nhiều, trận chiến này có thể nói là thắng bại khó liệu.