***Ở nhà họ Mai***
Thiên Khôi nhận được thư nặc danh, bên trong đều là những bằng chứng về vụ việc Kiều Lạc sinh con năm đó. Anh liền sai thư kí điều tra lại mọi chuyện....
- Cậu thuê thám tử điều tra xem chuyện này rốt cuộc là thế nào???
Thư ký gật đầu rồi rời khỏi phòng làm việc, Thiên Khôi hoài nghi về chuyện này nên gọi điện thoại cho ai đó theo dõi nhất cử nhất động của Hạ Vy.
Đúng lúc này, Hạ Vy từ bên ngoài trở về. Người giúp việc nhanh chóng bưng cafe vào trong để thông báo lại...
- Cậu chủ, bà chủ đã về!
- Đêm qua cô ta có về không?
Thiên Khôi gằn giọng hỏi, người giúp việc chỉ im lặng lắc đầu, sau đó cầm lấy khay đựng đi ra ngoài. Từ lúc kết hôn đến giờ Hạ Vy luôn ra ngoài ít khi trở về nhà, kể cả trời tối muộn cũng lén lút rời đi, anh có liên lạc với bạn bè người thân của cô hỏi thăm thì họ lại nói Hạ Vy không đến nhà khiến cho anh nghi ngờ.
Ở trong phòng ngủ, Hạ Vy sau khi tắm xong thì thay váy ngủ đi ra nằm trên giường. Tay cầm hộp kem thoa đều lên chân, Thiên Khôi lúc này đi vào chất vấn....
- Tối qua cô đi đâu?
Hạ Vy nghe vậy thì vẻ mặt vẫn bình thản, giọng nói nhẹ nhàng.
- Tôi có việc quan trọng nên đi gấp, không lẽ anh nghĩ tôi là loại người mèo mả gà đồng à?
Nhìn thấy bộ dạng cô không chút lo lắng nên Thiên Khôi cũng không muốn tiếp tục dây dưa với cô, anh cũng chỉ khuyên nhủ...
- Cô nên nhớ bản thân vẫn đang mang thai, tốt nhất nên ở nhà dưỡng thai cho tốt!
Nhờ anh nhắc nên Hạ Vy mới nhớ mình đang mang thai, cô bất giác đưa tay sờ lên bụng mà vuốt ve. Thiên Khôi thấy vậy thì cũng rời khỏi đó, Hạ Vy nghĩ đến cảnh sau này Thiên Bảo và con mình sống chung với nhau khiến cho cô tức giận liền tìm cách trừ khử Thiên Bảo.
Một thời gian sau, lúc này Hạ Vy đã mang thai được 3 tháng, sau khi Thiên Khôi điều tra xong mọi chuyện liền rước Thiên Bảo về nhà. Hạ Vy thấy vậy thì nổi giận liền chạy xuống chất vấn....
- Chuyện gì đây??? Sao thằng bé lại ở đây??
Thiên Khôi bình thản trả lời lại...
- Nó là con trai của tôi! Chẳng lẽ tôi không thể đưa con mình về nhà sao???
Thiên Bảo nhìn thấy vẻ mặt đáng sợ kia của Hạ Vy thì sợ hãi, liền núp sau lưng Thiên Khôi. Cảnh này chọc giận Hạ vy nên cô tức giận nói...
- Thằng bé lớn cỡ này rồi, anh dám ăn vụng ở bên ngoài sau lưng tôi à???
- Cô nói quá rồi, vốn dĩ Thiên Bảo là con của Kiều Lạc và tôi! Năm đó là ba tôi đã hăm doạ cô ấy nhưng cô ấy vẫn chịu đựng âm thầm sinh đứa bé này ra, còn cô chỉ là người đến sau thôi.
Nói xong, Thiên Khôi nắm tay Thiên Bảo đi vào trong phòng. Chưa để Hạ Vy hả giận thì Thiên Khôi nói vọng ra....
- Tôi cũng đã nhập tên thằng bé vào hộ khẩu rồi, từ nay nó chính là đứa con trai lớn của tôi. Cô cũng nên đối xử tử tế với nó!
Nghe lời này, Hạ Vy điên lên đập phá hết đồ đạc phía dưới, sau đó cô ra ngoài lái xe rời khỏi. Thiên Khôi đứng cạnh cửa sổ thấy vậy thì gọi điện thoại cho người khác...
- Bám theo cô ta, không được để xảy ra sơ xuất!
Thiên Bảo ở trong phòng tò mò hỏi...
- Ba....mẹ của con đâu???
- Mẹ của con tạm thời bận xử lý công việc nên chưa thể về, con ở đây muốn gì thì cứ nói với ba!
Thiên Khôi nhẹ giọng nói, ánh mắt nhìn Thiên Bảo càng ôn nhu hơn.
Vài ngày trước, Thiên Khôi sau khi điều tra xong liền đến tìm ba mình để hỏi chuyện. Ông Mai biết mọi chuyện đã bị lộ nên cũng thừa nhận....
- Thiên Bảo chính là con ruột của con, năm đó là ta đã đến bệnh viện để giành lấy đứa bé về!
- Vậy Kiều Lạc có biết Thiên Bảo là con của mình không?
- Có lẽ không, nếu như Hạ Vy không nói thì Kiều Lạc sẽ không biết được!
Thiên Khôi không ngờ đến ngay cả Hạ Vy cũng biết chuyện này thế mà lại giấu anh, trong lòng anh hoài nghi về chuyện Kiều Lạc xảy ra ở tiệc cưới có lẽ cũng do Hạ Vy giở trò. Càng nghĩ anh càng cảm thấy Hạ Vy là người nguy hiểm, vì vậy anh đã nhanh chóng đến một nơi mà ông Mai gửi Thiên Bảo để đón về, nhằm để nhập tên vào hộ khẩu nhận người thân.