Mẹ Ơi! Ba Đâu?

Chương 38: Ân oán (2)




Sau khi sinh xong Tư Duệ lén lút mang con đến nhà Di Hòa. Bà gặp Hoài An, kể cho cô nghe mọi việc, chưa hết bà còn dùng những lời lẽ khó nghe công kích cô, nó như lưỡi dao từng nhát từng nhát cứa vào trái tim đang đập loạn lên của Hoài An.

"Tôi đã có con với anh ấy, anh ấy đã chán ghét cô rồi. Tôi cũng muốn có địa vị cho cả tôi và con gái của mình. Cô có thể ly hôn với anh ấy không. Dù sao cô níu kéo một người đàn ông không yêu mình để làm gì chứ" Tư Duệ sắc bén nói ra từng lời, bà muốn làm vợ chính thức của Di Hoài, nhưng bà đâu biết rằng người đàn ông đó khi không có Hoài An bên cạnh thì ông cũng chỉ là kẻ trắng tay.

Mọi thứ xung quanh người mẹ trẻ vừa mới sinh con như tan vỡ. Còn gì nhục nhã hơn việc bị người chồng mà mình hết mực yêu thương đi nói với người phụ nữ khác rằng không hề yêu mình. Hoài An đau đớn nghĩ đến cái chết, cô đã bị Di Hòa ép đến đường cùng rồi, vốn dĩ cô định giết bé gái mà mình mới sinh rồi sau đó tự tử. Nhưng nhìn khuôn mặt ngây thơ của con, một người mẹ như cô không nỡ ra tay. Cô chỉ muốn kết thúc cuộc đời đau khổ của mình để giải thoát cho người đàn ông đó có thể tự do. Vốn dĩ cô đã hết sức rồi không thể gắng gượng thêm nữa. Hoài An không thể sống mà nhìn thấy người mình yêu thương, yêu thương người phụ nữ khác được.

Hoài An thơ thẩn ngồi trên giường, trên tay là một nắm thuốc ngủ, cô nhẹ nhàng cho con bé bú lần cuối, sau này có lẽ sẽ không được bú sữa mẹ nữa rồi. Cô bỏ một nắm thuốc vào miệng rồi nuốt, nuốt cả những đắng cay vào lòng. Hoài An lạnh lẽo nằm xuống giường, chẳng ai phát hiện ra cô bởi Di Hòa chưa trở về nhà kể từ ngày cô sinh con, hắn ta lúc thì ở công ty làm việc, lúc thì ở chỗ Tư Duệ, chưa một lần hắn về thăm cô.

Đứa bé khóc, như ý thức được việc gì, nó khóc đến nỗi khang cả cổ. Nhưng sẽ chẳng còn ai vỗ về nó nữa rồi.

Đến khi Di Hòa trở về, cái xác kia đã lạnh ngắt từ bao giờ, ông thơ thẩn ôm con nhỏ. Nhưng thật khốn nạn, thay vì thương tiếc cho người nằm đó, ông lại nghĩ cách làm sao để gia đình vợ không tống cổ ông ra khỏi công ty... Nếu không ông sẽ mất tất cả.

Di Hòa tạo hiện trường giả rằng sau khi sinh về nhà vợ ông bị sót nhao nên qua đời, ông mua chuộc cả bác sĩ để làm giấy chứng tử cho vợ mình.

Tư Duệ cũng không đạt được mục đích. Khi ông biết Tư Duệ tìm gặp vợ mình nói những lời cay nghiệt đó. Cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng, mỗi khi âu yếm Tư Duệ, Di Hòa lại bị vợ mình ám ảnh. Cứ như vậy không nói không rằng, ông bỏ ra đi, không tìm Tư Duệ nữa.

Bà nghĩ mình bị Di Hòa phụ bạc nên tìm người đàn ông khác để cưu mang 2 mẹ con bà, và đó chính là Vu Quân. Mỗi khi Tư Duệ nhìn thấy Kim Ngọc bà lại nghĩ đến những chuyện trước kia, nghĩ đến người đàn ông tệ bạc đó. Dần dần trở nên chán ghét Kim Ngọc.

Mãi đến khi Tiểu Mẫn 16 tuổi cô vô tình tìm thấy nhật ký của mẹ mình. Cô mới biết được sự thật không phải như lời ba mình nói. Cô thương mẹ bao nhiêu thì nỗi hận càng lúc càng lớn bấy nhiêu. Tiểu Mẫn phải trải qua tuổi thơ thiếu vắng tình yêu của mẹ. Ngày ngày cô đều cô đơn tồn tại một cách vô thức. Mọi bất hạnh của cô đều đổ lên người em cùng cha khác mẹ của mình là Kim Ngọc. Tại sao Kim Ngọc lại có mẹ còn cô thì không. Nếu giết Tư Duệ thì quá đơn giản cho bà. Tiểu Mẫn muốn bà phải thấy con mình rơi vào đường cùng không lối ra, rồi tự giải thoát như mẹ cô từng làm.