Mẹ Ơi! Ba Đâu?

Chương 37: Ân oán (1)




Kim Ngọc tỉnh dậy cảm giác hai tay đau nhức vì bị trói, xung quanh cô tối quá, không thể nhìn thấy rõ, chỉ có thể nhờ nguồn sáng từ ánh trăng le lói. Dường như trong căn phòng còn có hai người nữa.

Kim Ngọc hai tay bị trói cố gắng di chuyển từng chút từng chút một, cô đến gần 2 người khác cũng bị nhốt trong phòng

"Mày tỉnh rồi à" Tư Duệ mệt mỏi lên tiếng khi thấy Kim Ngọc động đậy.

"Là mẹ sao, là ai đã làm chuyện này" Hèn gì lúc nãy cô không thấy mẹ mình đến dự hôn lễ.

"Con bạn quý giá của mày chứ còn ai nữa" Tư Duệ khinh miệt nhổ máu từ khóe miệng bị rách.

Tại sao Tiểu Mẫn lại làm việc này chứ. Kim Ngọc nhớ đến lần trước ở bệnh viện Tiểu Mẫn có nhắc về chuyện gì đó do mẹ cô gây ra.

"Mẹ có gì dấu con không" Mặc cho Kim Ngọc hỏi bà nhiều lần, nhưng Tư Duệ vẫn không trả lời.

"Thả Tao ra, tao không phải ba mày, tao không liên quan gì đến mẹ con mày hết." Lúc này Vu Quân lên tiếng lấn át hai mẹ con cô. Ông dùng hết sức vùng vẫy nhưng không thể thoát ra được.

Kim Ngọc mặc kệ lời nói đau lòng kia của ba mình, cô chỉ quan tâm đến sự thật, tại sao Tiểu Mẫn lại hận gia đình cô đến vậy.

"Rầm" Tiếng mở cửa, ánh sáng từ đèn pin chiếu trực tiếp vào ba con người đang lem luốc ngồi trong góc phòng khiến cho cả ba bất giác nheo mắt lại.

"Hahaha" giọng cười lảnh lót của Tiểu Mẫn, cô ngồi trên chiếc xe lăn, trông bộ dạng cũng thảm thương không kém. Tiểu Mẫn mặc chiếc đầm dài màu trắng phủ đến tận gót chân.

"Sao, bà không dám kể những chuyện nhơ nhuốc mà bà đã làm với gia đình tôi ư".

Tiểu Mẫn lăn bánh xe đến gần Kim Ngọc, cô ta bóp chặt miệng Kim Ngọc, khiến cô đau đớn nhăn mặt lại:" Bà không nói, vậy được để tôi kể thay bà vậy". Tư Duệ im lặng ngồi đó, bà cuối đầu không dám nhìn thẳng vào Tiểu Mẫn.

Vào 20 năm trước, Hoài An vui mừng thông báo cho cho Di Hòa rằng cô đã có thai. Nhưng người đàn ông kia thay vì vui mừng thì hắn ta cảm thấy khó xử, bởi lẻ nhân tình của ông cũng đang mang thai.

Thấy thái độ lạnh nhạt của chồng Hoài An có chút hụt hẫng, vốn dĩ cô cũng biết được rằng Di Hòa cưới cô chỉ vì gia tài của gia đình cô, nhưng biết làm sao được khi trái tim nhỏ bé của Hoài An đã rung động vì ông ta. Cô mặc kệ hắn đối với cô là gì cũng được chỉ cần có Di Hòa bên cạnh cô sẽ mù oán cảm thấy hạnh phúc rồi. Đôi khi tình yêu thật kì lạ, nó khiến người ta bất chấp mọi thứ mà chấp nhận nhau, người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng họ bị điên, nhưng khoang đã chỉ có người trong cuộc mới hiểu tại sao lại như vậy. Chẳng qua là chưa gặp được người khiến bạn điên cuồng yêu, mà tự ôm lấy tổn thương vào mình mà thôi.

Từ khi cưới Hoài An đến giờ Di Hòa chỉ lao đầu vào công việc, thỉnh thoảng ông tìm ra bên ngoài để giải tỏa, trong quán bar ông gặp được Tư Duệ là nhân viên phục vụ, ngày đó bà rất cá tính và mạnh mẽ, bà cũng là một con người tham tiền vì tuổi thơ cơ cực nên Tư Duệ sớm bước chân vào chốn tệ nạn, bất cứ việc gì làm ra tiền bà cũng làm. Di Hòa lần đầu gặp Tư Duệ, ông đã bị cuốn hút bởi nét đẹp củ bà, vốn dĩ ông chỉ muốn chơi bời một chút với bà, nhưng không ngờ Tư Duệ lại mang thai.

Biết được gia đình Di Hòa giàu có, bà muốn lợi dụng đứa con này để kiếm chút ít. Nhưng một lần nữa bà lại rơi vào lưới tình của Di Hòa. Con người tham lam của Tư Duệ không chỉ muốn tiền mà muốn luôn cả người đàn ông này nữa.

Ngày mà Hoài An trở dạ sinh con. Lúc yếu đuối nhất, người phụ nữ nào cũng mong muốn bên cạnh có người đàn ông để có thể nương tựa vào. Hoài An không may mắn như vậy, khi cô đau đớn vật vả sinh con thì Di Hòa lại đang âu yếm cùng Tư Duệ, vài ngày nữa cũng sắp sinh.

Hoài An cũng đoán được chồng mình bên ngoài có nhân tình nhưng không ngờ ông lại đối xử tàn nhẫn như vậy với cô. Nỗi đau thể xác lẫn nỗi đau tinh thần đang từng chút từng chút hành hạ lấy cô.