Mẹ Kế Ở Cổ Đại Làm Cá Mặn

Chương 316




Ôn Diệp gật đầu, rồi sau đó ôm một bụng bí mật về lại Tây viện.

Khi Ôn Diệp trở về, Từ Ngọc Tuyên đang chơi đốt tuyết trong sân, cậu bé chơi rất vui vẻ.

Trên người mặt bộ đồ kín như bưng, lại có đám người Kỷ ma ma, Nhẫn Đông, Hà Hương đứng đó, nhìn thấy Ôn Diệp về, cậu bé cũng không có ý định chạy theo.

Từ Nguyệt Gia đã chờ ở trong thư phòng từ lâu, nghe thấy tiếng bước chân tới gần, hắn ngẩng đầu lên, thấy trên khuôn mặt Ôn Diệp nhuốm u sầu, lập tức hiểu ra ngay: "Đại tẩu đã nói hết với nàng rồi?"

Ôn Diệp giật mình ngạc nhiên: "Sao chàng biết được?"

Từ Nguyệt Gia nghe nàng hỏi vậy thì nói: "Đoán."

Ôn Diệp ngồi gần hắn, ánh mắt trở nên nghiêm túc: "Vậy nên Tuyên Nhi thật sự không phải nhi tử ruột của chàng?”

Từ Nguyệt Gia nhìn cục bông đang di chuyển ngoài cửa sổ, nói: "Thằng bé vốn nên gọi ta một tiếng cữu cữu."

Ôn Diệp cũng nhìn theo, nói: "Vậy tại sao lúc trước lại chọn để thằng bé gọi chàng là phụ thân vậy?"

Từ Nguyệt Gia khựng lại một chút, rồi bình tĩnh giải thích: "Sinh con nối dõi với ta mà nói cũng chẳng phải chuyện quan trọng, lựa chọn như vậy phần lớn là bịt miệng người ngoài."

Ôn Diệp dừng lại, nói: "Lời của lang quân thật là mới lạ."

Nàng nhìn hắn như gặp quái thai.

Từ Nguyệt Gia lại nói: "Người đời theo đuổi những chuyện khác nhau, và ta không phải người duy nhất trong số đó."

Ôn Diệp nhìn cục bông nhỏ chạy tới chạy lui trong sân, nói: "Vậy tại sao sau đó lang quân lại muốn cưới?"

Từ Nguyệt Gia: "... Bởi vì Thánh Thượng."

"Chuyện Tuyên Nhi, ta không hề giấu giếm Thánh Tượng, sau khi "mẫu thân" Tuyên Nhi qua đời một năm, thánh thượng đã muốn tứ hôn cho ta."

"Tứ hôn?" Ôn Diệp quay đầu nhìn về phía hắn: "Vậy Thánh Thượng chọn nhà ai?"

Từ Nguyệt Gia khô khốc nói: "Biểu tỷ của Thái Tử điện hạ."

Ôn Diệp tò mò: "Vậy tại sao lại không cưới?"

Từ Nguyệt Gia trả lời: "Khi Thánh Thượng có ý muốn tứ hôn cho ta, người đó nghe được tin tức từ phía Hoàng Hậu, cho nên lén tới tìm ta, tỏ ý nàng ta không muốn."

"Ta cũng không có lòng muốn "cưới thê", chỉ là nhìn ý của Thánh Thượng, nếu có một ngày ta chưa tái giá thì chuyện như vậy sẽ tiếp tục tái diễn."

Ôn Diệp cũng đã hiểu được đại khái, cho nên nàng có thể thành đôi với Từ Nguyệt Gia, trong đó vẫn còn có chất xúc tác là Hoàng Đế.

"Có điều tại sao rốt cuộc lại là ta?" Nàng trước nay luôn nằm trong xó xỉnh, trong Quốc Công phủ này ai tinh mắt mà lôi được nàng ra thế này.

"Là một chuyện trùng hợp." Từ Nguyệt Gia đã suy nghĩ rất nhiều lần, không ngờ "duyên phận lại có tồn tại thật, hắn nói: "Lúc trước Thánh Thượng lệnh ta điều tra vụ án dư đảng Cửu Vương, ta điều tra ra vị thứ tỷ của nàng từng có dính líu đến Cửu Vương."

Ôn Diệp nghe vậy, bỗng nhiên hết hồn: "Nhà họ Ôn chúng ta trong sạch."

Từ Nguyệt Gia: "... Ta biết."

Ôn Diệp khẽ thở phào một hơi, nói: "Quả nhiên lang quân chính là vị quan tốt nghiêm túc, cẩn trọng, công bằng."

Từ Nguyệt Gia: "..."

Ôn Diệp tiếp tục: "Vậy sau đó thì sao?"

Từ Nguyệt Gia im lặng trong một giây, nói: "Chuyện sau đó, chẳng lẽ nàng còn chưa rõ sao?"

Ôn Diệp: "Chẳng lẽ lang quân không sợ ta cũng không tình nguyện sao?"

Từ Nguyệt Gia thản nhiên nói: "Ngay từ đầu đúng là có, nhưng cũng may sau khi nàng gả vào đã nhanh chóng giải bày nỗi phân ưu này cho ta."

Có điều lúc trước hắn đã có ý định sẽ hoàn thành tốt vai lang quân mà mọi nữ tử mong muốn.

Ngoại trừ tình nghĩa phu thê ra, vê những mặt khác hắn sẽ dành cho đối phương những thứ tốt nhất.

Có điều sau đó, đã xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn.

Cuối cùng người cần tình cảm kia đã trở thành hắn.

Ôn Diệp nghe đến đây, vội vàng nói: "Lang quân, chuyện cũ không nên nhắc lại, chúng ta hãy nhìn về phía trước."

Từ Nguyệt Gia lại nói: "Sao hôm nay da mặt nàng mỏng vậy?"

"Rõ ràng là vì ta bận tâm đến thể diện của lang quân, dù sao lúc trước biểu hiện của lang quân cũng..."

Ôn Diệp phản kích ngược lại: "Rất bình thường."

Từ Nguyệt Gia: "... Đúng là nên nhìn về tương lai, vậy cho nên với Tuyên Nhi, nàng có ý nghĩ thế nào?"