Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 773




(*là một thuật ngữ tiếng Trung dùng để chỉ một người phụ nữ trông giống như búp bê Barbie và có thân hình rất vạm vỡ.)

"Chỉ có thể làm như vậy." Phùng thị lại thở dài.

Tô Mộc Lam cũng thở dài theo.

Vốn dĩ ánh mặt trời buổi chiều rất thoải mái, cùng ngồi với người bạn thân của mình vừa chơi với trẻ nhỏ vừa nói về những câu chuyện thú vị của các gia đình, mà bởi vì tin tức xấu bất ngờ này liền khiến cho bầu không khí trở nên hơi nặng nề.

Bạch Vĩnh Lạc có lẽ cũng nhận thấy cảm xúc của những người lớn đang có chút sa sút, nên hôm nay cũng không năn nỉ người lớn ôm cậu bé nữa, chỉ chớp hai mắt, nhìn nơi này một chút, nhìn nơi kia một tí, không nói tiếng nào.

Đợi cho đến khi buồn ngủ thì cũng không khóc nháo, hai mí mắt nặng nề không mở ra được, đầu to giống như con gà đang mổ thóc vậy, thỉnh thoảng lại gật hai cái, cuối cùng nghiêng đầu trên xe đẩy và ngủ thiếp đi.

Đứa nhỏ ở trong xe sẽ ngủ không ngon nên Phùng thị liền ôm Bạch Vĩnh Lạc và bảo Tiểu Thúy đẩy xe về nhà trước.

Tô Mộc Lam cũng tiễn người ra đến cửa, lúc trở về nhìn đến mặt trời đang ngả về phía tây, lại thấy Bạch Thạch Đường đang ở trong sân rửa nấm tươi mới hái, nghĩ đến buổi tối sẽ làm nấm muối tiêu nên liền ngồi xuống cùng nhau chọn mấy cái nấm phẳng và dày.

"Đến giờ này rồi mà Tân Nguyệt vẫn chưa trở về." Tô Mộc Lam nói.

"Nàng không có việc gì đâu, trước bữa tối nhất định sẽ trở về." Bạch Thạch Đường nói: "Chắc hẳn ở trên huyện thành gặp phải đồ ăn ngon hoặc là đồ chơi gì đó, nhất thời ham chơi ham ăn nên quên mất thời gian mà thôi."

"Chàng cũng rất yên tâm với Tân Nguyệt đấy." Tô Mộc Lam suy nghĩ một chút rồi nói: "Dù sao cũng là đứa nhỏ mười sáu mười bảy tuổi, nếu không chúng ta đi dọc đường tìm kiếm một chút?"

Bạch Thạch Đường là huynh đệ kết nghĩa của Vạn Bằng Vân, mặc dù tình nghĩa vững chắc nên có một số việc cũng không thèm để ý, nhưng Vạn Tân Nguyệt dù sao vẫn là hòn ngọc quý trên tay của Vạn Bằng Vân, nếu như qua loa chuyện này thì có khi nào sẽ khiến cho Vạn Bằng Vân cảm thấy nhà bọn họ đối với Vạn Tân Nguyệt không đủ thân thiện hay không.

Cho dù là thân thích có cùng huyết thống, hay là huynh đệ kết bái thì rất nhiều thời điểm vẫn phải giữ gìn cẩn thận.

"Thật sự không cần đâu." Bạch Thạch Đường nói: "Đừng nhìn khuôn mặt của nàng giống như búp bê, tuổi tác cũng không lớn, nhưng thân thủ cũng không ở dưới ta đâu, cho dù gặp được chuyện gì phiền toái thì người xui xẻo cũng là người khác."

"Lúc trước bởi vì có lần đi giao hàng, ta đi cùng với đại ca, Tân Nguyệt lúc đó nói cái gì cũng phải đi theo, buổi tối tìm chỗ ngủ ở một quán trọ thì vô tình gặp phải hắc điếm, đối phương muốn bỏ thuốc mê vào bên trong cơm canh thì trùng hợp bị Tân Nguyệt đang đi tìm đầu bếp muốn đồ ăn gặp phải."

"Bọn họ thấy Tân Nguyệt chỉ là một tiểu cô nương, liền nghĩ muốn đánh ngất xỉu rồi giấu đi là được, kết quả là ba bốn tráng hán đều bị nàng đánh tơi bời trong phòng bếp, khi chúng ta nghe thấy động tĩnh nên đi tìm thì nàng còn đã tìm được bột mì trong bếp, muốn chúng ta nhanh chóng làm bánh canh cho nàng ăn." Hóa ra còn có chuyện như vậy.

Tô Mộc Lam thật sự không ngờ là nhìn qua Tân Nguyệt có vẻ là một cô nương ngây thơ hoạt bát và đáng yêu như vậy, mà lại có lực sát thương lớn như thế.

Quả thật là một King Kong Barbie đích thực.

Cũng phù hợp với câu nói là con người không thể chỉ xem bề ngoài.

"Nếu là như vậy thì ta cũng yên tâm hơn rồi."

Sau một lúc lâu thì Tô Mộc Lam mới khép lại khuôn miệng đang mở lớn, và tiếp tục công việc chọn nấm.

Bên này, Vạn Tân Nguyệt đã ở trong Thất Lý Hương đợi một lúc lâu, một mình đã ăn hết cả một nồi thịt dê kho tộ, khiến bụng của nàng có chút hơi căng.

Nhưng mà chờ đến khi tất cả khách hàng của Thất Lý Hương đều đã đi hết thì Vạn Tân Nguyệt cũng không nhìn thấy Lục Cảnh Nghiễn, người được miêu tả là trời quang trăng sáng trong lời nói của Cố Vân Khê.

Cuối cùng đành phải bất đắc dĩ đi tìm tiểu nhị của Thất Lý Hương hỏi về Lục Cảnh Nghiễn.

"Hôm nay Lục thiếu gia không đến Thất Lý Hương, khách quan có việc gì thì nếu không ngại có thể đi trong nhà nhìn một cái?"

Tiểu nhị thấy nàng vừa mở miệng đã nhắc đến tên của Lục Cảnh Nghiễn, nên chỉ cho rằng nàng là người thân hoặc là bạn bè của Lục Cảnh Nghiễn, vì vậy thái độ cũng vô cùng cung kính.