Bây giờ cũng đang là mùa hè, việc ăn uống và chỗ ăn ở cũng không phiền phức lắm, hơn nữa Bạch Kim Bắc cũng đã suy nghĩ mọi việc vô cùng chu đáo, những thứ nên mua thêm đều đã mua đầy đủ, đoàn người Tằng Chính Nghiệp ở lại cũng coi như thuận tiện và thoải mái.
Còn người của thôn Bạch gia thì cũng biết những người này là người mà lúc trước Bạch Khang Nguyên đã nhắc tới, muốn ở trong thôn dạy cho mọi người cách trồng nấm nên cũng vô cùng kính trọng và nhiệt tình.
Nhà này tặng một ít trứng gà, nhà kia tặng một ít bột mì, rau dưa cùng với tương dấm,...….
có thể nói là tất cả mọi thứ đều được cung cấp tới cửa.
Có một số gia đình có cuộc sống khó khăn hơn nên không có đồ vật gì có thể lấy ra được, thấy đoàn người Tằng Chính Nghiệp đều là nam nhân nên đã giúp làm một số công việc như giặt quần áo, để cho mấy nam tử bọn họ không cần phải lo lắng về những điều nhỏ nhặt này.
Đoàn người Tằng Chính Nghiệp thấy người trong thôn Bạch gia đối xử với bọn họ hết sức tôn trọng, cũng cảm thấy tính cách của thôn dân vô cùng giản dị, làm người cũng kiên định, nên ấn tượng đối với thôn Bạch gia cũng vô cùng tốt, trong chuyện trồng nấm thì càng thêm tận tâm.
Trồng nấm thì trước tiên phải xây dựng một lều trồng nấm.
Phải ẩm ướt và ấm áp, còn thỉnh thoảng phải có ánh sáng nữa.
Tằng Chính Nghiệp dựa theo kinh nghiệm trồng nấm trước đây của mình nên đã thương lượng với Bạch Kim Bắc, sử dụng bãi đất trống ở chỗ cổng thôn để dựng một lều lớn làm nhà trồng nấm.
Được xây dựng bằng gạch xanh, mái nhà được lợp bằng gỗ, không dùng ngói mà dùng rơm rạ và ruột cây đay cán mỏng để dệt thành từng tấm chăn dày, giống như làm rèm cuốn lợp ở trên mái.
Các bức tường của lều trồng nấm cũng phải để lại một cửa sổ có diện tích đủ lớn, đồng thời cũng phải phủ một lớp chăn dày như trên mái để đảm bảo có đủ độ ấm, cũng thuận tiện để khi quá nóng thì có thể mở ra để thông gió và giảm nhiệt độ.
Xây dựng xong lều trồng nấm thì liền bắt đầu trồng các khuẩn nấm mà Tằng Chính Nghiệp mang đến.
Trộn lõi ngô, vỏ cây bông, và gỗ vụn,...… mài nghiền nát, để làm thành một loại đất phù hợp cho khuẩn nấm sinh trưởng, giữ cho toàn bộ đất đều ẩm ướt và sạch sẽ, sau đó lặng lẽ chờ đợi nấm chậm rãi sinh sôi.
Đám người Tằng Chính Nghiệp dạy vô cùng cẩn thận và tận tâm, và những người làm công việc trồng nấm ở thôn Bạch gia cũng học thật sự nghiêm túc.
Việc gieo trồng nấm liền nhanh chóng được triển khai.
Đến cuối tháng 7 thì lều nấm bên kia đã thu hoạch được những cây nấm đầu tiên, là nấm rơm.
Nấm rơm có tốc độ sinh sôi nhanh, thực tế thì hơn hai mươi ngày đã có thể phát triển và trưởng thành rồi, trong khi các loại nấm hương thông thường thì phải cần thời gian gấp ba lần.
Tiếp theo, bắt đầu thu hoạch thêm nấm sò và các loại nấm khác.
Nấm rơm, nấm sò thêm cả nấm hương được mua từ trước thì bên xưởng đã bắt đầu sản xuất lô nước sốt nấm đầu tiên.
Dựa theo công thức có hương vị tuyệt vời của Tô Mộc Lam, xưởng đã làm ra nước sốt nấm vô cùng thơm ngon, cho dù là trộn với cơm ăn hay là trộn với mì, hoặc để làm thức ăn nhắm rượu và làm gia vị cho các món ăn khác thì đều vô cùng tuyệt vời.
Mà lô nước sốt nấm đầu tiên sẽ được gửi tới Ngô Ký, Thất Lý Hương và cửa hàng thịt kho của Lưu thị để tiến hành bán thử.
Và tình hình bán hàng thử nghiệm cũng giống như tình trạng của lều nấm bây giờ, đang phát triển vô cùng mạnh mẽ.
"Chỉ mới đến đây được tầm hai tháng mà tình huống đã tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của ta."
Đêm tháng tám, cũng chính là thời điểm thời tiết ôn hòa, trăng sáng lên cao, Tằng Chính Nghiệp và Bạch Thạch Đường ở trong sân cùng uống trà và nói chuyện.
Nhà này là do Tằng Chính Nghiệp lúc sau tự mình xây dựng, nhờ Bạch Khang Nguyên ở thôn Bạch gia tìm một mảnh đất thích hợp, sau đó lại nhờ người trong thôn đến hỗ trợ xây dựng.
Hai phòng một sân, cũng đủ rộng rãi, phòng ở cũng đủ lớn, dư dả cho Tằng Chính Nghiệp và tất cả các tiểu nhị đi theo hắn có thể ở lại.
"Nhưng theo ta thấy thì ngươi mới sử dụng ba phần sức lực vào việc này thôi." Bạch Thạch Đường nói: "Sao, vẫn còn muốn cất giấu đến khi nào?"