"Bây giờ học đường được chuyển sang cạnh nhà của chúng ta rồi thì sau này sẽ không sợ bị đi học muộn nữa." Bạch Lập Hạ cười vui vẻ.
Bạch Trúc Diệp hơi hé miệng: "Chuyện này hình như chỉ có Nhị tỷ mới sợ thôi."
Bạch Thủy Liễu và Bạch Trúc Diệp xưa nay đều rất siêng năng với việc học tập, hầu như không bao giờ chậm trễ chuyện gì cả, ngược lại Bạch Lập Hạ lại thường xuyên do mê tập quyền pháp nên luôn kéo dài việc học đến làm cuối cùng, sau đó buổi sáng cũng thường xuyên bởi vì luôn nằm trên giường không chịu dậy nên rời giường muộn nhất.
"Ta là tỷ tỷ, muội không thể chê cười ta như thế." Bạch Lập Hạ vươn tay nhéo hai má tròn tròn của Bạch Trúc Diệp, sau đó nói: "Nhưng mà chuyển đến bên cạnh thật sự không tệ mà, thuận tiện hơn rất nhiều."
Vừa mở mắt ra liền có thể nhìn đến học đường gia tộc, trong đầu cũng sẽ nhớ ngay đến chuyện học, như vậy cũng coi như là động lực giúp cô bé học tập chăm chỉ hơn.
Tuy rằng không biết hiệu quả của việc này đến mức nào mà thôi.
Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam thấy ba đứa nhỏ chơi đùa, đứng ở bên cạnh cười không ngừng.
Thời tiết của những ngày tiếp theo đều vô cùng tốt.
Hầu như tất cả mọi người trong thôn đều đến giúp đỡ một tay, vật liệu xây dựng cũng sung túc đầy đủ, nên phòng học của học đường đã được xây dựng rất nhanh chóng.
Phần còn lại là làm tường vây xung quanh, lắp đặt cửa ra vào và cửa sổ, vận chuyển bàn ghế và các đồ vật lặt vặt khác.
Bạch Khang Nguyên chỉ đạo chuyện này và sắp xếp mọi việc vô cùng ổn thỏa, ngoại trừ vào lúc thời tiết không được tốt thì gần như không lãng phí bất kì thời gian nào.
Đợi đến cuối tháng 6 thì tất cả những đứa nhỏ trong thôn đều được đến học đường mới để đọc sách.
Phòng học mới của học đường gia tộc rất rộng rãi và sáng sủa, hơn nữa cũng nhân dịp lần xây dựng này nên Bạch Khang Nguyên đã thay bàn ghế cũ và đổi mới bảng cát học chữ, còn chuẩn bị thêm bàn cờ và quân cờ để Bạch Học Văn và Hách Thành Châu sẽ dạy bọn nhỏ chơi cờ vào lúc rảnh rỗi.
Cầm kì thi họa là chuẩn mực củba người đọc sách, học cầm thì cần phải có thiên phú, học đường bên gia tộc thì thực sự không cung cấp được đủ điều kiện cho việc học cầm, còn học kì thì cho dù đến lúc đó học không được giỏi nhưng cũng không đến nỗi ngay cả nhập môn cơ bản cũng không biết, như vậy sẽ khiến cho người ngoài cười chê hoặc khinh thường.
Đối với người lớn là vậy, còn đối với trẻ em thì chơi cờ cũng là một trò chơi giải trí sau những giờ đọc sách luyện chữ nhàm chán, vì vậy tất cả đều vô cùng hứng thú, sau khi tan học liền thường xuyên quấn lấy Bạch Học Văn và Hách Thành Châu đòi học chơi cờ.
Bạch Thạch Đường cũng được Bạch Khang Nguyên sắp xếp mời tới dạy bọn nhỏ luyện tập một ít quyền pháp cơ bản, để cho bọn nhỏ có thể phát triển sức mạnh và có năng lực bảo vệ bản thân.
Vì vậy học đường gia tộc mới này có thể nói là đã trở nên náo nhiệt hơn so với bình thường.
Còn bên học đường cũ thì Bạch Khang Nguyên cũng sắp xếp cho mọi người phá phòng ở cũ đi, rồi xây thêm mấy phòng mới.
Nhìn phòng ở mới được xây dựng, sân vừa mới được dọn dẹp, so với bên học đường gia tộc mới thì chỉ có hơn chứ không kém được, thôn dân cũng rất ngạc nhiên đều hỏi Bạch Khang Nguyên là đã xây học đường mới rồi còn sửa chữa lại học đường cũ làm gì.
"Chờ ta sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa thì sẽ thông báo cho mọi người, nếu không sắp xếp được thì không thể nói." Bạch Khang Nguyên cố tình úp úp mở mở.
Khiến cho thôn dân đều mắt to trừng mắt nhỏ, không biết Bạch Khang Nguyên đang bán thuốc gì ở trong hồ lô.
Nhưng mà nếu Bạch Khang Nguyên là người thu xếp chuyện này thì chắc hẳn cũng là vì lợi ích của cả thôn, lúc này không nói thì cũng là có lý do, đến thời điểm cần biết thì sẽ biết thôi.
Thôn dân liền đè nén sự tò mò của mình, không truy hỏi nữa.
Tháng 6 là đã vào giữa mùa hè rồi, tới cuối tháng thì trời càng ngày càng nóng hơn.
Theo sóng nhiệt tới là một vài chiếc xe ngựa đi theo đến thôn.