Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 537




Rồi sau đó lại tiếp tục học mấy ngày nữa, Tô Mộc Lam lại dạy Lưu thị cách bảo tồn nước kho thịt như thế nào, còn cả những việc cần lưu ý khi kho đồ chay và ăn thịt, trước hết bảo Lưu thị trở về tự mình thử một lần để chính mình có sự cân nhắc.

Sư phụ dẫn một người vào cửa tu hành, có làm được thịt kho hay không, công thức là một chuyện, được dạy là một chuyện, chính mình làm có được không, cũng là một chuyện khác...

Lưu thị hiểu rõ việc này, liền về nhà trước để luyện tập, thực hành.

Đồng thời cũng nhân thời gian này, tranh thủ thời gian tìm kiếm cửa hàng thích hợp ở trên thị trấn.

Việc xử lý sửa chữa cửa hàng cần một khoảng thời gian, nhân dịp thời gian này, vừa vặn nàng rèn luyện tay nghề một chút, như vậy, chờ đến thời điểm khai trương, món kho cũng có thể luyện tập tốt, hai bên đều không chậm trễ.

Ngoảnh đi ngoảnh lại đã tới ngày mà Bạch Mễ Đậu được nghỉ không phải tới học đường.

Dựa theo lời nói trước đó, Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam muốn mang Bạch Mễ Đậu đi tới trường huyện trên huyện thành để ghi tên đăng ký.

Hôm nay lớp học trong tộc của thôn không nghỉ ngơi, Bạch Thủy Liễu, Bạch Lập Hạ cùng Bạch Trúc Diệp còn phải tiếp tục đi học.

Lúc sáng sớm Tô Mộc Lam có làm bánh có nhân, dặn dò ba chị em đến buổi trưa thì hâm nóng lên, sau đó nấu một bát canh nóng mà uống.

Ba đứa trẻ ngày thường giúp đỡ nấu cơm, làm việc nhà,......, việc chăm lo cho chính mình vẫn không có bất kì vấn đề gì, sau khi đồng ý liền chạy đến lớp học trong tộc để học.

Bạch Thạch Đường đánh xe bò, chở Tô Mộc Lam cùng Bạch Mễ Đậu đi về phía huyện thành.

Tháng hai trời trong xanh, cỏ mọc tươi tốt, cảnh xuân cực đẹp.

ba người một mạch đi vào huyện thành.

Trường huyện nằm ở vị trí phía nam huyện thành, tuy Bạch Thạch Đường chưa bao giờ đi qua, nhưng thường xuyên nghe người ta đề cập đến, biết vị trí đại khái, sau khi tới gần, thoáng hỏi thăm, liền tìm được trường huyện.

Chỗ ghi tên đăng ký ngay ở cửa trường huyện, có quản sự bày cái bàn, người nào tiến đến ghi tên đăng ký khảo thí thì sẽ được kiểm tra hộ tịch thật hay giả, sau đó đăng ký tên họ.

Ghi tên đăng ký không cần phải nộp phí, chỉ đơn giản đăng ký, cho nên mặc dù người xếp hàng hơi nhiều, nhưng cũng không cần chờ lâu.

Đội ngũ chậm rãi đi về phía trước, rất nhanh liền tới lượt Bạch Mễ Đậu.

"Bạch Mễ Đậu, tên chữ là Vũ Lâm, chín tuổi, người của thôn Bạch gia." Quản sự nhìn công văn hộ tịch của Bạch Mễ Đậu, đăng ký đúng theo sự thật.

Sau khi viết xong liếc mắt nhìn Bạch Mễ Đậu một cái, cười nói, "Theo tuổi tác của cháu có lẽ năm nay ghi danh vào trường huyện thuộc loại nhỏ tuổi nhất, là cha mẹ cháu muốn cháu tới sao?"

Làm cha mẹ, phần lớn là chờ đợi con mình có thể sớm thành tài, vẫn có trường hợp bức bách đứa bé còn nhỏ tuổi như vậy tới trường huyện.

"Không phải thế, là cháu muốn ghi tên đăng ký, cha mẹ bảo cháu hỏi ý của tiên sinh, tiên sinh nói có lẽ là thi không đậu, nhưng nếu cháu tình nguyện đi thi thì có thể thử một lần." Bạch Mễ Đậu trả lời đúng sự thật.

"Cho nên cháu liền tới thử một lần?" Quản sự thấy Bạch Mễ Đậu hiền lành vui vẻ, khi nói chuyện cũng rất có trật tự, nên ông nở nụ cười, tình nguyện nói nhiều hơn với cậu bé một lát.

"Vâng." Bạch Mễ Đậu gật gật đầu, "Nếu hai cuộc thi cử mà không qua được thì phải chờ thêm hai năm nữa, nhưng cháu còn nhỏ tuổi, vẫn có thể chờ đợi được.

Nếu không thi thử cháu sẽ canh cánh trong lòng, không có cách nào an tâm đọc sách, ngộ nhỡ thi đậu, cũng coi như là tâm nguyện đạt thành mà."

Người đọc sách, phải chú ý không đi chệch hướng, tính tình nội liễm, hành động cử chỉ khiêm tốn.

Đặc biệt là giai đoạn cầu học càng nên như thế.

Cho nên càng nhiều thời gian đọc sách thì hành động và cử chỉ phần lớn khiêm tốn, hơn nữa còn có vẻ già dặn, không có quá nhiều tức giận vô cớ.

Thật sự không có nhiều người có vẻ hoạt bát linh động giống như Bạch Mễ Đậu đồng thời lại mang theo phong độ trí thức như vậy.

Quản sự có vài phần thích Bạch Mễ Đậu, gật gật đầu, "Nói không tồi."