Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 421




"Vâng, vậy thì làm phiền thím." Trương Môn Nghĩa mở miệng liên tục nói đồng ý...

Chuyện này chưa thành công cho nên trong lòng Trịnh thị có cảm giác thất bại, hiện tại sau khi nói rõ ràng cùng Trương Môn Nghĩa thì không ngồi lâu nữa, đi về nhà.

"Thím đi thong thả." Trương Môn Nghĩa tiễn Trịnh thị ra phía cửa sau, chờ bà đi xa mới trở lại sân nhà mình, tìm cái ghế ngồi xuống.

Trương Môn Nghĩa chậm rãi nhíu mày lại, sau đó thở dài một hơi.

Nhưng rốt cuộc hắn cũng là người sắp bước vào tuổi 30, mọi việc sẽ không để tâm đến những thứ vụn vặt giống như lứa tuổi trẻ nông nổi, nếu Tô Mộc Lam đã nói ra những lời như thế thì có nghĩa là nàng không hề có suy nghĩ muốn tái giá, cho nên không thể cưỡng cầu được.

Chỉ có thể nói, hai người có lẽ không có duyên phận.

Trương Môn Nghĩa suy nghĩ một khoảng thời gian thật lâu rồi mới đứng lên, thu xếp xem xét số lượng dê trong đàn, chuẩn bị lát nữa đi chăn dê.

Trên đời này rốt cuộc không có bức tường nào có thể ngăn nổi gió.

Chuyện Tô Mộc Lam cảm thấy Bạch Thạch Đường còn chưa chết sau một khoảng thời gian kế tiếp rốt cuộc vẫn lan truyền khắp trong thôn Bạch Gia.

Sau khi mọi người biết được việc này, phản ứng không giống nhau.

"Haiz, các ngươi nói xem, Tô thị này có phải bị rối loạn tâm thần rồi hay không, thế mà lại nói Bạch Thạch Đường còn sống?"

"Ta đoán là Tô thị không phải bị rối loạn tâm thần, sợ là trong lòng nàng ấy nhớ thương bọn trẻ, ngươi ngẫm lại xem, Tô thị này đối xử với mấy đứa bé tốt như vậy, sau này nếu tái giá thì bọn nhỏ phải làm sao?"

"Đúng thế, Tô thị này lại biết kiếm tiền, sau này tái giá mà nói, nếu có thể tìm được người tính tình tốt còn được, nếu gặp phải kẻ không ra gì, thế thì chẳng phải là nuôi thêm một miệng ăn hay sao? Nếu như vậy, thà mua một người hầu còn tốt hơn, đỡ phải phí công phí sức đúng không?"

"Các ngươi nói đều không đúng, Tô thị này tám phần là nhớ thương Bạch Thạch Đường, đến bây giờ vẫn không muốn tin Bạch Thạch Đường đã không còn nữa, ngươi xem, lúc trước khi Tô thị gả cho Bạch Thạch Đường, đó là phí bao nhiêu công sức mới được gả đó."

"Hiện tại ngẫm lại, lúc Bạch Thạch Đường không còn nữa, không bao lâu sau Tô thị như phát điên, nói không chừng cũng là vì đau lòng quá mức nên bản thân mới phát điên, nói đi nói lại, chung quy lại trong lòng vẫn quá thích Bạch Thạch Đường."

"Haiz, chẳng cần nhắc đến lý do là gì, nói đi nói lại chỉ có một kết quả là chắc chắn Tô Mộc Lam không muốn để lại đường lui cho bản thân, bằng không cũng không đến mức nói ra những câu như thế, phải biết rằng, mở miệng nói ra những lời này, sau này cả đời sẽ bị ràng buộc vào nhà Bạch Thạch Đường đó."

"Đúng vậy, không nói quá chứ Tô thị này thật đúng là không tệ …"

Nhiều ý kiến đánh giá và suy đoán, tới cuối cùng mọi người đều vô cùng nhất trí cùng một quan điểm, đó là cảm thấy Tô Mộc Lam là người trọng tình trọng nghĩa.

Là một người vợ hiền vẹn toàn, là mẹ kế tốt bụng.

Khiến mọi người tôn trọng, khiến người khác bội phục!

Chuyện phiếm đồn đi đồn lại trong thôn, một số lời nói truyền đến tai Tô Mộc Lam.

Khi nghe được những lời khen cùng sự tán thành của mọi người dành cho mình, Tô Mộc Lam vừa kinh ngạc vừa bất ngờ.

Nàng há hốc miệng, một lúc lâu sau cũng không khép lại được.

Hiệu ứng bươm bướm này biến thành bão cát đã lớn đến mức vượt quá sự tưởng tượng của nàng.

Nàng thật sự không ngờ rằng mình chỉ lấy một cái cớ để ngăn chặn con đường đào hoa của mình mà thôi, kết quả dẫn đến mọi người suy đoán lung tung, còn phong cho nàng tiếng vợ đảm mẹ hiền, khiến nàng trở thành đối tượng để người người khâm phục.

Có điều như thế cũng tốt, ở thời đại này, trước cửa quả phụ rất nhiều thị phi, quả phụ mang theo con trẻ cũng dễ dàng khiến người ta coi thường, nếu có danh tiếng như vậy truyền ra ngoài thì đều tốt cho nàng và bọn trẻ.

Chỉ có điều hơi có phần lừa gạt cảm tình của mọi người …