Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 412




Phùng thị nhìn Bạch Kim Bắc tràn đầy nhiệt tình liền cười, tạm cầm bạc đi về nhà trước.

Mà bên phía Tô Mộc Lam thấy chuyện lập xưởng coi như đã được thông suốt liền bắt đầu cầm bút viết một vài quá trình chế tác trong xưởng Trứng Muối...

Sản xuất có tiêu chuẩn, hoạt động tinh gọn là chìa khóa để các phân xưởng nâng cao hiệu quả sản xuất và đảm bảo chất lượng sản phẩm.

Cho nên giai đoạn đào tạo công nhân trước khi làm việc là giai đoạn đặc biệt quan trọng.

Những chuyện khác về xưởng cần Bạch Kim Bắc bận tâm, còn việc này thì nàng phải nghiên cứu cẩn thận.

Sáng sớm mùa hè, trên cỏ xuất hiện những giọt sương trong suốt lấp lánh.

Lúc này là thời điểm thích hợp nhất để các hộ nhà nông ra đồng làm việc, đặc biệt là ngoài ruộng vừa mới gieo trồng xong cây cối sau vụ thu hoạch.

Lúc này cây cối đã bắt đầu nảy mầm, phải nhổ cỏ, tỉa cây, trừ sâu bệnh… Ngoài đồng ruộng chỗ nào cũng có bóng dáng của những người nhà nông đang làm việc.

Hiện tại là thời điểm nhàn rỗi nhất của Trương Môn Nghĩa.

Cây cỏ có giọt sương không thích hợp cho dê ăn, sáng sớm cắt cỏ về còn phải phơi sương, hơn nữa cỏ còn đọng sương cũng sẽ trở nên nặng hơn, cho nên không phải thời cơ tốt để cắt cỏ.

Vì vậy Trương Môn Nghĩa dọn dẹp một chút, đi về phía thôn Tả Gia.

Hôm qua có người báo tin về, nói là Trương Lê Hoa có việc muốn tìm hắn, bảo hắn tới đó một chuyến.

Trương Lê Hoa chỉ còn một tháng nữa là sinh nở, Trương Môn Nghĩa hơi lo lắng cho tỷ tỷ nhà mình một chút, vì vậy liền đi mua một ít thịt rồi mới đi.

Trước khi đi cũng thay một bộ quần áo mới.

Mặc quần áo cũ khiến tỷ tỷ hắn lo lắng một mình hắn sống không tốt, mặc đẹp một chút cũng có thể khiến tỷ ấy yên tâm hơn.

Đến khi tới nhà họ Tả, Thẩm thị ân cần hỏi han, sau đó lại bưng trà và mang hạt hướng dương ra mời vô cùng nhiệt tình.

Chờ đến khi chào hỏi xong xuôi mới đi ra ngoài để hai chị em nói chuyện với nhau.

"Tỷ, tỷ cho người báo tin cho đệ tới đây, có phải là xảy ra chuyện gì hay không." Trương Môn Nghĩa hỏi.

"Có việc, chuyện tốt."

Trương Lê Hoa cười nói, "Mấy ngày hôm trước thím Trịnh - đường tỷ của dượng út tới đây một chuyến, nói là trong thôn của bọn họ có một quả phụ, ít tuổi hơn đệ một chút, vừa hiền lành lại có bản lĩnh, rất xứng đôi với đệ."

"Chỉ có một vấn đề không được tốt lắm đó là trong nhà nàng ấy có hơi nhiều trẻ con một chút, ba đứa con gái, một đứa con trai, sau này cuộc sống trong nhà sẽ hơi vất vả, có điều nàng ấy cũng có thể kiếm tiền, cho nên cũng không lo lắng nhiều về chuyện này."

"Hơn nữa, người này chắc chắn không phải là người có dã tâm, ta cảm thấy người như vậy cũng không tệ, đệ thử xem đệ có ý định này không, nếu có thì để ta nói lại một câu với thím Trịnh, để thím ấy đi tới nhà gái để đề cập đến chuyện này."

"Tỷ…"

Trương Môn Nghĩa lập tức cau mày lại "Không phải đệ đã nói rồi còn gì, một mình đệ cũng có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, tỷ nhìn này, mấy ngày nay đệ còn béo hơn một chút đó."

Trong lúc nói chuyện, Trương Môn Nghĩa rũ rũ quần áo mới đặc biệt mặc cho hôm nay.

Quần áo vừa khít người, sạch sẽ và gọn gàng, kết hợp với dáng người cao lớn của Trương Môn Nghĩa cũng trở nên rất phong độ.

"Lại nói những lời này." Trương Lê Hoa liếc Trương Môn Nghĩa một cái, "Bây giờ thân thể của đệ còn khỏe mạnh, nhưng một mình sinh hoạt đâu có tiện.

Thỉnh thoảng đau đầu nhức óc mà chẳng có ai ở bên cạnh chăm sóc."

"Ta cũng biết đệ vẫn nhớ thương đệ muội, nhưng người này đã chết rồi không thể sống lại, đệ muội dưới suối vàng mà biết thì cũng muốn đệ có cuộc sống tốt hơn một chút.

Hễ đệ chỉ có một đứa con thì tỷ tỷ cũng chẳng cần nhọc lòng về chuyện này nữa, tóm lại sau này đệ cũng có người để nương tựa và trông cậy vào."

"Nhưng nhiều năm như vậy đệ cứ đơn côi lẻ bóng, càng về sau tuổi tác càng lớn, trải qua cuộc sống cô đơn như thế, tỷ tỷ cảm thấy giữa vợ chồng với nhau có tình nghĩa là một chuyện, nhưng kết đôi sinh sống với nhau, hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau mới càng quan trọng hơn."