Edit: Ai Shiteru
Beta: Heulwen
Cách kỳ thi cuối kỳ chỉ còn hai tuần, Tống Phi Vũ vẫn đang ôn tập, nhưng khi phát hiện ra chuyện đó thì cô không còn tâm tình nào để học hành tiếp, đặc biệt là người đàn ông đó đã mấy ngày không về nhà, xem ra lần này anh đã làm lớn chuyện với Tống Viện rồi.
Nghĩ tới nghĩ lui thì cô quyết định cắt đứt quan hệ với anh, tình huống bây giờ phức tạp, cô không thể quá ích kỷ được, tuy rằng chuyện đến nước này không phải do cô làm ra nhưng sâu trong nội tâm còn sót lại chút lương tri của cô lại cảm thấy hổ thẹn.
Tống Phi Vũ còn đang dự định học kỳ sau sẽ dọn về trường ở, mặc kệ thế nào cô cũng quyết định rời xa người đàn ông đó rồi.
Chu Chính ngủ lại công ty mấy đêm, anh không chỉ bận xử lý chuyện công ty mà còn muốn giải quyết người phụ nữ phiền phức kia, có điều hình như cô ả đã canh thời gian rất kỹ, không chỉ đòi tiền mà còn muốn cổ phần công ty.
Tống Phi Vũ nhân lúc Tống Viện ngủ thì lén đến công ty tìm anh, một là muốn nói rõ mọi chuyện với anh, hai là nói cô muốn dọn về trường học ở trước.
Đến công ty, thư ký dẫn cô vào thẳng văn phòng, đẩy cửa ra thấy anh đang nằm ngủ trên sô pha, cô nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi lặng lẽ đi qua.
Chu Chính nghe được tiếng bước chân thì mở mắt ra, anh ngẩng đầu lên đã nhìn thấy cô.
“Sao em lại đến đây?” Giọng nói lộ rõ sự tiều tụy.
“Anh rể, em đến thăm anh.” Tống Phi Vũ đánh giá anh từ trên xuống dưới, mấy ngày không gặp cảm thấy anh gầy đi, râu ria xồm xàm.
“Ngồi đây đi.” Chu Chính nhích người ra nhường chỗ cho cô ngồi bên cạnh.
Tống Phi Vũ không từ chối, cô đi qua ngồi bên cạnh sau đó bị anh ôm lấy.
“Đừng nhúc nhích, để tôi ôm một lát, tôi không làm gì em hết.” Chu Chính dựa vào bả vai cô, ôm eo nhỏ, làm anh thấy yên tâm.
“Haiiiz!” Tống Phi Vũ thở dài một hơi, thật ra cô có chút thương anh, bị người ta dắt mũi lại gặp chuyện hôn nhân lục đục.
“Chị em có khỏe không?” Chu Chính ôm sát cô lại hỏi.
“Còn ổn.” Tống Phi Vũ không nói cho anh chuyện Tống Viện đã đặt vé máy bay chuẩn bị về quê, cô cảm thấy ngay cả anh cũng không cản được, cô biết rõ tính cách chị mình ngoan cố như thế nào.
Sau đó hai người đều im lặng, cho đến khi Tống Phi Vũ không chịu được nữa: “Anh rể, em…. Em có việc muốn nói với anh.”
“Chuyện gì?” Chu Chính buông cô ra.
Tống Phi Vũ nhìn anh chằm chằm, lần này có lẽ là lần cuối cùng hai người ‘ở bên nhau’, đầu cô nóng lên, không suy nghĩ nhiều mà áp đảo anh, cô khom lưng cưỡi lên eo anh, tay chống lên ngực anh nói: “Anh rể, chúng ta làm tình đi.”
Đầu óc Chu Chính còn chưa kịp phản ứng lại thì cơ thể đã nhanh hơn một bước, trực tiếp xoay người chặn cô lại: “Tại sao?”
Hơi thở Tống Phi Vũ trở nên nặng nề, cô cảm nhận được cơ thể cường tráng của anh, hai chân siết chặt eo anh: “Em nhớ ‘con hàng lớn’ của anh rể.”
“Mẹ nó!” Trái tim Chu Chính bị cô đùa bỡn, anh kéo áo lông vũ của cô ra sau đó sờ xuống vòng eo thon, mở khóa quần, chờ khi bên dưới đã trống trơn, ánh đèn sáng rực chiếu lên làn da nhẵn nhụi của cô kích thích máu nóng đang sôi trào của anh.
“Anh rể à, đâm sâu vào đi.” Tống Phi Vũ chủ động tách hai chân ra, hai cánh hoa môi đỏ hồng chợt co lại, cái miệng nhỏ hơi mấp máy thu hút sự chú ý của anh.
Chu Chính thô bạo cởi bỏ thắt lưng, trực tiếp móc ra cự vật đang sưng to, tay anh giữ phần thân dữ tợn của nó, quy đầu cực lớn nóng bừng bị anh nghiền qua nghiền lại trên môi âm hộ, cái miệng nhỏ hút chặt đến mức ngứa không chịu được.