Người đàn ông rút dươиɠ ѵậŧ ra, đoạn áo mưa trước bị bắn đầy ắp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, cả người Tống Phi Vũ ướt đẫm mồ hôi, nằm ở trên giường nhìn anh, nói: "Vừa rồi anh làm em sắp chết tới nơi rồi."
Chu Chính cũng ra một tầng mồ hôi dày đặc, anh tháo bαo ©αo sυ nặng trĩu ra, ném thẳng vào thùng rác.
"Nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi ôm em đi tắm rửa." Anh cũng nằm song song với cô trên giường.
Tống Phi Vũ không dám lộn xộn, cô trộm ngắm nhìn côn ŧᏂịŧ dưới háng đã mềm nhũn vì vừa bắn xong, trong lòng nảy sinh khϊếp đảm: "Đồ ngựa đực, khó trách lại cấm dục, nếu không, người phụ nữ nào có thể chịu được, còn sống cho anh làm chắc."
Mặc dù muốn đi tắm rửa, nhưng lại không làm nổi, bởi vì hai người đều đã kiệt sức.
Chu Chính vừa buôn ba quãng đường dài xa xôi, lại lệch múi giờ, vừa rồi còn mạnh mẽ làm những hai lần, nằm một lúc liền cảm thấy buồn ngủ, anh lật người, ôm chặt cô gái đã nhắm mắt rồi cùng nhau ngủ luôn.
Ngày hôm sau, Tống Phi Vũ là người tỉnh lại trước, khi cô mở mắt ra, nhìn thấy chính là một khuôn mặt nam tính góc cạnh.
Chu Chính vẫn còn say ngủ, cũng không biết cô gái trong lòng ngực đã tỉnh lại.
Cho dù người đàn ông đang ngủ, nhưng biểu cảm vẫn nghiêm túc như cũ, cặp môi đầy đặn mím chặt, lông mày đen rậm nhíu lại gần sát nhau, trên cằm đã mọc ra một lớp râu vừa đen vừa cứng .
Người đàn ông hoàn hảo như vậy, nếu là của cô thì tốt biết bao! Của cô? Không không không, đây chính là anh rể của cô, không thể suy nghĩ vớ vẩn, Tống Phi Vũ mạnh mẽ gạt bỏ ý nghĩ buồn cười trong đầu mình.
Lúc này Chu Chính lật người, nằm ngửa trên giường.
Nhưng lại khiến Tống Phi Vũ bật cười, bởi vì mới sáng sớm mà người đàn ông đã cương cứng, một trụ chống trời.
Chu Chính bị đánh thức, mở mắt ra, cô gái ngồi ở trên giường đang cười to ra tiếng, anh xoay người một cái, đè ép phía trên, cúi đầu nói: "Cười cái gì?"
Trên đùi bị 'khủng bố' chọc vào, Tống Phi Vũ cảm nhận được nguy hiểm, cô nhanh chóng thu lại ý tươi cười, trả lời: "Không... Không có gì."
Chu Chính nâng cái mông của cô lên: "Đã nghỉ ngơi một đêm, anh thấy không tệ lắm, muốn làm một lần nữa không?"
"Không được, em không muốn, sáng sớm đã vận động mạnh, muốn gϊếŧ chết em hả?!" Tống Phi Vũ kháng cự mà đẩy người đàn ông ra.
Chu Chính cũng không phải thật sự muốn làm, chỉ nghĩ hù dọa cô gái này một chút, anh lật người, nằm lại trên giường.
"Ngựa đực!" Làm ầm ĩ một trận, Tống Phi Vũ lại ra mồ hôi, cô đứng dậy, bước xuống giường, đi bồn tắm màu trắng ở phía trước, kéo rèm lại, chuẩn bị tắm rửa.
Chu Chính chống cằm nhìn về phía cô, người phụ nữ dẩu mông để mở vòi nước, có lẽ do tối hôm qua làm quá tàn nhẫn, trên cặp mông trắng nõn đều là dấu vết đỏ rực, chỉ nhìn thôi mà dưới bụng nhỏ lại dâng lên một luồng nhiệt nóng bỏng.
Chờ bồn tắm đầy nước, Tống Phi Vũ bước một chân vào trong, nghĩ đến người đàn ông phía sau lưng, xoay người lại, hỏi: "Anh rể, anh muốn tắm không?"
Người phụ nữ quyến rũ lơ đãng mà trêu chọc, dươиɠ ѵậŧ bên dưới đã sưng to một vòng, nhưng anh không xông tới ngay lập tức mà nói: "Em tắm trước đi."
"Được rồi." Tống Phi Vũ ngâm mình trong bồn tắm, nước ấm lan tràn bao phủ toàn bộ cơ thể, cô thoải mái đến mức kêu ra một tiếng rên sung sướиɠ, nhưng ai ngờ, vào lúc cô thả lỏng nhất, người đàn ông đã không nhịn được nữa.
Chu Chính nhìn chằm chằm người phụ nữ đang ngâm mình đang bồn tắm, 'thằng nhỏ'cứng rắn khó chịu, khát vọng nɧu͙© ɖu͙© dâng trào. Không còn lý do không thể phát tiết, anh xuống giường, chân dài bước đến trước bồn tắm, anh mới vừa nhấc chân vào, cô gái đã ngửa đầu nhìn lên.
"Anh làm gì thế?" Tống Phi Vũ không kịp phản ứng, đã bị người đàn ông vớt lên, ấn trên thành bồn tắm.
"Làm em!" Chu Chính phả hơi thở nóng như lửa đốt, cong eo, duỗi tay bắt lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng, qυყ đầυ trực tiếp cắm vào trong huyệt nhỏ đã sớm bị nước ấm làm mềm.
"Ai sáng sớm... A..." Trong cơ thể đang cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ cứng rắn thô to, huyệt nhỏ bị nhét đầy, Tống Phi Vũ vểnh mông lên tay chống vào thành bồn tắm, muốn phản kháng cũng đã chậm, người đàn ông đã vươn eo liên tục thọc thọc đâm đâm.
"Chào cờ là phản ứng bình thường ." Chu Chính đem tất cả lỗi lầm đều quy cho việc "chào cờ", anh nhìn chằm chằm phía sau lưng trắng nõn của cô gái nhỏ, du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt.
Tống Phi Vũ mới không tin đâu, rõ ràng là lấy cớ, nhưng cô cũng chỉ có thể thả lỏng huyệt thịt, tự giác hút lấy côn ŧᏂịŧ, người cong lên dùng tư thể đứng nửa vời, cặp mông tròn trịa vểnh cao bị người đàn ông nắm chặt lấy đè xuống thân dưới của mình, mà huyệt nhỏ co rụt lại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh rên lên thành tiếng.
"A! Thích ăn côn ŧᏂịŧ của đàn ông như vậy, sau này ai cưới được em, chẳng lẽ muốn ép khô hắn hả?" Chu Chính dùng sức vuốt ve cặp mông mềm, nơi kết hợp chỗ đã bị anh đâm mở, bên trong vách tường thịt hồng hào mềm ướt lộ ra, anh càng xem càng nóng rực toàn thân.
"A... Như anh rể nói... nói... Em đây lấy anh làm người luyện tập trước... A..." Tống Phi Vũ vừa nói vừa kẹp chặt đường hầm nhỏ, cô dùng sức hút lấy, trải qua hai lần hoan ái tối hôm qua, cảm giác chật hẹp không còn mãnh liệt như lần đầu tiên, nhưng lại vẫn mυ"ŧ chặt đến mức người đàn ông chịu không nổi.