Chu Chính lên giường, đứng từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cô gái nhỏ, anh túm lấy mép qυầи ɭóŧ, dùng sức kéo phắt xuống, côn ŧᏂịŧ to dài màu tím đen bật mạnh ra ngoài, giật giật như chào hỏi, mặc dù đang ở trạng thái mềm nhũn, nhưng kể cả như vậy cũng đủ để chen vào đường đi nhỏ chật hẹp của cô gái.
Tống Phi Vũ nuốt nước bọt, không biết phải làm gì với chiếc hộp đang cầm trong tay.
"Để anh làm." Chu Chính khom lưng lấy chiếc hộp từ trong tay cô.
Người đàn ông vừa tới gần, Tống Phi Vũ đã ngửi được mùi hơi tanh đặc trưng nồng đậm dưới háng, mà khu rừng đen rậm rạp vẫn còn hơi ẩm, chỉ thế thôi cũng khiến cô phun ra mật dịch ướŧ áŧ.
Chu Chính mở hộp bao, lấy ra một cái rồi dùng miệng xé toạc, anh cầm bαo ©αo sυ ra ngoài, mặt trên dính rất nhiều chất lỏng trơn trượt, anh bôi bớt lên côn ŧᏂịŧ, sau đó tròng bao lên trên qυყ đầυ, trong khi đang đeo bαo ©αo sυ, anh đã ngồi xổm trên giường.
Chờ Tống Phi Vũ lấy lại được tinh thần, quần áo đã bị lột sạch, cô vội vàng che hai bên nhũ hoa, nói: "Còn muốn nữa?"
Đồ vật dưới háng Chu Chính đã cương cứng, quái vật to lớn được trang bị bằng bαo ©αo sυ, toàn thân càng thêm to dài, có chất nhờn man mát dễ chịu, côn ŧᏂịŧ ngăm đen được ánh lên tia sáng từ nước, gân xanh dữ tợn lộ ra rõ ràng.
"Anh muốn đeo bao khi làm em hả?" Tại sao Tống Phi Vũ lại cảm thấy khi người đàn ông này đeo bao, cự vật càng dài nhỉ, sẽ không làm chết cô chứ?
"Không phải em sợ hãi mang thai hả, anh đặc biệt mua ở Australia đấy!" Chu Chính túm lấy hai chân thon dài của cô gái, kéo qua chỗ anh, sau đó tách ra, côn ŧᏂịŧ cạ sát trên môi âʍ ɦộ.
Tống Phi Vũ kẹp chặt miệng huyệt, không biết vì sao lại đột nhiên cảm thấy thẹn thùng, khả năng do người đàn ông này đeo bao khi làʍ t̠ìиɦ, có loại cảm giác của người trưởng thành, giống như từ trước đến chỉ có người lớn mới có thể sử dụng bαo ©αo sυ.
Chu Chính dùng qυყ đầυ xoa xoa môi âʍ ɦộ, lỗ nhỏ trên đỉnh qυყ đầυ trêu đùa hoa huyệt mềm ướt, cô gái nhỏ bị xoa đến ngứa ngáy, tiểu huyệt chợt co chặt lại.
"Anh rể, khi anh đâm vào trong em, liệu bαo ©αo sυ có thể bị tụt lại không?" Chính Tống Phi Vũ bắt anh đeo bao khi quan hệ, nhưng lúc làm thật, cô lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Câu hỏi của cô gái nhỏ quá ngu ngốc, Chu Chính không thèm trả lời, anh dùng qυყ đầυ cọ sát, đâm thẳng vào trong cô.
"Ưʍ... A... Anh còn chưa trả lời em." Hai chân của Tống Phi Vũ bị người đàn ông khiêng lên vắt trên vai, huyệt nhỏ vừa bị hung hăng làm một trận nên qυყ đầυ to lớn rất dễ dàng thọc sâu vào.
"Không thể. A! Em lảm nhảm nhiều quá." Chu Chính đột nhiên cắm mạnh, thân côn ŧᏂịŧ thọc vào hẳn một nửa.
"A... Vậy bαo ©αo sυ sẽ bị... bị đâm rách không?" Tống Phi Vũ thở hổn hển nhưng vẫn cố hỏi một vấn đề khác.
Huyệt nhỏ hút lấy côn ŧᏂịŧ, Chu Chính thẳng lưng dùng sức đẩy mạnh vào, tận cùng gốc rễ của côn ŧᏂịŧ đánh bép vào miệng huyệt, anh nắm chặt lấy eo nhỏ, nói: "Có khả năng."
"Vậy đừng dùng... Ưʍ... Nếu không lại rớt mất." Tống Phi Vũ dùng hai chân khép lại, ôm lấy cổ người đàn ông, cái mông nâng lên, hai chân của anh cũng đặt trên giường, bày ra tư thế hít đất, anh thẳng lưng phát động tấn công.
"A... Anh rể... Anh..." Tống Phi Vũ không biết tại sao tự nhiên người đàn ông lại dã man như vậy, tư thế này cũng làm ra được, cô chỉ có thể nằm trên giường, huyệt nhỏ không hề giữ lại mà bị người đàn ông chiếm hữu hoàn toàn, môi âʍ ɦộ run rẩy lúc đóng lúc mở theo tiết tấu thọc vào rút ra của người đàn ông, kɧoáı ©ảʍ tràn ra tới.
Đeo hay không đeo bao khi làm huyệt nhỏ, Chu Chính cũng không cảm thấy đặc biệt khác nhau, nhưng cô gái nhỏ dưới thân lại biểu hiện không giống bình thường, thoạt nhìn có vẻ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, đỉnh nhũ hoa hồng nhuận đều dựng đứng, anh cúi sát người, ngậm lấy, cô gái đột nhiên kêu lên.
"Anh rể... Vì sao anh đeo bao... Huyệt nhỏ lại ngứa như vậy... A..." Tống Phi Vũ bị chơi đùa sướиɠ muốn chết, cách một lớp bao mà đường hầm chật hẹp cũng có thể cảm nhận được qυყ đầυ tròn trịa cực lớn.