Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân

Chương 91: TG6: Ánh Sao Trên Sân Khấu (6)




Tử Hoa hơi bất ngờ với câu hỏi của Nhã Nhã, trong cốt truyện không có nhắc về mấy bộ phim của nguyên chủ đóng. Kì lạ thật…Nhưng dù sao cậu là gay mà, đóng phim bl cũng không tồi.

“Nội dung ổn thì có lẽ em sẽ đóng” Nhã Nhã gật đầu chuyển qua cho cậu một tài liệu, thú vị quá đi. Đây cũng không gọi là bl vì nó là phim phá án. Không tồi nha. Tử Hoa ngồi thích thú đọc kịch bản.

Nôm na công chính là cảnh sát mới vào nghề, không may dính phải vụ ám sát bí ẩn. Vì muốn tìm ra sự thật đòi lại công lý cho những nạn nhân nên công chính đã điều tra, từ đó biết được rất nhiều điều.

Thụ chính là một trong những gián điệp của tổ chức đã gây ra án mạng. Nhiệm vụ của thụ là phân tán công. Kết phim thụ chính phản bội tổ chức bị họ truy sát.

Thụ chính đỡ đạn cho công chính nên bị thương. 4 viên đạn ghim vào cơ thể, thụ chính chỉ im lặng trút hơi thở cuối cùng trong lòng người mình yêu. Công chính đau khổ trả thù cho thụ chính, cả tổ chức đấy đều bị tóm. Kết phim là cảnh công chính đứng ở ngọn núi nhìn xuống thành phố.

Đối với ai ship cặp đôi này thì là kết buồn, còn ai chỉ chú trọng đến phá án thì là kết vui.

Phim không có cảnh hôn nhau tình cảm của hai nhân vật hay gì hết, chỉ là tình “đồng chí” mà thôi. Tinh ý mới nhận ra mấy chi tiết nhỏ trong phim.

Cậu thích nhân vật công chính, cậu sẽ đi thử vai xem sao. Chắc chắn Tử Hoa sẽ được rồi, dù sao đạo diễn cũng đã gửi lời mời cho cậu cơ mà. Chỉ là không biết vai diễn nào.

“Em thấy phim này không tồi, với nội dung mới lạ như này thì sẽ nổi thôi”

“Vậy mai đi thử vai đi”

“Hả?”

Tử Hoa đứng ở phim trường. Hôm qua cậu cũng chỉ đơn thuần đồng ý cho vui thôi. Ai ngờ Nhã Nhã tin thật, sáng sớm đã lôi cậu dậy trang điểm rồi vác ra phim trường.



Tử Hoa đành phải vào trong. Đạo diễn với đoàn làm phim bất ngờ khi thấy cậu ở đây. Tuy đã nhìn thấy nhan sắc của cậu trên mạng nhưng không ngờ ngoài đời lại đẹp như thế.

“Rất vui được hợp tác với cậu Tử Hoa” Tử Hoa mỉm cười thân thiện chào hỏi mọi người rồi nhận kịch bản. Ơ kìa có gì đó sai sai. Chẳng phải Nhã Nhã bảo cậu làm công sao? hôm qua còn hỏi rồi gì. Lại còn chắc nịch mà nói, lừa đảo mà.

Tử Hoa chỉ đến nhận kịch bản rồi gặp mặt các diễn viên khác. Mà công chính trong kịch bản do ai đảm nhận nhỉ? không biết có đẹp trai hay không ta, thích ghê.

Tử Hoa đứng cười đê tiện với trí tưởng tượng của mình mà không nhận ra có sự xuất hiện của nam nhân lạ mặt. Nam nhân mặc đồ kín mít như mấy ninja lead.

“Bạch ảnh đế đến rồi” Tử Hoa đang thẫn thờ thì lúc này mới chú ý. Bạch ảnh đế chẳng phải Bạch Dạ Huân sao?

“Thật xin lỗi tại người hâm mộ đuổi theo nên mãi mới đến được”

“Không sao không sao đâu” Đạo diễn với Bạch Dạ Huân nói chuyện khá thoái mái. Vì ở xa nên cậu không có nghe rõ được hai người họ nói gì hết.

Tử Hoa lén lút núp sau chậu ngã ló mặt ra.

Một trong những người quay phim chụp lại đăng lên nhóm chung. Thế là phim chưa làm gì đã có meme để đùa rồi.

“Tử Hoa mau lại đây” Sao đạo diễn thấy cậu cơ chứ, chẳng phải trốn kĩ lắm rồi mà. Tử Hoa ngại ngùng đi đến. Cậu xấu hổ không biết phải nói gì, định dơ tay chào rồi lại rụt tay lại.

Tử Hoa bối rối xoa xoa tay. Vẫn là nam nhân kia mở lời trước.

“Tôi là Bạch Dạ Huân, sẽ là bạn diễn với cậu trong phim này” Tử Hoa chỉ chào hỏi cho có rồi nhanh nhanh chóng chóng chuồn đi chỗ khác.

“Hôm nay tôi mời, mọi người cứ uống thoải mái đi nhé!” Tử Hoa đang ngồi cạnh Bạch Dạ Huân. Tất cả đều tại hai mươi mấy phút trước.



Chẳng biết kiểu gì mà cậu kêu đói, không may đạo diễn nghe được rồi mời cả đoàn phim đi ăn. Thế nên giờ cậu mới ở đây.

Tử Hoa tửu lượng trước nay rất kém nên cậu luôn có gắng thu hút ít sự chú ý nhất. Nhưng cậu đảm đương vai diễn chính cộng thêm nhan sắc nên cậu bị mời rượu liên tục.

Tử Hoa không thể từ chối chỉ đành nhắm mắt nhăn mặt cố gắng nuốt chất lỏng vào cổ họng.

Bạch Dạ Huân nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, nếu theo dõi kĩ mới thấy ánh mắt của anh vẫn luôn đặt vào người Tử Hoa.

Cậu say xỉn không biết trời biết đất, Tử Hoa cứ thế dựa vào người Bạch Dạ Huân ngủ say.

Không ai biết địa chỉ nhà cậu cả. Họ để Tử Hoa lại với Bạch Dạ Huân rồi kéo nhau đi tăng ba. Anh thở dài nhìn người nằm ngủ say lăn ra cả đất. Vậy về nhà anh tạm chứ biết làm sao giờ.

Bạch Dạ Huân bế Tử Hoa lên xe rồi lái trở về nhà. An ninh xung quanh khu vực Bạch Dạ Huân sinh sống rất cao, phải có giấy tờ mới được vào.

Tử Hoa thật ra đã tỉnh được lúc nhưng cậu vẫn giả vờ ngủ để cho Bạch Dạ Huân bế vào phòng ngủ. Tử Hoa nũng nịu ôm lấy cổ không cho anh rời đi. Miệng chu chu lên bất mãn khi Bạch Dạ Huân muốn gỡ tay cậu ra.

Bạch Dạ Huân sờ lên má Tử Hoa, cậu bé năm nào giờ lớn thật rồi đấy, đáng yêu quá đi.

[Độ hảo cảm của Bạch Dạ Huân: 30]

Tử Hoa không ngờ hảo cảm lại thấp như vậy, sao kì vậy ta. Tử Hoa mở mắt nhìn nhìn anh. Bạch Dạ Huân xấu hổ không biết nói gì thì bị cậu bất ngờ đẩy xuống giường rồi trèo lên trên bụng ngồi.

Tử Hoa cười khúc khích cố ý dùng mông cọ xát vào bên dưới của anh. Bạch Dạ Huân lúc này hơi thở gấp gáp, ánh mắt hằn lên tia đỏ nhìn vào Tử Hoa đang cởi từng nút áo trên người cậu. Làn da trắng như mỡ dê, hai đầu v ú hồng phấn lúc này vì xấu hổ mà cương c ứng. Bạch Dạ Huân nuốt nước bọt. Anh thế mà vác yêu tinh về nhà mà.