Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân

Chương 90: TG6: Ánh Sao Trên Sân Khấu (5)




Tử Hoa dùng hết sức lực đẩy Lạp Vô Kỳ ra, cậu thu mình một góc cố gắng tránh sự đụng chạm của hắn. Tay bị trói lên nên cậu chẳng thể làm gì ngoài trừng mắt cảnh giác nhìn hắn.

Lạp Vô Kỳ bị đẩy xuống mặt đất lạnh lẽo không tức giận mà giục vọng lại còn dâng cao hơn. Con mồi phản kháng như vậy càng thú vị, sớm hay muộn cũng sẽ nằm dưới thân hắn cầu thao.

Sơ mi của cậu bị hắn cởi gần hết, ngón tay lạnh lẽo sờ nhẹ lên đầu v ú của cậu. Tử Hoa mím môi không cho bản thân phát ra tiếng động. Nhân lúc Lạp Vô Kỳ cuối xuống định hôn cậu Tử Hoa dùng cùi trỏ đập mạnh vào đầu hắn rồi bỏ chạy.

Mẹ nó! Cửa khoá à? Thôi xong rồi. Tử Hoa quay ra nhìn Lạp Vô Kỳ, thuốc ngấm dần vào cơ thể cậu, hai chân mềm nhũn khiến cậu không đứng vững mà ngã xuống mặt đất. Tử Hoa hai mắt đỏ ứng căm giận nhìn Lạp Vô Kỳ.

“Tại sao ngài lại làm thế với tôi?”

“Chẳng phải lên giường với tôi thì cậu là người có lợi nhất hay sao” Lạp Vô Kỳ xoa nhẹ gò má cậu rồi di chuyển xuống cổ trắng nõn. Hắn động tác đều ung dung không chút vội vàng nào cả. Tử Hoa khóc chịu né tránh Lạp Vô Kỳ.

“Tôi đã có người trong lòng, chẳng lẽ ngài lại hèn hạ đến mức cưỡng hiếp người đã có chủ sao….ha, thật không hợp với danh xưng Lạp tổng cao quý đâu”

Lạp Vô Kỳ khuôn mặt hiện rõ bất ngờ, ánh mắt ý cười càng rõ. Tình thế này cậu là người yếu thế nhưng lại chẳng sợ hãi mà nhìn thẳng vào mắt hắn nói chuyện. Người này chính là hình mẫu lý tưởng của hắn.

Tử Hoa bị bế lên giường, cậu muốn bỏ chạy nhưng chân bị hắn túm chặt lấy. Tử Hoa nhìn cổ chân bị túm chặt đến đỏ ửng thì cáu giận dùng tay đập mạnh vào mặt hắn. Kiểu gì chả bị cưỡng hiếp, ít ra cũng phải đập hắn mấy cái cậu mới vừa lòng.

“Cậu là người đầu tiên đánh tôi mà vẫn còn sống đến giây phút này đấy”

“Rầm” Cánh cửa phòng bị đẩy mạnh ra, Nhã Nhã cùng người yêu theo định vị trên khuyên tai của cậu đến nơi. Cũng may là chưa có làm gì.

Lạp Vô Kỳ chậc một tiếng, ánh mắt tiếc nuối nhìn Tử Hoa bỏ chạy ra sau lưng Nhã Nhã. Người yêu của Nhã Nhã có đai đen, hắn sẽ làm sao đánh lại được.



Tử Hoa đắc ý vênh mặt lên khiêu khích hắn. Lạp Vô Kỳ cười đáp lại. Hắn chỉnh lại bộ đồ trên người. Lúc đi qua còn dùng lực kéo Tử Hoa về phía mình, cúi xuống hôn lên môi cậu rồi mới rời đi.

Cả ba người đứng đờ người ra. Nhã Nhã phản ứng trước, xoay người một vòng kiểm tra thấy không sao mới yên tâm. Tử Hoa cả người không trống cự được thêm nằm lăn ra giường. Nhã Nhã cũng làm trong ngành nên hiểu, Nhã Nhã bảo người yêu mình đi mua thuốc.

Tử Hoa sau khi uống thuốc như có sức sống trở lại, tuy nhiên bụng cậu thì vẫn trống rỗng không có gì cả. Đói quá đi thôi.

“Em đói quá mình đi ăn gì đó đi”

“Được” Vì coi cậu như người em nên Nhã Nhã rất thương cậu. Tử Hoa bảo muốn ăn sushi nên trực tiếp đật luôn phòng vip ở nhà hàng cao cấp. Chị quản lý của cậu thật giàu mà, nếu sau này cậu không còn tiền thì chắc hẳn phú bà này sẽ cưu mang cậu.

Người yêu của Nhã Nhã có việc nên đi trước, chỉ còn lại mỗi cậu với Nhã Nhã đi. Nhờ hệ thống kiểm tra không có camera ẩn mới yên tâm tháo khẩu trang.

“Nãy sao chị thấy tên kia mặt mũi đỏ lên như vừa bị đánh vậy, hắn say à?”

“Em đánh đó, tại nói nhiều quá” Nhã Nhã há hốc miệng, không ngủ với Lạp Vô Kỳ thì thôi lại còn đánh hắn. Tử Hoa không sợ tên kia phong sát cậu sao, bạn nhỏ ngu ngốc thật.

Nhã Nhã chỉ đành bất lực, sau khi đóng phim Tử Hoa như diều gặp gió. Đã vậy là còn thêm cái quảng cáo game kia nữa. Nếu biết phải làm tư thế xấu hổ vậy Nhã Nhã đã không đồng ý rồi. Hại Tử Hoa suýt nữa bị tổn hại, cũng may là đến kịp.

Tử Hoa phồng mồm trợn má, tay còn lướt điện thoại xem tin tức. Ảnh quảng cáo game kia đẹp thật, ai cũng khen cậu khiến Tử Hoa cười khúc khích tự mãn.

Tử Hoa măm măm no thì xoa xoa bụng nhô lên của mình. Thế giới trước ở chỗ này có sinh linh bé nhỏ…

Vốn dĩ tâm trạng đang ổn định lại trở nên buồn bã. Tử Hoa rất chăm chỉ đi hít hà drama, chuyện sẽ không có gì nói nếu cậu không dùng nick weibo đi bình luận dạo.

Cậu tịnh dưỡng mấy ngày thì phải chuẩn bị đến họp báo công bộ phim đầu tiên cậu đóng.



Tử Hoa ngáp ngắn ngáp dài bị ghì đầu ra trang điểm. Rõ ràng cậu đang xinh đẹp vậy còn thì cần gì trang điểm nữa có chứ.

Tử Hoa vẫn mặc áo phông trắng với quần jeans đơn giản. Nữ chính của phim mặc hẳn chiếc váy lấp lánh, nam chính thì mặc hẳn bộ đồ phối tông màu trấng-xanh lá nổi bật. Dàn diễn viên ai nấy đều có mặc những bộ đồ đẹp nhất, chỉ có cậu là đơn giản mà thôi. Nhà báo đến rất đông, bộ phim này đã được nhiều người chờ đợi từ 1 năm trước.

Đạo diễn là người nói trước, đạo diễn nói gì Tử Hoa chẳng quan tâm vì cậu rất buồn ngủ. Dậy sớm để chuẩn bị nên cậu chẳng ngủ được là mấy. Đám nhà báo cũng lắm chuyện, hỏi từ trong phim cho đến ngoài đời, mà để pr cho phim dàn diễn viên chỉ đành trả lời qua loa.

“Không biết lí do gì mà đạo diễn Lưu chọn cậu Tử Hoa vào vai diễn Phong Thế vậy?”

“Tử Hoa giống như hình mẫu từ trong kịch bản bước ra vậy. Tôi đã không suy nghĩ mà chọn cậu ấy luôn”

Tử Hoa gật gù đồng ý, đáng lẽ đạo diễn Lưu phải khen cậu nhiều hơn chứ. Hôm trước lúc uống bia còn bảo là thấy cậu có tài năng nhất.

“Tôi có một câu hỏi, mối quan hệ giữa cậu Tử Hoa với cậu XX là gì?”

*[*XX là tên thật của nam chính trong bộ phim, t lười nghĩ nên để vậy luôn cho tiện]

“Tôi với XX chỉ là bạn diễn bình thường thôi, hoàn toàn không phải những tin đồn dạo gần đây”

Chính chủ đã lên tiếng, mấy cái thuyền bị đục nát. Đã công nhận vậy rồi thì họ cũng không cố chấp ship làm gì. Dù sao bây giờ Tử Hoa lại bị gắn với Lạp Vô Kỳ sau khi đóng quảng cáo.

Cái gì cũng ship được, đúng mệt mỏi. Mà sao đối tượng của cậu không thấy xuất hiện nhỉ, chẳng lẽ biến mất rồi.

“Tử Hoa, em nghĩ sao về việc đóng phim bl?”