Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân

Chương 114: TG7: Thiếu Soái Luôn Muốn Hôn Ta (17)




Tử Hoa tranh thủ chớp mắt. Cậu chẳng nghĩ tới quân B đã cho người đi lục tung khắp nơi để tìm cậu. Cậu ngửi thấy mình có mùi máu thì liền khó chịu. Với người có bệnh sạch sẽ như Tử Hoa thì cậu đã tìm đến nhà của họ Hàn. Cậu rất thản nhiên đi vào tắm rửa sạch sẽ rồi rời đi.

Tử Hoa tranh thủ tìm kiếm những đồ ăn vẫn còn sử dụng được, có thực mới vực được đạo mà. Tử Hoa cố gắng lẩn trốn để chờ vết thương trên cánh tay đỡ, đóng vẩy thì mới tiếp tục chiến đấu được.

Trên con đường vắng bóng người cậu nghi ngờ có gì đó không ổn. Xa xa Tử Hoa nghe được tiếng nói của đám lính. Cậu ngầm hiểu được hẳn là họ đã phát giác ra được cậu rồi. Tử Hoa nhanh chóng trốn vào bụi rậm gần đó.

Họ rời đi rồi Tử Hoa mới đi ra. Cậu chán ngán cái cảnh này rồi, tốt nhất là một lần giết hết đám người đấy đi. Cùng lắm thì chết thôi.

Tử Hoa chuẩn bị kĩ càng. Đến khi đêm đến Tử Hoa cẩn thận lắp nòng giảm thanh, cậu bắn chết mấy tên lính bên ngoài rồi lấy bộ đồ của họ mà trà trộn vào.

Ban đầu mấy tên lính có thắc mắc trong đội không có người vừa xinh vừa trắng như cậu. Vì thế Tử Hoa đánh ngất họ rồi giấu đi. Cậu bôi đất lên mặt để nhìn bản thân trong xấu xí hơn.

Tử Hoa có nhờ hệ thống mua chút thuốc. Cậu lén lút không ai chú ý bỏ vào trong thức ăn. Thuốc này phải một lúc thì mới ngấm được. Đến khi đám lính nằm lăn đầy ra nhà ăn cậu mới đi đến phòng của thủ lĩnh. Tử Hoa bắn chết tên gác cửa rồi lôi vứt ra ngoài hàng rào. Tử Hoa cầm súng giả vờ đứng gác.

Cậu có thể vào thẳng nhưng Tử Hoa nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong. Có rất nhiều người chứ không phải một. Tử Hoa lo lắng, nếu thế sao cậu có thể giết chết tên thủ lĩnh kia được.

Tử Hoa có lẽ phải đành liều một lần rồi.

_________chỉ có trên novel___toon_______

Cậu mím môi nhìn tên lính hớt hải chạy đến. Chắc hẳn là phát hiện được đám người bị bỏ thuốc. Cậu đóng rất tròn vai, Tử Hoa đứng chặn đường không cho tên kia vào. Đối diện với Tử Hoa, tên lính kia không hề nhận ra sự bất thường mà thành thật báo cáo

“Có kẻ đột nhâp, quân lính bị bỏ thuốc hết rồi” Tử Hoa suy nghĩ rồi đánh gục tên kia. Cậu lấy tên đó làm lá chắn để vào trong. Chỉ là cậu chưa kịp làm gì đã bị người đánh gục. Lần này…xong cậu rồi. Sao lại có người biết được cậu trà trộn vào cơ chứ.

________________________



Cảm giác buốt lạnh đổ thẳng vào người cậu. Tử Hoa mở mắt, cậu không cố gắng vũng vẫy làm gì vì biết bản thân mình đã bị trói. Trước mắt cậu là tên thủ lĩnh cùng mấy người khác. Đặc biệt là nam nhân đang nhìn cậu mỉm cười. Tên chó Hàn Chí Tinh! Chắc chắn là do tên đó cậu bị bắt.

Cậu giữ cho bản thân mình bình tĩnh. Tử Hoa chỉ nhìn xuống đất mà không ngẩng lên. Nếu đối diện với khuôn mặt kia cậu sợ mình sẽ trở nên cáu giận mà chửi tên đó. Lúc ấy chắc cậu cũng chẳng còn cái mạng nữa rồi

“Tử Hoa cũng gan thật đấy” Khuôn mặt cậu bị bóp chặt. Tử Hoa đau đớn nhưng vẫn im lặng. Hàn Chí Tinh không ngờ cậu lại ở trong tổ chức nào đó. Người yếu ớt như này mà hạ gục biết bao tên lính được huấn luyện nghiêm khắc. Rõ ràng vẻ bề ngoài yếu đuối này là giả tạo. Mà Hàn Chí Tinh ghét nhất là mấy người tỏ ra ngây thơ mà tâm lại ác độc

“Tên này đừng giết, cứ hành hạ để biết kẻ đằng sau đi” Cậu căm giận nhìn Hàn Chí Tinh. Tên khốn này chính là ăn không được thì phá, tốt nhất cút về nhà ăn vụng tiếp với anh dâu của mình đi.

_________chỉ có trên novel___toon_______

Mấy ngày liên tục cậu không được ăn uống, những tên lính ở đây thì lại tàn bạo, dùng đủ cực hình lên người cậu. Những vết thương mới chồng lên vết thương cũ. Cậu vẫn im lặng không hé răng tiết lộ gì.

Hơn một tuần không nhận được đáp án, thủ lĩnh bắt đầu không kiên nhẫn. Những nơi khác bắt đầu thất thủ, nếu ở đây mà không tìm ra được tên đằng sau thi cũng sẽ bị ám sát hết mất.

Thủ lĩnh khẳng định như thế do quân lính vẫn bị giết chết. Tử Hoa không nghĩ tới những người cậu cứu họ đã đứng lên giết hết đám lính. Giờ đây họ đang cứu sống cậu.

Trong căn phòng ẩm ướt mùi hôi thối, Hàn Chí Tinh thích thú nhìn Tử Hoa bị hành hạ đến cả người chỉ toàn là máu. Nếu ban đầu ngoan ngoãn hầu hạ anh thì làm sao mà có kết cục như thế này cơ chứ. Một người từng xinh đẹp, cao quý bây giờ trở nên tàn nát. Nếu anh trai tuyệt vời kia còn sống mà trở về nhìn cậu như này thì có phát điên không nhỉ. Tử Hoa khinh bỉ không thèm nhìn Hàn Chí Tinh dù một cái.

Hàn Chí Tinh cũng không cần cậu nhìn mình. Chỉ cần Tử Hoa trong dáng vẻ này cũng đủ thỏa mãn anh rồi.

Tất cả những người dám phản Hàn Chí Tinh thì nhất định đều phải chết hết. Anh phải hành hạ đến khi Tử Hoa muốn cầu xin cũng không có được nữa.

Những tên lính ở đây mỗi lần tra tấn đều không chút nào nương tay. Nếu không có hệ thống hỗ trợ thì cậu làm gì có sức mạnh phi thường mà vừa bắn súng giỏi lại còn chịu đựng được cơn đau như thế này chứ.



“Thằng chó phản bội!”

“Vẫn còn chửi được à?” Hàn Chí Tinh cần lên cái kéo mân mê trên khuôn mặt cậu. Tử Hoa im miệng không dám nhúc nhích, cả người cậu run rẩy vì sợ hãi

“Nếu sợ sao còn mạnh miệng như thế” Tử Hoa bị Hàn Chí Tinh tát mạnh vào mặt. Trong khoang miệng cậu cảm nhận được vị máu. Bên má nóng rát vô cùng. Những vết thương trên người không hiểu sao cũng cảm thấy đau đớn

“Lôi tên này ra giữa sân” Tử Hoa bị kéo lê ra giữa sân. Đám lính hóng hớt vây xung quanh. Hàn Chí Tinh mỉm cười tàn nhẫn dẫm lên bàn tay cậu. Tử Hoa muốn rút ra thì Hàn Chí Tinh lại càng tàn nhẫn dẫm mạnh hơn.

Thân thể vạm vỡ được tập luyện đè lên bàn tay bé nhỏ, Tử Hoa đau đến khóc oà lên. Những tên lính nhìn cậu khóc mà cười khoái chí.

Giống như đối với họ hành hạ một người chỉ là trò vui để giải trí. Hàn Chí Tinh nhìn Tử Hoa khóc thì cũng nhấc chân ra.

Chẳng nói cũng biết xương đã bị đạp gãy, sợ là sớm đã bị phế rồi.

“Cầu xin tôi đi, tôi buông tha cho”

“Hàn Chí Tinh, thằng khốn nạn như mày xứng đáng bị làm nhục đánh đập”

Tử Hoa biết kết cục của mình dù như nào cũng chỉ có một nên cậu thừa dịp xong lên chửi cho Hàn Chí Tinh một tràng. Thậm chí còn đụng vào nỗi ô nhục của của anh.

Hàn Chí Tinh rút súng bắn thẳng vào đùi cậu khiến Tử Hoa đau đớn r ên rỉ. Tiếng mắng chửi kết thúc nhưng cậu đã đụng vào ranh giới của Hàn Chí Tinh. Tự tay Tử Hoa đã giải thoát cho con chó điên sẵn sàng cắn người nếu muốn

“Chơi chết tên này đi. Sau đó đem treo lên cột cờ”

Đám lính như chỉ chờ sự chấp thuận của Hàn Chí Tinh mà lao vào xé bộ đồ rách nát trên người cậu. Tử Hoa đã chẳng còn hy vọng gì nữa rồi. Cậu nằm im bất động. hệ thống hoảng sợ gọi nhưng Tử Hoa không đáp lại.