Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân

Chương 11: TG2: Tuyệt Sắc Thanh Lâu (3)




Mạc Tử Hoa sợ hãi hoảng sợ nức nở thanh âm toàn bộ đều bị Đông Nhược Vũ nuốt vào trong cổ họng, cậu khóc lóc buông ra đã tràn đầy máu tươi đầu lưỡi, cả người đều lâm vào tuyệt vọng.

Y lẳng lặng nhìn cậu bị t*nh dục bắt được lý trí, khuôn mặt mị hoặc mời gọi nam nhân, Đông Nhược Vũ giơ tay, bàn tay dùng sức ở cái miệng nhỏ xoa xoa, liền đứng dậy bắt đầu cởi y phục trên người.

Đông Nhược Vũ bế cậu ngồi lên đùi mình. Mặt đối mặt càng làm cho Mạc Tử Hoa xấu hổ.

Đông Nhược Vũ nhìn ở Mạc Tử Hoa bị mảnh vải ma sát đến đỏ trên cổ tay thì tạm dừng hai giây, vẫn là duỗi tay cởi bỏ cột lấy đôi tay dây lưng, y rũ mắt, cầm tay của cậu loát c*n thịt. Đông Nhược Vũ nhìn Mạc Tử Hoa bị t*nh dục hoàn toàn thiêu đốt lý trí mà hai mắt trở nên đỏ au.

Hậu huy*t hư không làm Mạc Tử Hoa mềm thành một bãi thủy dường như ngã vào trong lòng Đông Nhược Vũ , khóc lóc nỗ lực vặn eo cọ mông vào đùi của y, "Ô ô ô, ngứa, hảo ngứa......"

Đông Nhược Vũ chân thực mau đã bị nhục huy*t thuỷ làm cho ướt, y trừ bỏ dùng tay của cậu loát c*n thịt, cái gì cũng chưa làm, thẳng đến Mạc Tử Hoa dùng sức rút ra tay, ý đồ dùng ngón tay đi vào chính mình hậu huy*t, tay kia đã bị y bắt lại được, y lạnh giọng hỏi, "Nơi nào ngứa, nói ra ta liền giúp ngươi ngăn ngứa."

Bị t*nh dục tra tấn, cậu nơi nào còn có thể nghe hiểu Đông Nhược Vũ nói, còn điên cuồng giãy giụa, muốn đem bị nắm lấy tay rút về tới sờ sờ ngứa điên rồi hậu huy*t.

"Ngứa......"



Đông Nhược Vũ mặt âm trầm hướng trong lòng ngực người không ngừng nước chảy hậu huy*t cắm vào một ngón tay, lại tàn nhẫn thọc vào rút ra vài cái, y rút ra ngón tay, nắm lấy đệ đệ phía trước cũng nhỏ t*nh dịch , sắc mặt nhăn nhó, "Tiểu tao hoá!"

Trong lòng ngực bị t*nh dục xâm chiếm còn đâu sức lực để đáp lại, Đông Nhược Vũ bị mông cọ c*n thịt phát đau, thở hổn hển tới gần Mạc Tử Hoa lỗ tai, tận lực làm chính mình thanh âm nghe không vặn vẹo đáng sợ, "Ngoan, nói ngươi muốn vĩnh viễn cùng ta ở bên nhau, ta liền cho ngươi thứ ngươi muốn."

Nói một lần trong lòng ngực người không phản ứng, Đông Nhược Vũ liền nói hai lần, ba lần, vô số lần, thẳng đến bị t*nh dục tra tấn mau điên rồi thì Mạc Tử Hoa rốt cuộc khóc kêu đứt quãng nói ra y muốn nghe, "Ta muốn, ô ô ô...... Muốn cùng tướng quân, ngứa... Vĩnh viễn ở bên nhau, ngứa, ô ô ô......"

Nghe được câu muốn ngủ, Đông Nhược Vũ đôi mắt đỏ lên nâng lên Mạc Tử Hoa mông, dùng sức đem c*n thịt thao tiến thẳng vào sâu trong nhục huy*t, y bóp chặt lấy eo của cậu rồi thọc vào rút ra, "Hảo, vĩnh viễn ở bên nhau."

Rốt cuộc bị lấp đầy vui sướng làm Mạc Tử Hoa cũng yêu kiều r*n rỉ, hậu huy*t ngứa địa phương đều bị thao đến thoải mái, trắng nõn mềm mại đôi tay cào cấu ở lưng của Đông Nhược Vũ.

"Ô ô...... Ân a......!"

Dùng mặt đối mặt tư thế làm mười mấy phút, Đông Nhược Vũ ôm Mạc Tử Hoa đứng lên, rút ra c*n thịt đem người ấn ngã vào trên giường, đôi tay bóp mềm mại tròn trịa mông, đem dính đầy d*m thuỷ c*n thịt lại lần nữa hung hăng thao