"Cô lại đánh tôi? Hạ Ninh Thiển, cô điên rồi có phải không?" Tiếu Khiêm một lần nữa bị Thư Niệm tát, giống như pháo trúc nổ, sắc mặt nghẹn hồng, "Cô không muốn xin lỗi có phải hay không!"
*Pháo trúc:
Hạ Ninh Thiển yêu hắn sâu đậm, Tiếu Khiêm không tin hắn đã làm đến mức này, Hạ Ninh Thiển còn không biết hối cải.
"Đúng vậy, bị anh phát hiện rồi, tôi mẹ nó không muốn xin lỗi đấy." Thư Niệm nhìn thần sắc phẫn nộ của hắn, lần nữa nâng tay lên đánh xuống bên mặt còn lại của tên tra nam, "Quả nhiên, vẫn là đối xứng mới đẹp."
Tiếu --mặt có hai bàn tay đối xứng -- Khiêm:.........
"Nháo cái gì mà nháo, là ta bảo Thiển Thiển tới, rốt cuộc về sau công ty Hạ gia cũng để lại cho hai chị em nó, làm sao không thể không quản Hạ gia." Đột nhiên, ba Hạ đẩy cửa văn phòng chủ tịch, vẻ mặt tức giận từ bên trong đi ra, nói với Tiếu Khiêm, "Tiếu Khiêm, anh thái độ gì với Thiển Thiển thế hả?"
Hạ Ninh Hiên đứng ở một bên nhìn thấy hai vết bàn tay đỏ rực trên mặt Tiếu Khiêm, bất động thanh sắc dựng ngón cái với Thư Niệm.
Thư Niệm: Bổn bảo bảo tất nhiên lợi hại!
Ánh mắt Tiếu Khiêm chợt lóe qua vẻ tàn nhẫn, xoay người lướt qua, đối với chỉ trích của ba Hạ càng thêm tức giận, hắn cảm thấy hắn bị ba Hạ vũ nhục, "Bác trai, con cũng là vì muốn tốt cho công ty, chức vị tổng giám đốc lớn như vậy, bác cho rằng Hạ Ninh Thiển có thể đảm nhiệm sao? Có ảnh hưởng như thế nào với công ty, bác đã nghĩ qua chưa?"
Trong lòng ba Hạ có một câu MMP không biết có nên nói hay không, hắn còn không hỏi lại chính mình, còn không phải ông cho Tiếu Khiêm cơ hội tiến vào Hạ thị, còn không phải ông mời thầy giáo chuyên môn về bồi dưỡng cho hắn, còn không phải ông cho hắn ngồi lên vị trí tổng giám tiêu thụ, chẳng lẽ Tiếu Khiêm cho rằng toàn bộ Hạ thị chỉ có một mình hắn.
Thư Niệm:......→_→
(MMP: Đ-Ĩ M-Ẹ M-À-Y)
Ba lợi hại nha, ba đã bồi dưỡng hắn như vậy, khó trách hắn không biết tốt xấu mà dò hỏi như vậy.
Quả thực là người si nói mộng, ông nhìn cái tên trước mặt này, vậy mà lại có ý định bồi dưỡng hắn, đột nhiên có cảm giác muốn tự chọc hai con mắt mình, nếu ông thật sự đem con gái bảo bối gả cho cái loại người này, còn không bằng ông trực tiếp nhảy lầu.
"Ta là cổ đông lớn nhất Hạ thị, Ninh Hiên sẽ trở thành chủ tịch Hạ thị, mọi quyết sách đều nằm trên tay Hạ gia, Tiếu Khiêm, anh họ Tiêu!" Ba Hạ nói làm sắc mặt Tiếu Khiêm biến đổi.
Hắn nhìn sắc mặt lạnh nhạt của ba Hạ, cùng thần sắc hứng thú xem diễn của Thư Niệm ở một bên, tức khắc cảm giác xấu hổ và giận dữ không thôi, trực tiếp phủi tay rời đi.
"Chậc chậc, chị a, chị xem chị trước kia coi trọng cái mặt hàng gì a, thật là một đời anh danh hủy trong một sớm a!" Hạ Ninh Hiên còn không sợ chưa đủ loạn ở một bên vui sướng khi người gặp họa, trêu chọc Thư Niệm.
"Bang!" Vừa dứt lời, đại chưởng của ba Hạ giáng xuống đầu, "Chị mày vừa mới thất tình, mày liền bỏ đá xuống giếng, ngứa da đúng không? Có tin lão tử treo mày lên đánh không!"
Hạ Ninh Hiên:......
Ba yêu quý, con trước kia chỉ cho rằng con là ba cùng mẹ nhặt được, hiện tại con mới phát hiện, con hẳn là được nhận nuôi, hơn nữa là nhận nuôi con của kẻ thù, chỉ có chị mới là thân sinh của hai người đi.
Ba Hạ ra sân, một lần bằng mười, trước kia bởi vì Hạ Ninh Thiển ôn nhu yếu đuối, trong lòng mẫn cảm thống khổ cũng chỉ dám một mình chịu đựng, cũng không nghĩ đi tố cáo, hiện tại ba Hạ cho người nhìn chằm chằm Tiếu Khiêm, lúc này tình cảm của hắn với Xa Tiếu Tiếu đúng thời điểm đang phát triển tốt nhất, bởi vì ở bên này của Thư Niệm bị ức hiếp, hắn càng không kiêng nể gì cùng Xa Tiếu Tiếu tình chàng ý thiếp.