Mau Xuyên, Nữ Phụ Cứu Vớt Boss Thần Bí

Chương 11: Thiên kim nhà giàu muốn vùng lên! (10)




Thấy hai người dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình, Thư Niệm cũng không hiểu làm sao.....

"Nhìn dáng vẻ này, con gái ta thật tiến bộ." Ba Hạ đột nhiên nhẹ nhàng cười, lôi kéo mẹ Hạ ngồi bên cạnh Thư Niệm, cười nói, "Ba và mẹ con còn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một đứa con gái muốn sống muốn chết, không nghĩ tới lại nhìn thấy con gái cười tủm tỉm như thế này."

Thư Niệm:......

Trong trí nhớ của nguyên chủ, ban đầu ba Hạ không đồng ý cho Tiếu Khiêm vào Hạ thị, là Tiếu Khiêm thoáng ám chỉ với nguyên chủ, sau đó nguyên chủ liền tung ta tung tăng đi gặp ba mẹ, lúc ấy ba Hạ không đồng ý, bởi vì năng lực Tiếu Khiêm bình thường, hơn nữa cũng không đủ chuyên nghiệp để làm việc ở Hạ thị, nhưng nguyên chủ một khóc hai nháo ba thắt cổ, ba Hạ đành phải thỏa hiệp, Tiếu Khiêm liền thuận lý thành chương tiến vào Hạ thị.

Thư Niệm sau khi trố mắt, vội vàng tỏ vẻ, "Ba, con gái ba này là cải tà quy chính, con thật sự đã nhìn thấu sự ghê tởm của Tiếu Khiêm, bên này đối với con lãnh đạm như khối băng ngàn năm, đảo mắt một cái liền đối với một đứa lớn lên không xinh đẹp bằng con, dáng người không tốt bằng con, khí chất cũng không bằng một thư ký, con cùng loại mặt hàng này đoạt nam nhân, này không phải là để cho hắn càng thêm đắc ý sao?"

"Con xác định Tiếu Khiêm xuất quỹ?" Lúc sau mẹ Hạ nghe được từ trong miệng con gái, so với lúc nhìn thấy ảnh chụp còn tức giận hơn, lúc đầu chỉ cho rằng Tiếu Khiêm bởi vì công việc mà bỏ mặc con gái, không nghĩ tới hắn thế nhưng lòng dạ hiểm độc, một chân đạp hai thuyền!

"Ảnh chụp kia là con đứng ở ngoài văn phòng của hắn chụp được, ba mẹ cảm thấy thế nào? Ba, hôn ước của con cùng Tiếu Khiêm nhất định phải hủy bỏ, còn có tiện nhân Xa Tiếu Tiếu kia, cầm tiền lương Hạ gia phát, cư nhiên lại đi câu dẫn Tiếu Khiêm, hai người còn ở văn phòng thông đồng!" Thư Niệm nghĩ, phải cho ba mẹ Hạ chuẩn bị tâm lý thật tốt, nếu không giống như đời trước, quá mức tín nhiệm Tiếu Khiêm mà Hạ gia bị tính kế đến táng gia bại sản, cũng may hai người cũng thật lòng yêu thương Hạ Ninh Thiển, con gái đột nhiên trở nên sắc bén như vậy, liền quy cho Tiếu Khiêm tội phản bội.

"Con gái đáng thương của ta a, con gái mẹ số khổ a, cái tên dối trá Tiếu Khiêm này, lão hạ, tuyệt đối không buông tha hắn!" Mẹ Hạ đem Thư Niệm ôm vào trong lòng, nói với ba Hạ chém đinh chặt sắt.

Nghe được mẹ Hạ nói, Thư Niệm cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đây là kết quả mà cô muốn.

Ba Hạ thấy mặt con gái bị nghẹn đến mức đỏ bừng, vội vàng bảo mẹ Hạ buông tay cho con gái đi nghỉ ngơi.

Hôm sau, lúc Tiếu Khiêm tới, liền nhìn thấy Thư Niệm ngồi ở ghế tổng giám đốc trong văn phòng bên cạnh phòng của hắn, tức khắc sắc mặt biến đổi, lạnh lùng nói: "Cô ở chỗ này làm cái gì? Cô lại hồ nháo cái gì?"

Ba Hạ mấy năm nay vẫn luôn bồi dưỡng Hạ Ninh Hiên, cho nên đã sớm cho Hạ Ninh Hiên ngồi lên vị trí tổng tài, nhưng vị trí tổng giám đốc vẫn để trống, hiện tại nhìn đến Thư Niệm ngồi ở đó, hắn có cảm giác đồ vật của mình bị người khác chiếm hữu.

Thư Niệm nhịn không được cười nhạo một tiếng, cô đến công ty nhà mình, mà bộ dáng Tiếu Khiêm nhìn cô như tu hú chiếm tổ, thật là buồn cười đến cực điểm.

"Tôi đến đi làm a, tổng giám đốc."

"Với trình độ này của cô, cô tới không phải cho công ty thêm phiền phức hay sao?" Tiếu Khiêm đương nhiên quát cô.

Ánh mắt Thư Niệm nhíu lại, đôi tay bất động thanh sắc nhéo nhéo ở dưới bàn.

Đối với tên tra nam sẹo lành liền quên đau này, không chỉnh đốn hắn một trận thì không xong được, thêm lời nói kia thì phải hai trận.

"Bang" Thư Niệm đứng lên, không chút lưu tình tát vào mặt Tiếu Khiêm một cái, lực đạo rất lớn, trực tiếp đem mặt hắn đánh lệch.