Mau Xuyên Ký Chủ Hôm Nay Lại Hắc Hóa

Chương 31: Kiều Muội Muội Vs Trung Khuyển Ca Ca Nhà Bên (31)




Em nhân viên gội đầu đứng cạnh bất ngờ nói:

"Chị, chị có thai rồi, một người chị em của em cũng có biểu hiện giống hệt chị, nôn nghén, ăn uống không vào, lại hay buồn ngủ. Đến bệnh viện kiểm tra, đã mang thai hơn bốn tuần, chỉ không may là không biết cha đứa trẻ là ai!"

"Cô nói hươu nói vượn gì đấy, có tin tôi bấm mỏ cô không!"

Tống Tuyết thấp giọng quát lớn, trong lòng lại luống cuống vì câu nói của em gái gội đầu.

Bà dì vẫn chưa tới.

Không phải có thật đấy chứ?!

"Đúng đó, cô đừng nói linh tinh, chị Tuyết Nhi chưa có bạn trai, sao mang thai được!"


Lạc Li ra vẻ ngây thơ phụ họa.

Ánh nhìn của người xung quanh với Tống Tuyết lập tức ý vị thâm trường.

Con đần này!

Thiếu chút nữa Tống Tuyết tức mà chết.

"Em xong chưa, nếu rồi thì theo chị đến bệnh viện.”

Ngữ điệu bất thiện đó, cô ta phẫn nộ rồi.

"Em xong rồi, nhưng chị Tuyết Nhi vẫn chưa làm tóc mà, đi bây giờ luôn sao?"

Lạc Li chớp mắt hỏi, vẻ mặt ngây thơ vô số tội.



Tống Tuyết liếc cô một cái, không nói lời nào, đứng phắt dậy phừng phừng đi ra ngoài.

Lạc Li bĩu môi đuổi theo.

Cô không chút do dự lấy thẻ đen Bạch Dục cho tính tiền.

Tống Tuyết nhìn thấy thẻ đen vô hạn kia, ánh mắt lăm lăm.

Chết tiệt, Tô Lạc Li bị đuổi khỏi Giang gia mà vẫn sống tốt vậy!

Lạc Li có vẻ như nhận ra sự kinh ngạc của cô ta, đỏ mặt giải thích:

"Đại Bạch cho em, sau khi bị nhà họ Giang đuổi đi, em vẫn luôn ở nhà Đại Bạch..."

"Ồ ra vậy... Xem ra Bạch Dục đối với em rất tốt."

Trong lòng rõ ràng ghen tị đến phát điên, Tống Tuyết vẫn phải gượng cười khen ngợi.

"Ừm, anh ấy rất tốt."

Lạc Li có chút e thẹn, chậm rãi cho thẻ vào ví tiền.

Bên trong là hàng loạt các thẻ đen, Tống Tuyết nhìn mà tim muốn bùng nổ.

Về vấn đề tiền bạc, Tống Luân quản khá chặt.

Tống Thiên khó có chuyện thích gì là mua đó, huống hồ được đối đãi thế này.

Cũng không biết Tô Lạc Li giẫm trúng vận khỉ gì, cha mẹ đi đời nhà ma, không cần chịu khổ ở cô nhi viện, ngược lại còn được Giang gia nhận nuôi, trở thành tiểu công chúa người người cưng chiều.

Mới bị Giang Hoài đuổi, đã có người chờ đợi không cam muốn chống lưng, thậm chí còn được ưu ái hơn cả lúc ở Giang gia.

Thừa biết, trước kia Tô Lạc Li ở Giang gia, tuy không cần lo cái ăn cái mặc, nhưng cũng chẳng phải kiểu tiêu tiền như nước.



Cô ta nghĩ đây hẳn là bị bao dưỡng rồi.

Đều là người, dựa vào đâu mà Tô Lạc Li được đạp phải cái vận con khỉ này chứ!

"Đi thôi chị Tuyết Nhi, em đi với chị đến bệnh viện kiểm tra, càng kéo dài càng không ổn, A Li hiểu rõ cảm giác bệnh tật."

Ra vẻ không nghe thấy sự đố kị trong lời nói của Tống Tuyết, Lạc Li ấm áp cười chủ động dắt tay cô ta.

Tống Tuyết chẳng mấy chốc cảm thấy thư thái hơn nhiều.

Được chiều thì sao, chỉ là con quỷ đoản mệnh mà thôi, e rằng cũng chẳng sống được mấy năm nữa.

Hai người lên xe, đầu óc Tống Tuyết rối bời.

Nếu thật sự mang thai thì phải làm sao...

Nghĩ đến gì đó, đồng tử của cô ta đột nhiên co lại.

Nếu quả thật mang thai, chẳng phải cô ta có thể dựa vào đứa trẻ này mà thượng vị?

Vừa nghĩ tới bản thân chẳng những phá tan cuộc tình Tống Thiên và Giang Hoài, thậm chí có thể gả cho Giang Hoài, tinh thần của cô ta lập túc phấn chấn lên mấy phần.

Thượng Đế phù hộ, nhất định phải mang thai!

Một tiếng sau, Tống Tuyết ra khỏi khoa sản, nắm chặt hình siêu âm, ánh mắt chan chứa niềm sung sướng như muốn phát điên.

"Lạc Li, chị làm mẹ rồi!"

Cô ta xúc động ôm lấy Lạc Li, vui đến phát khóc, giọng to đến mức tất cả mọi người trong khoa sản đều quay lại nhìn, còn tưởng rằng cô ta khó hoài thai ấy!