Trấn áp sự xao động trong thân thể, Bạch Dục khàn giọng mở miệng, "Nha đầu nghe lời!"
"Đại Bạch... Đừng đi bệnh viện được không..."
Lã chã chực khóc ngước mắt nhìn anh, Lạc Li khẩn cầu nói.
Cha mẹ cô đã chết vì tai nạn giao thông, cô cũng thiếu chút nữa chết trong trận tai nạn đó, hay bởi vì liên quan đến việc tim không tốt, ở bệnh viện tròn một năm mới được Giang gia đón về.
Đối với cô mà nói bệnh viện như cơn ác mộng, trên tâm lý cô vô cùng bài xích.
Không muốn nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô nữa, cuối cùng Bạch Dục cũng thỏa hiệp, "Được rồi, không đến bệnh viện, nhưng mà phải ngoan ngoãn uống thuốc biết chưa?"
Nghe thấy không đi bệnh viện nữa, Lạc Li thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ tới việc uống thuốc, gương mặt nhỏ nhắn lại nhăn thành một đoàn lần nữa.(Dịch: The Calantha)
Nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng, Đại Bạch đút em!"
"Thật nghe lời."
Nụ hôn rơi xuống vầng trán cô, Bạch Dục ôm cô như công chúa bước xuống tầng.
Đám người hầu đứng một bên, vẻ mặt kinh nghi bất định (*).
(*) Kinh nghi bất định: Ngạc nhiên, nghi ngờ, kinh sợ.
Từ khi nào mà tình cảm hai người tiến triển tốt như vậy rồi, thân mật như thế, người nào không biết còn tưởng hai người bọn họ đang yêu nhau đấy?
Không phải tiểu thư rõ ràng thích thiếu gia sao?
Giống như nhận ra được ánh mắt dò xét của người hầu, bỗng nhiên Bạch Dục ngoái đầu nhìn lại, đôi mắt thâm sâu liếc qua người hầu, giống như hố băng nghìn năm, lạnh lẽo không chút tình người.
Bị khí tràng của anh hù dọa, người hầu lập tức im lặng, gục đầu xuống, thân thể không tự chủ được mà bắt đầu run lên.
Tuy trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng tuyệt đối không dám luyên thuyên nói loạn.
Thu mắt lại, Bạch Dục với gương mặt lạnh lùng đi xuống lầu.
Đặt Lạc Li ngồi trên ghế salon, nhận lấy chăn lông người hầu đưa tới đắp kín cho cô, làm xong tất cả anh mới thổi nguội cháo rồi đút tới bên miệng cô.
Động tác ôn nhu đó, giống như anh coi cô là bảo bối trong lòng bàn tay.
【 Muội tạp... Ngươi cố ý tắm nước lạnh, nhưng thật ra là mượn cớ bệnh để tiếp cận BOSS phản diện ư?! 】
Trong đầu, giọng nói 438 vang lên chần chừ.
"Ngươi biết quá nhiều rồi..."
Trong đầu, thanh âm không hề có độ nóng của Lạc Li vang lên.
438 khẽ rùng mình trong sâu thẳm, trong não không khỏi bổ sung câu tiếp theo, chỉ khi nào ngươi chết, mới vĩnh viễn giữ được bí mật! (Dịch: The Calantha)
Ahuhu, kí chủ quả nhiên là một con quỷ biến thái.
Mà thái độ của Bạch Dục với cô, cũng khiến Lạc Li sinh ra nghi hoặc.
"Ba Tám, Bạch Dục thầm mến nguyên chủ sao?"
【 Muội Tạp, thương lượng một chút, ngươi có thể xưng hô với ta giống như trước, có thể là Thống Tử, Thống Thống, Tiểu Tám, Tám Tám cũng được, nhưng ngoại trừ Ba Tám cảm ơn!" 】
"Được rồi Ba Tám, đã hiểu Ba Tám, ta đang hỏi ngươi đó, đừng có nói nhảm, tranh thủ thời gian trả lời đi."
Lạc Li không kiên nhẫn cắt ngang.
Ahuhu, đã bảo đừng gọi nó là Ba Tám rồi.
Ký chủ như vách đá dựng đứng, chắc chắn là cố ý!
Ahuhu, nó có thể lựa chọn đổi cái ký chủ tách ra bên trong đều là cặn bã đen ngòm này!
Chán ghét chết rồi, trước kia đều gọi nó là Tiểu Điềm Điềm, bây giờ lại trở thành Ba Tám...
Ký chủ, ngươi thay đổi!
【 Không rõ lắm, Bạch Dục không phải nhân vật quan trọng, tuyến về anh ta không được nói rõ. 】
Ngoại trừ nhân vật chính, không thuộc về tuyến nhiệm vụ, vì vậy nó không có cách nào tìm được đáp án xác thực.
"Cứ coi như anh ta đang thầm mến đi."
Lạc Li miễn cưỡng nói.
438,【 ... 】
Ký chủ, ngươi như vậy là không biết xấu hổ, vậy cũng được nữa...
"Đại Bạch ăn cùng đi!"
Miệng được đút đầy, giống như chú chuột đáng yêu đang khoét kho thóc, Lạc Li vô cùng tri kỉ không quên chiếu cố Bạch Dục.
Mà sự quan tâm này, vốn đã từng chỉ thuộc về Giang Hoài.
Dáng vẻ đáng yêu đó, khiến trái tim Bạch Dục muốn hòa tan.
Ăn một bát cháo với cô, cái đó chính là... Gần với hôn môi, tay cầm muỗng hơi run lên, Bạch Dục gắng sức ổn định tâm trạng của mình.
Nở nụ cười yếu ớt, anh chậm rãi đút cái thìa Lạc Li từng ngậm qua vào trong miệng mình.