Tết âm lịch đi qua, một đợt sóng ngầm mãnh liệt làm cả kinh thành sôi sục. Các quý tiểu thư may sắm xiêm y, trang sức như phát cuồng, hối hả chăm chút cho ngoại hình và rèn luyện tài năng.
Cung yến mùa xuân của hoàng gia có một điểm rất thu hút: những vị quan từ tứ phẩm trở lên sẽ được dẫn theo gia quyến tham dự, vì thế mọi người đều ngầm hiểu cung yến là nơi kết nối nhân duyên cho các cặp đôi trai thanh gái tú. Nhiều vị tiểu thư tâm tư kín đáo và tham vọng hơn thì nhắm đến các vị quý nhân, muốn một bước bay lên cành cao, biến thành phượng hoàng. Bởi lẽ vậy, họ liều mạng để mình trở nên nổi bật nhất, tỏa sáng nhất. Thế nên kinh thành mới chướng khí mù mịt thế này, những nữ nhân kia đúng là đủ nhiệt huyết a.
Trái ngược với những quý nữ trong thành, Thanh Ngọc Nghi vô cùng dửng dưng và bình thản, như không phải việc liên quan đến mình vậy. Ban ngày nàng luyện tập võ nghệ: bắn cung, luyện kiếm, cỡi ngựa. Nàng hiểu chỉ có thực lực cùng vũ lực mạnh mẽ mới tự cứu mình khỏi hiểm cảnh mà thôi, tiện thể nâng cao sức khỏe, giải tỏa buồn chán. Suốt này quanh quẩn trong phòng khiến nàng sắp mốc meo lên rồi. Buổi tối, nàng nghiên cứu y thư, chế dược. Số tiền Tướng phủ cung cấp tháng này nàng đều để mua thảo dược. Mục đích của việc này là để chữa trị cho Phong công tử và để phòng thân nhờ thuốc mê, thuốc độc, thuốc giải...Nhị tiểu thư, tam tiểu thư cùng vô số các quý nữ thì chân không chạm đất vì cung yến, còn Thanh Ngọc Nghi nàng thì tối mắt tối mũi vì công việc. Đúng là mỗi người một cảnh mà, haizz. Ngọc Thuý cũng la ó lên vì sốt ruột thay nàng, trong khi nàng vẫn bình chân như vại. Hoàng thượng chưa vội, thái giám đã vội cái gì!
Ngày mười ba, cách cung yến chỉ còn hai ngày, nhịp độ chuẩn bị càng vội lên gấp bội. Thanh tướng quân biết Thanh Ngọc Nghi chưa chuẩn bị gì nên nhờ Minh Nguyệt phu nhân đưa đến cho nàng vài bộ quần áo và trang sức. Bộ nào cũng lộng lẫy, loá mắt. Thế nhưng nàng chỉ liếc chọn bừa lấy một bộ màu xanh ngọc, một bộ trang sức cùng màu, làm nha đầu Ngọc Thuý trợn tròn mắt. Mọi năm tiểu thư vô cùng tỉ mỉ chọn đồ, sao năm nay có chút...hờ hững thế nhỉ?
Mười lăm tháng giêng, cung yến Tây quốc diễn ra tại Ngự hoa viên.
Thanh Ngọc Linh mặt mày rạng rỡ, trang điểm lộng lẫy khiến mọi người cảm thấy như bị mù mắt chó vậy. Quá diễm, quá quyến rũ trong bộ y phục màu hồng, trang sức leng keng, vòng eo uyển chuyển, bước đi nhẹ nhàng. Thanh Ngọc Liên thì trang điểm lộ ra vẻ ngây thơ, trong sáng với đôi mắt to tròn, trái ngược hoàn toàn với phong cách của nhị tiểu thư nhưng vẫn có nét thu hút riêng. Thế nhưng khi nhìn đến vị đại tiểu thư, ai nấy đều lắc đầu ngao ngán: loè loẹt như tắc kè, lố bịch đến buồn nôn, chỉnh thể chẳng có gì ăn khớp.
Nói đến việc giao diện của Thanh Ngọc Nghi có hình dạng kinh khủng như thế này phải kể công đầu cho nhị muội Thanh Ngọc Linh của nàng. Từ chợp tối, nàng ta đã cho nha hoàn sang “quan tâm, chăm sóc” việc quần áo và trang điểm cho đại tiểu thư. Bôi bôi trát trát một hồi, bộ mặt của nàng mới thành cái dạng dạ xoa chuyển kiếp như vậy, thế mà nhị muội còn khen là tỉ mỉ, trang trọng. Cái đầu ngươi ấy, ta đâu có ngu. Nhưng vì mục đích của nàng không hướng đến nam nhân nên mới chịu để yên,cứ mặc nàng ta đắc ý vậy.
Nhìn tạo hình của Thanh Ngọc Nghi, Thanh Ngọc Linh trong lòng cười thầm, còn bên ngoài càng tỏ vẻ đắc thắng. Đại tỷ ngu ngốc thì mãi cũng chỉ như thế, sao đoạt hào quang của ta được chứ!
Đoàn người Tướng phủ vội vã xuất phát đến hoàng cung, đi nhanh đến nơi cung yến diễn ra: Ngự hoa viên.
Khung cảnh ngự hoa viên làm Thanh Ngọc Nghi choáng ngợp. Bách hoa đua nở, đèn đuốc sáng trưng, kiến trúc cung điện sơn son thếp vàng, dòng người đi lại như trẩy hội, oanh oanh yến yến, quần áo lụa là khiến nàng hoa cả mắt.
Ô, lại gặp ai kia, đúng là oan gia ngõ hẹp mà. Phía trước là nam nhân mặc mãng bào màu tím, phong độ chói ngời, khí thế ôn nhuận. Còn ai ngoài Tam vương gia Thượng Quan Huyên cơ chứ. Hắn ta đến chào hỏi phụ thân nàng, tiện liếc mắt đến chỗ ba vị tiểu thư thì không khỏi giật mình. Giật mình vì sự diễm lệ của Thanh Ngọc Linh, thưởng thức vẻ đẹp thanh khiết của Thanh Ngọc Liên và hoang mang trước sự dọa người của Thanh Ngọc Nghi. Đại tiểu thư trước mắt hắn sao cứ luôn làm hắn phải ngạc nhiên vậy nhỉ, không biết hôm nay nàng lại giở trò gì.
Thanh Ngọc Linh tiến lên thi lễ, tiếp đến là Thanh Ngọc Liên. Vì quá vội vàng và lúng túng trước bóng hình tuấn tú, Thanh Ngọc Liên lảo đảo rồi ngã nhào vào lòng Tam vương. Lại có kịch hay rồi đây, Thanh Ngọc Nghi thầm nghĩ.
Vẻ mặt phù dung của Tam tiểu thư đỏ bừng, e thẹn xin lỗi Tam vương gia. Bên này, nét mặt Nhị tiểu thư như muốn giết người, trong lòng mắng chửi Thanh Ngọc Liên hàng nghìn lần: sói đội lốt cừu, hồ li tinh!
Đoàn người đi đến trước một hồ nước lớn, đột nhiên Thanh Ngọc Linh ngáng chân một nha hoàn của Thanh Ngọc Liên, làm nàng ta xô mạnh vào người tam muội, một tiếng "tùm" lớn vang dội.
Thanh Ngọc Liên ngã xuống hồ! Trời tháng giêng lạnh buốt, tam tiểu thư lại không biết bơi, nàng ta chỉ biết vùng vẫy trong hoảng sợ. Thanh Ngọc Nghi không kịp suy nghĩ gì, nàng nhào xuống cứu người. Khi thấy đại tiểu thư cũng nhảy xuống, một đám người vây quanh hô hoán lên, tiếp theo là hai bóng người nhảy ào xuống. Đó là Tam vương gia và Thượng Quan Tử Phong - đương kim thái tử. Đám người càng trở nên hỗn loạn.
Thanh Ngọc Nghi rẽ nước ôm Thanh Ngọc Liên lên bờ trong trạng thái cứng đờ, sắc mặt không còn một giọt máu. Còn Thanh Ngọc Nghi tóc tai rối bời, lớp trang điểm loè loẹt trôi hết cả, lộ ra khuôn mặt thanh lệ lạnh lùng. Vội bế tam muội lên bờ, hỏi nơi nghỉ ngơi, nhờ người truyền thái y, nàng đi qua chỗ Thanh Ngọc Linh, nhấn mạnh: “ Thanh Ngọc Linh, ta đã đánh giá thấp sự độc ác của ngươi, đó là mạng người đấy! Nếu hôm nay tam muội có mệnh hệ gì, ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi đâu”, rồi lặng lẽ rời đi. Mọi người xung quanh như hiểu ra điều gì đó, xì xào nhau rằng: “ Lòng người hiểm ác, mà ác nhất vẫn là lòng dạ nữ nhân!”