Sáng ngày hôm sau nhóm người Thanh Nguyệt rời đi khi bình minh chưa lo dạng. Đến khi cô gái hướng dẫn hôm qua đến tìm bọn cô chỉ thấy đầy một phòng lương thực có đủ tất cả mọi thứ đủ để mọi người trong làng sống được một thời gian.
Đoàn xe lại tiếp tục đi trên con đường vắng vẻ, qua hết khu rừng này đã đến ngoại ô giao giữa hai thành phố Z của bọn cô và thành phố T.
Khu rừng vừa khuất bóng phía sau thì đã nhìn thấy tang thi đang du đảng bị hấp dẫn bởi tiếng xe mà đồng loạt tấn công về phía bọn cô.
“Lâu rồi mình không được khởi động gân cốt đó” - Hoàng Vân nhìn thấy tang thi như thấy được vàng vậy, hai mắt cô sáng rỡ cầm kiếm nhảy xuống xe.
Mọi người ai cũng ngứa tay ngứa chân lắm nhưng số lượng tang thi có vài con sợ không kịp khởi động nữa là hết rồi, nên đành nhường cho Hoàng Vân nhà ta làm việc.
“A Lãng, Tiểu Nguyệt nhìn nè. Là tang thi cấp hai còn có cấp ba đó, sao bọn chúng chậm vậy?” - Hoàng Vân lấy trong đầu tang thi ra toàn là tinh hạch cấp hai cấp ba liền mừng rỡ, mạt thế gần hai năm tang thi đã thăng cấp hết rồi, thấp nhất cũng là cấp 2 cấp 3. Tuy không có dị năng của cô nhưng đến thành phố T dùng tinh hạch trao đổi biết đâu có đồ hay thì sao.
“Là do em lợi hại” - Doãn Lãng cưng chiều lấy khăn ướt lau tay cho Hoàng Vân và bỏ tinh hạch vào túi nhỏ đeo bên hông cho cô.
Thời gian mùa đông mọi người đều chỉ quanh quẩn trong căn cứ nên đã quyết định đem số tinh hạch thu được từ trước đến nay hấp thu toàn bộ, dĩ nhiên mọi người đã đồng loạt đột phát một cấp thành dị năng giả cấp 5. Thanh Nguyệt và Tử Hoàng còn mạnh hơn khi đã gần đạt tới cấp 7.
“Tôi trời, mới đầu ngày đã ăn cẩu lương” - Hạ Chí Bân sau thời gian dài cũng đã trở nên thân thiết hơn và bớt đi cái tính coi thường người khác kia, đôi khi còn cà khịa bọn cô - “Nhìn Tử Hoàng với Thanh Nguyệt đi, người ta có cho mọi người ăn cẩu lương suốt như hai người đâu”
Hạ Chí Bân vừa chỉ tây về phía hai người bọn cô thì khi nhìn sang đã thấy Tử Hoàng quàng vai và để đầu của cô tựa vào vai mình.
Nhìn thấy hết người này đến người khác ngược đãi cẩu độc thân là hắn đây thiệt là khổ quá mà, tại sao ông trời lại để cho đám người mạnh đến nghịch thiên này đi cùng hắn cơ chứ. Hắn muốn phản kháng mà đánh có lại đâu, có ai có thể bi ai hơn hắn nữa chứ.
“Bớt than đi”
“Than xíu làm gì căng”
À quên mất, còn một đám cẩu độc thân khác nữa mà hắn quên, xém chút nữa bị đánh tập thể rồi.
Càng đi về phía thành phố T thì tang thi xuất hiện ngày càng nhiều, có lẽ lãnh đạo thành phố T quên mất dọn dẹp ở ngoại thành rồi.
Nhìn thấy tang thi đủ đông để mọi người luyện tập nên xe quân dụng và xe bus của Thanh Nguyệt đều được cất vào không gian.
Ngay cả bốn bảo bảo nhà ta đã cảm thấy bản thân đủ lớn nên cũng cầm vũ khí mà Tuyết di chế tạo riêng cho bọn nhỏ đi lên luyện tập với tang thi.
Tuy là nhỏ bé nhưng dù sao bốn nhóc cũng đã là dị năng giả cấp 4 rồi nên với bọn tang thi cấp ba này vẫn có thể đối phó được.
Ban đầu là bốn nhóc cùng nhay quần ẩu với một tang thi cấp 3, mỗi đứa một chiêu lại một chiêu lên người tang thi đến khi nó nát bét.
Người lớn nhìn cách bốn bảo bảo chiến đấu mà không khỏi rùng mình, cũng may mình không phải là tang thi và càng không phải người bé ghét nếu không chắc không thua gì nó, đặc biệt nhìn vũ khí hầm hố trên tay mấy bé đi.
Lão đại Thiên Cảnh ít nói, dị năng có sức tấn công được tặng một cây côn nhị khúc có đầy gai nhọn và có để điều động dị năng vào bên trong nó. Tang thi bị một cú đánh của bé trực tiếp ngã lăn ra đất.
Lão nhị Thiên An có thuỷ hệ và dị năng chữa trị. Vì tự ra nước để chiến đấu và chữa trị sẽ rất tiêu tốn năng lực, nên Tuyết di đã dùng tinh hạch của một tang thi không gian tạo thành một bình chứa khoảng 100 mét khối nước. Như vậy khi chiến đấu bé chỉ cần điều khiển nước trong bình chứa mà không hao tổn nhiều đến dị năng.
Lão tam Thiên Nhàn là kim hệ dị năng và cát có khả năng thăm dò nên có được làm cho một cây lưỡi hái có phần đuôi là mốc xích. Khi ném lưỡi hái đi phần móc xích được giữ lại trên tay, chỉ cần dùng sức điều khiển sự chuyển động của lưỡi hái có thể quét sạch chướng ngại vật phía trước hay giúp bé lấy được vật trước mặt.
Lão tứ Thiên Luân thì khỏi bàn vì thời gian nghỉ đông bé nhà ta coi Tây Du Ký nên đòi bằng được Tuyết di làm cho bé cây gậy như ý có thể biến nhỏ biến lớn tuỳ thích, còn có thể giống như lão đại Thiên Cảnh điều động dị năng vào bên trong.
Kết quả không biết có phải do mấy bé quá nhiệt tình giết tang thi hay do người lớn nhường hay không mà bảo bảo nhà ta giết được nhiều nhất.
Lần đầu bốn bé tự chiến đấu không có sự giám sát của ba mẹ, cảm giác thật quá kích thích a.
“Tới rồi”
Vì mãi mê giết tang thi mà mọi người đến trước thành phố T từ lúc nào không hay, tuy nhiên trời sớm đã tối đem nên cửa vào đã sớm đóng lại. Bọn cô không còn cách nào khác đành cấm trại bên ngoài mà thôi.
“Tiểu Vân?”
Lúc bọn cô đã dựng xong lều trại trước căn cứ và đang nấu ăn thì cổng căn cứ mở ra, người dẫn đầu không là Lý Tử Kha và em gái hắn thì còn ai vào đây.