Đúng, không sai, con người có thế giết được Nhục Hoa cùng Cầu Gai Béo, nhưng chúng vốn là thủy tổ
cấp cao của thực vật biến dị, hiện giờ bộ rễ của
chúng đã phát triển tới nơi nào, khuếch trương ra bao nhiều km, không có bất luận kẻ nào có thể
tính toán chính xác.
Nếu muốn nhổ cỏ tận gốc hai loại thực vật biến dị này ở trên địa cầu thì chính con người trước tiên
phải chuẩn bị tốt bị tiêu diệt một nửa, bởi vì một khi An Nhiên vừa chết, thực vật biến dị
được An Nhiên nuôi lớn sẽ coi nhân loại là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, đây là nhất
định.
Tốc độ sinh trưởng của chúng Trần Triều Cung đã gặp qua, không tới 10 phút chúng có thể bao phủ
toàn bộ Bách Hoa thành, vậy chờ nhân loại chậm rãi chuẩn bị tốt việc chống cự lại sự xâm nhập của
thực vật biến dị thì trên tinh cầu vốn điên cuồng này còn có nơi nào mà thực vật biến dị chưa từng
tới chứ?
Thấy Mộ Phong lấy ra con dao thứ ba, nhằm vào phía sau lưng hắn, Trần Triều Cung gấp tới độ quát
lên:
"Sự tồn vong của toàn bộ nhân loại ngươi không quan tâm vậy ngươi còn quan tâm cái gì? Về sau, làm
sao có thể đảm bảo được trong thế giới của chúng ta sẽ không còn xuất hiện thực vật biến dị nào,
ngươi xác định có thể lấy năng lực bản thân diệt trừ toàn bộ số thực vật biến dị không chịu khống
chế chứ? Chúng ta cần An Nhiên, cần năng lực của nàng, cần nàng khống chế thực vật biến dị, tương
lai, nguy hại lớn nhất đối với nhân loại, không phải tang thi, không phải động vật biến dị,
mà là thực vật biến dị sinh trưởng tươi tốt khắp nơi, rốt cuộc ngươi có hiểu hay không???"
"Hắn là thiên hạ vô địch, toàn thế giới này chỉ cần hắn tồn tại là đủ rồi, hắn thì biết cái gì???"
Bàn Tử bò tới, cùng Trần Triều Cung che chắn phía trước An Nhiên, mà An Nhiên ôm Oa Oa đã bị vùi
xuống một mảnh rừng rậm, thuộc hạ của Trần Triều Cung tựa hồ nghe thấy lời nói của hắn cảm thấy rất
có đạo lý.
Động vật biến dị tới một con thì giết một con, giết xong là hết, sinh mệnh của chúng sẽ biến mất,
nhưng thực vật thì không giống, chỉ cần còn bộ rễ, hay hạt giống thì thực vật kia vẫn còn sống,
tương lai thật sự là một thế giới mà thực vật biến dị xưng bá khắp nơi, thật sự còn phải dựa vào An
Nhiên không chế sự sinh trưởng của thực vật biến dị.
Vì thế những thuộc hạ kia cũng đứng chắn trước mặt An Nhiên, bày ra bộ dạng, muốn giết An Nhiên thì
phải giết sạch bọn họ.
Thân ảnh bên trong màn sương mù màu đen còn đang nấn ná, vô số đao nhọn xuất hiện bên trong màn
sương mù, hiển nhiên vẫn còn tính toán vòng qua mọi người ám sát An Nhiên.
Đột nhiên trên bầu trời truyền tới một âm thanh rống giận, cao chót vót vang dội mang
theo thứ khí thế bàng bạc, cùng với thanh âm vô số phi đao va chạm vào nhau, đánh thẳng vào màng
nhĩ của mỗi người ở đây.
"Thiên hạ vô địch ư? Ta thấy còn sớm một chút!!!"
Vô số những phi đao nhỏ vụn kia biến thành một dải ngân hà, dưới sự khống chế nó như
một dải lụa mềm mại xoay tròn, rồi bay thẳng vào màn sương đen trong sân, trong dải ngân hà kia,
mỗi chiếc phi dao nhỏ bay múa với góc 360 độ, mặc kệ là người nào có dị năng vô hình vô trạng vô
tung vô ảnh đều trốn không được góc 360 độ bay cắt nhanh như vậy.
Rất nhanh, màn sương đen kia không chịu đựng được, co rút trốn tránh vô số phi dao hợp thành
dải ngân hà kia, Chiền Luyện nhảy xuống từ đầu tường, tròng mắt quay cuồng lửa giận, đuổi
theo đoàn sương đen kia.
Thật là tức muốn chết, Bách Hoa thành từ lúc nào có nhân vật như này, nhân lúc hắn
bận việc, tới khi dễ vợ con hắn, coi hắn là người chết hay sao? Vào lúc này, Oa Oa đã an toàn, đẩy
ra thực vật bên người, hai bàn tay nhỏ cố gắng túm lấy gạt ra tầng thực vật bảo vệ thật dày bên
người, gào khóc: "Sam, Sam....Sam.... ô.. oa ....oa. oa ~~~!!!"