"Cho nên hiện tại chính là Chiến Luyện đang đua cùng dị năng giả hệ kim của đối phương, xem dị năng
của ai cao cấp hơn?"
An Nhiên hỏi, nàng thấy những dị năng giả hệ hỏa kia trừ bỏ bị bắt chết ra thì đều bị Chiến
Luyện dùng một dao chém chết, còn lại những người không bị một dao chém chết chính
là dị năng giả hệ kim, nhưng đối với Chiến Luyện mà nói, không có vấn đề gì lớn, còn những
người đang cầm vũ khí nóng trong tay cũng đã sớm bị những người ở trong rừng cây bắn tỉa chết hết.
An Nhiên đứng ở vọng tháp gật gật đầu, dặn dò Bàn Tử:
"Sau khi xong ngươi nâng hết đám thi thể kia về, để Lưu Toa Toa cứu sống, sung quân đi làm kho máu
hoặc sung quân đi phía Nam, cứ như vậy thật là quá lãng phí, thật đáng tiếc.
"Được a."
Bàn Từ đồng ý, lập tức xoay người đi an bài nhân thủ cứu người, cực hạn cứu người của Lưu Toa
Toa hiện giờ là trong vòng 150 phút, có thể cứu sống được người chết, cho nên Bách Hoa
thành cũng thu thập thi thể của những người không bị biến thành tang thi, không bị nát đầu....
Những người đó được cứu sống nếu không có dị năng đặc biệt lợi hại sẽ bị an bài trở thành kho máu
của An Nhiên, những người có chút dị năng đặc biệt sẽ bị sung quân tới phía Nam, thả vào chiến
trường đại chiến phía nam. Thế cục ở phía Nam không ổn định, quái vật tới càng ngày càng nhiều,
từng con từng con với thể tích cực đại, ban đầu một con chuột biến dị đại khái to bằng một con mèo,
sau đó to thành một con nai con, tới bây giờ, một con chuột biến dị có hình thể không sai biệt lắm
với một con hổ trước khi mạt thế.
Đương nhiên hình thể của một con hổ biến dị thì lớn hơn rất nhiều.
Cho nên cơ hồ toàn bộ vũ khí nóng của Bách Hoa thành đều kéo về phía nam, một khi có một giống loài
nào mà không thể trị được, thì vũ khí nóng sẽ phát huy công dụng của chúng, còn những đạn đạo có uy
lực lớn cũng đã được sắp đặt xong, lưu trữ chờ tới thời khắc gặp phải nguy cơ chân chính.
Nếu những người tới quấy rối ở Bách Hoa thành này, chết thì cùng đã chết, xử quyết công khai tự hồ
không thể chân chính làm kinh sợ những người kia, vậy Bách Hoa thành còn lãng phí mạng người làm
gì?
Chỉ có người có tố chất thân thể tốt mới có thể thức tỉnh dị năng, nếu đã thức tỉnh dị năng có lực
công kích cường đại như hệ hỏa hay hệ kim, nếu chết rồi thì thật đáng tiếc, vì vậy làm cho họ sống
lại, đi làm kho máu hoặc đuổi ra phía Nam đi giết động vật biến dị, thay Bách Hoa thành nuôi dưỡng
thực vật biến dị cùng rửa sạch hoàn cảnh sinh tồn ở phía Nam đi.
Rất nhanh, trận bạo loạn với thanh thế to lớn này bị Bách Hoa thành trấn áp xuống, thi thể cũng kéo
hết vào thành, sau đó từ đây, họ mất liên hệ với căn cứ đã phái bọn họ tới, mọi người cũng coi
những thi thể kia thật sự đã chết đi.
Nhưng từ sau khi trận bạo động này xảy ra, Bách Hoa thành giống như một chuỗi pháo bị đốt lửa, mỗi
ngày sẽ tới một đợt trò khôi hài như vậy, mấy chục vạn người của Tiểu Chu thành cùng căn cứ Thời
Đại dưới những cuộc bạo loạn như vậy không thể thành lập một căn cứ mới ở cửa bắc.
Bản thân hai phong cách của căn cứ này đã trái ngược nhau, mỗi ngày phải xử lý những người muốn
công kích Bách Hoa thành, còn phải tự xử lý mâu thuẫn cá nhân, có thể xây dựng thành mới có quỷ a.
Cuối cùng, bất đắc dĩ, hai căn cứ chỉ có thể, một cái ở bên trái một cái ở bên phải, tự thành lập
căn cứ riêng ở hai bên cửa Bắc, cư trú sống nhờ ở trong khu rừng rậm biến dị.
Bởi vì còn chưa ổn đinh hoàn cảnh sống, những trận tuyết đầu mùa đã rơi xuống, mọi người chỉ có thể
sử dụng da của động vật biến dị, khâu vá thành từng miếng da to lớn, làm thành nhà bạt, cũng có thể
tránh gió rét tuyết rơi không tồi.