Những người bị thương nặng còn lại tuy rằng đã được Lưu Toa Toa cứu trở về nhưng Bách Hoa thành
trước đó đã chuyển khá nhiều người bị thương trở lại, đợi Lưu Toa Toa về cứu.
Cho nên hiện tại, không phải thời điểm nàng nghĩ đến nữ nhi tình trường, nàng không có thời gian
tìm Trương Bác Huân mà Bách Hoa thành cũng đã không thể để nàng rời đi ra ngoài phạm vi theo dõi
một bước.
Bóng đêm dần dần tiến đến, không trung đen như mực giờ được điểm xuyết những ngôi sao lóe sáng lóe
sáng, ngẫu nhiên có một ngôi sao băng xẹt qua, mang theo một dải đuôi ánh sáng, đẹp cực kỳ.
Nhóm chuyên gia đứng bên cạnh miệng hố sâu, bắt đầu cho đào ra cục đá có không gian bên trong kia,
vốn dĩ kho tài nguyên này được khiến tạo ở dưới nền đất, công việc bây giờ của bọn họ là phải đào
toàn bộ cái kho tài nguyên này từ dưới đất lên sau đó tìm được cửa vào của nó.
Lượng công việc tương đối lớn, cũng không có cần cẩu hay máy xúc để phụ trợ, hoàn toàn dựa vào sức
người và công cụ thô sơ như xẻng, cuốc, xe đẩy tay để đào bới. Nhưng hiện tại phần lớn mọi người
đều là dị năng giả lực lượng, một đám người với sức lực phi thường lớn, đối với bọn họ, mặc dù
không có cần cẩu hay máy xúc những công cụ hiện đại thì động tác của họ cũng không chậm.
Đối với dị năng giả hệ thổ mà nói thì càng thêm thuận lợi, chỉ cần dùng dị năng, từng khối từng
khối bùn đất to lớn chính mình di chuyển lên, rất nhanh, hố sâu càng được mở rộng.
Phía xa trong chiếc xe chạy như bay, Triệu Như vừa lái xe vừa nói cho An Nhiên tình huống ở nơi tụ
tập kia.
"Người thì cũng không phải toàn bộ là người xấu, tuy rằng Trần Kiều bị bọn họ khi dễ, nhưng nhìn
chung cũng không phải cực kỳ bi thảm, phỏng chừng ở mạt thế nghẹn hỏng rồi, chính Trần
Kiều giống như ngựa quen đường cũ, tiếp khách khá vui sướng đi."
"Nàng ta tiếp khách sao, còn tiếp đến vui sướng???"
An Nhiên ngồi ở ghế phụ, kinh ngạc nhìn Triệu Như, Oa Oa ngồi ở ghế an toàn ở phía sau, an tĩnh mà
ăn một củ khoai tây nướng, Tiểu Bạc Hà thì ngồi bên người Oa Oa.
Triệu Như tận lực lái xe vững vàng, kỹ thuật điều khiển xe của nàng rất tốt, tốc độ tuy rằng nhanh
nhưng không làm Oa Oa phía sau bị xóc nảy.
Triệu Như gật đầu biểu tình ngưng trọng.
"Trần Kiều này cũng tính là người quen của ngươi đi? Nàng cùng với lão đại của nơi tụ tập người
sống sót kia tựa hồ quen biết, đại khái quan hệ khá thân mật đi, tựa hồ sớm có kế hoạch đem Đường
Ti Lạc đưa tới nơi đó." "Thực lực của bọn họ thế nào?"
An Nhiên không rõ ràng lắm quan hệ của Trần Kiều và đám người kia, nếu những người này có thể sinh
tồn được ở phía Nam thì thực lực hẳn không phải quá yếu.
"Cũng không tệ lắm, ngay Trương Bác Huân cũng bị kiềm chế."
Đối với việc này, Triệu Như có đánh giá khá cao với đám người này, nàng mang vài người đàn ông đi
tìm Lưu Toa Toa, họ cũng được coi như dị năng giả lực lượng với cấp bậc khá cao, hơn nữa thân thủ
lại nhanh nhẹn nhưng cũng bị kiềm chế.
Tương đối mới lạ là, đám người này có cả thê nhi quả phụ, nhưng cách sống hoàn toàn
như từ người hiện tại thoái hóa thành người viễn cổ, căn cứ theo lời nói của Lưu Toa Toa, rất nhiều
người vợ đã tự nguyện trở thành cộng thê, quan niệm tư tưởng này làm người cực kì kinh ngạc.
Sinh tồn, cùng dục vọng nguyên thủy nhất, đã tạo một phong cách cho nơi tụ tập người sống sót ở nơi
này, chính những người phụ nữ họ nguyện ý, thì người khác có thể nói gì?
"Phỏng chừng mấy người chúng ta chạy tới muốn văn minh một chút để mang người ra tới là không có
khả năng a."
An Nhiên có chút hối hận, sao không kêu thêm mấy người đàn ông đi theo a? Đến lúc đó không nói được
gì lại phải nghe những người kia phát ra vài câu hạ lưu, nàng cũng lười nghe a.