Edit/Beta: Phong Lãnh
***
Người đàn ông này tên là Cố Thị, là cháu trai của thủ lĩnh căn cứ A. Từ khi sinh ra anh không thể chạm vào bất cứ ai, ai chạm vào anh sẽ bị trúng độc mà chết. Chính vì vậy mà từ khi còn nhỏ, xung quanh anh không có bất kỳ ai, luôn bị nhốt bên trong một căn biệt thự, cho tới khi mạt thế ập đến.
Lý Tuy Biện suy đoán, có lẽ anh đó chính là một trong những nguyên nhân khiến anh có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ đối với cô.
Đúng như quan sát lúc trước của cô, xác sống chia làm bốn loại. Xác sống động vật có thể giam cầm hành động, xác sống bình thường chính là những xác sống rất bình thường, xác sống khổng lồ có khối lượng cơ thể lớn động tác rất chậm, nhưng lại có da dày thịt béo, dùng thuật ngữ game để nói thì chính là loại dày máu. Phiền toái nhất chính là xác sống phiếm quang lục (có ánh sáng màu xanh), nó có để sử dụng độc, hơn nữa tầm bắn cũng rất xa.
Cô cảm thấy thật may mắn vì lúc này trên nóc nhà không có loại xác sống này, nếu không khả năng cô bỏ mạng ở đây là rất cao.
Quốc gia phân phát cho mỗi căn cứ 500 khẩu súng ống, 500 quả lựu đạn, người có được vũ khí phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ căn cứ. Đây là quy củ của mỗi căn cứ, người không tuân thủ quy củ sẽ bị ném vào trại huấn luyện, tiến vào vùng có đông xác sống thực hiện nhiệm vụ vây quét xác sống.
Tất nhiên, cũng có thể sẽ đem đến thị trường chợ đen để giao dịch súng sống. Nhưng giá cả không phải là việc người bình thường có thể trả nổi, hầu hết mọi người đều chọn tham gia dự tuyển, trở thành một trong năm trăm người có trách nhiệm bảo vệ căn cứ.
Cố Thị cũng là một trong số năm trăm người, thủ lĩnh căn cứ A là một trong số những người thân đối xử tốt với anh.
Trước khi Cố Thị tìm được người thứ hai để dựa vào, anh tuyệt đối sẽ không để bản thân phải rời đi. Hai người bọn họ hiện tại thuộc về mối quan hệ ràng buộc, đối với Cố Thị và cô đôi bên đều có lợi.
Cũng may, Cố Thị lớn lên rất đẹp trai, nếu hai người bọn họ ở bên nhau thì cô cũng không có hại.
"Năm trăm người này được chọn ra bằng cách nào?" Lý Tuy Biện nhất thời cảm thấy hứng thú với cái này.
"Sau khi đăng ký tham gia tuyển chọn, sẽ có người đeo lên cho cô một bộ đếm, nó có thể đếm xem được cô giết xác sống nhiều hay ít, sau đó sẽ lựa chọn ra những người giết được nhiều xác sống nhất từ trên xuống dưới, cho tới khi đủ năm trăm người."
Cố Thị vừa thưởng thức lọn tóc của Lý Tuy Biện, vừa trả lời câu hỏi của cô.
"Anh cảm thấy tỷ lệ tôi được chọn là bao nhiêu?"
Lý Tuy Biện không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Thị, Cố Thị sửng sốt, đưa tay lên che mắt cô, yết hầu phát ra một âm thanh thỏa mãn.
"Cô như vậy tôi sẽ không kìm được mất. Nếu cô muốn tham gia tuyển chọn, tỷ lệ cô được thông qua là 0, thể lực của cô quá kém."
Lý Tuy Biện kéo tay Cố Thị xuống, bất mãn: "Thể lực của tôi cũng đâu có kém vậy sao?"
"Tôi có biện pháp giúp cô nâng cao thể lực."
"Biện pháp gì?"
Cố Thị ngậm lấy môi Lý Tuy Biện, đầu lưỡi miêu tả một lượt hình dáng môi cô.
Mặt Lý Tuy Biện đen sì trong nháy mắt, cô đẩy Cố Thị ra, nghiến răng nghiến lợi: "Chúng ta có thể nghiêm túc bàn chính sự được không?"
"Hửm. Cô cho rằng tôi đang nói đùa với cô sao?"
Khóe miệng Cố Thị nhếch lên, trong mắt không có chút ý cười nào: "Nếu không phải bởi vì thể chất của tôi, e rằng bây giờ tôi không khác gì kẻ bị giam lỏng."
Lý Tuy Biện trầm mặt, trong lòng có chút đồng tình với Cố Thị, nhưng phần đồng tình này chiếm phân lượng không lớn, dù sao thì hai người bọn họ cũng mới biết nhau được hai ngày.
Làm sao Cố Thị không nhìn ra được thái độ của Lý Tuy Biện đối với bản thân, đồng tử tối sầm lại.
Nếu cô không phải là một giấc mơ, còn có thể chạm vào anh, anh tuyệt đối sẽ không buông tay.
Lý Tuy Biện cúi đầu, cố gắng nghĩ ra những phương pháp khác để tăng cường thể lực, nhất thời không phát hiện ra dây đằng đang dần dần đến gần mình.
"A?!"
Cơ thể Lý Tuy Biện đột nhiên bị treo lên không trung, dây đằng nhanh chóng trói tay chân cô lại, kéo thành hình chữ đại (大).
"Đây là cái gì?!"
Ngón tay tinh tế của Cố Thị chậm rãi phác họa khuôn mặt cô, ấn môi mình lên mắt cô.
"Thời gian tuyển chọn sắp đến, nếu cô không dùng phương pháp của tôi, cô sẽ không có khả năng nâng cao thể lực trước ngày tuyển chọn. Tôi cũng sẽ tham gia tuyển chọn, Tôi sẽ không để cô rời xa rời, vì vậy cô cũng cần thiết phải tham gia."
"Vậy nên..."
Cố Thị di chuyển môi, chuẩn xác ngậm lấy môi của Lý Tuy Biện, đầu lưỡi muốn xâm nhập sâu bên trong nhưng lại bị hàm răng ngăn cản. Cố Thị cũng không thả ra, vòng qua liếm láp hàng răng.
Một cảm giác tê dại chưa bao giờ xuất hiện quét qua. Một người có lịch sử tình trường trống rỗng như Lý Tuy Biện căn bản không chịu nổi.
Bàn tay chui vào bên trong vạt áo, làn da thô ráp cọ xát khiến da thịt cô ửng hồng.
Cố Thị một tay cởi bỏ nội y của Lý Tuy Biện, tùy tiện ném trên mặt đất.
Trong mắt thiếu nữ là sương mù mờ mịt, khuôn mặt ửng hồng, những hạt mồ hôi nhỏ li ti rỉ ra từ chóp mũi, đôi môi khẽ hé mở, lộ ra chiếc lưỡi ẩm ướt.
Cảnh này đã được nhìn thấy nhiều lần trong giấc mơ, nhưng không một lần nào có thể so sánh được với hiện tại.
Cố Thị nhanh chóng cởi áo cô, trói hai cổ tay cô lại, bên ngài trói thêm một lớp dây đằng.
Làn da tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, cả người nổi da gà, khiến Lý Tuy Biện tỉnh táo hơn không ít.
"Từ từ! Cố Thị! Anh chưa thử làm sao biết tôi không thể chứ. Đầu tiên anh phải bình tĩnh lại đã!"
Hai tay Cố Thị nắm lấy eo cô, tách hai chân cô ra, đặt cô ngồi trên người mình, dây đằng trên chân rất phối hợp mà buông ra, giúp cho động tác của anh rât dễ dàng thực hiện.
Anh ngậm vành tai cô, hơi thở ấm áp phả chỗ nhạy cảm trên tai cô khiến đôi tay nhanh chóng đỏ lên.
"Nhìn thấy dây đằng này không? Thế giới này có dị năng, nhưng không có nhiều. Cơ thể này của cô không có dị năng, đối với những dị năng giả kia về cơ bản là không có lực đánh trả. Nhưng mà, tôi có cách khiến cô có được dị năng."